Ôn tập ngữ văn lớp 6 học kì 2

Kim Taehyungie

Hãy viết một đoạn văn ngắn (6-8 câu) nêu suy nghĩ của em về lòng vô cảm của giới trẻ hiện nay !!!

Help me !!!!

Mai cần gấp !!!!!

minh nguyet
10 tháng 3 2019 lúc 19:52

Tham khảo:

"Vô cảm" là không có cảm giác, không có tình cảm, không xúc động trước một sự vật, hiện tượng, một vấn đề gì đó trong đời sống. Bệnh vô cảm là căn bệnh của những người không có tình yêu thương, sống dửng dưng trước nỗi đau của con người, xã hội, nhân loại...

Trải qua các cuộc chiến tranh chống quân xâm lược, những cuộc đọ sức với thiên tai khắc nghiệt, nhân dân ta đã có truyền thống đoàn kết, thương yêu đùm bọc lẫn nhau. Dường như càng qua gian khổ, đau thương, mất mát con người lại sống gần nhau, quan tâm, giúp đỡ nhau nhiều hơn. Tình làng nghĩa xóm, thương người như thể thương thân đã trở thành một đạo lí của dân tộc: "Bán anh em xa mua láng giềng gần".

Hiện nay, trong cuộc sống vật chất ngày càng được cải thiện hơn, đầy đủ hơn, người ta dễ có xu hướng lo vun vén cho bản thân và gia đình mình, ít quan tâm đến những vấn đề xã hội. Trước kia, ông cha ta đã phê phán lối sống chỉ biết vun vén cho riêng mình. Cuộc sống quanh ta hiện nay không thiếu những người như thế. Họ sống thờ ơ với mọi việc đang diễn ra, nhà nào nào đóng cửa biết nhà nấy. Nhà hàng xóm có hoạn nạn, có con cái bị rơi vào cạm bẫy của các tệ nạn xã hội họ cũng bàng quan như không biết. Đi đường gặp người bị tai nạn, họ cũng bỏ qua như không nhìn thấy. Thấy lũ trẻ cái nhau thậm chí đánh nhau họ cũng làm ngơ. Trước cảnh khổ đau của những người tàn tật, bất hạnh, họ cũng không mảy may xúc động...Bệnh vô cảm đã làm cho con người như vô tri, vô giác, không thể hòa nhập với cộng đồng.

Trong công việc, bệnh vô cảm làm cho con người chẳng khác nào một cái máy. Họ làm việc một cách đơn điệu, tẻ nhạt. Con người mắc bệnh vô cảm trong công việc, chắn chắc hiệu quả công việc sẽ không thể nào cao, thậm chí còn làm trì trệ, ảnh hưởng nghiêm trọng.

Là cán bộ, công chức của Nhà nước, mắc bệnh vô cảm sẽ dẫn đến xa rời nhân dân, tắc trách trong công việc. Một bác sĩ vô cảm không thể có tình thương người bệnh, nhất là những người bệnh nghèo. Không thiếu những trường hợp vì vô cảm mà người bệnh không được chăm sóc chu đáo, dẫn đến những cái chết đáng tiếc. Một kĩ sư vô cảm có thể dửng dưng trước những sinh mạng con người do công trình không đạt chất lượng của mình gây ra. Một tài xế vô cảm sẵn sàng xem thường tính mạng của người khác khi phóng nhanh vượt ẩu. Một thầy giáo vô cảm chỉ nghĩ bài giảng cho xong chuyện, còn nói gì đến tình nghĩa thầy trò, tận tâm dạy bảo, nhất là những học trò còn học kém, gia đình khó khăn. Cán bộ vô cảm sẽ không thể nhìn thấy hoàn cảnh của mỗi người dân, không thấy những nỗi bức xúc của nhân dân, giúp đỡ nhân dân tận tâm, tận tình.

Gần đây thôi, nếu bạn có tình cờ xem qua các trang báo sẽ ngỡ ngàng vô cùng với "sự nhẫn tâm" đến đáng sợ của con người: Một thanh niên gào khóc thảm thiết trên chuyến xe buýt khi kẻ gian lấy mất chiếc bóp của anh ấy nhưng đáp lại là sự im lặng đến xót xa. Và đau lòng hơn nữa khi xem cảnh bao người đi "hôi bia" khi chuyến xe định mệnh của người tài xế đáng thương lật trên đường. Đáp lại cho tiếng khóc của anh là tiếng cười hả hê của những người đi nhặt của "trên trời rơi xuống". Viết đến đây tôi lạnh cả người và tự hỏi lòng trắc ẩn, tình thương của con người hiện đại có còn hay không? Phải chăng khi xã hội phát triển con người lại đánh mất tình yêu thương?

Là bản thân học sinh chúng ta hãy ra sức chống bệnh vô cảm trong việc làm, học tập hằng ngày của mình. Hãy quan tâm giúp đỡ bạn bè. Hãy chia sẻ những gì mình có thể cho những cuộc đời bất hạnh quanh ta. Đừng để một ngày nào đó khi nhìn thấy bà lão ăn xin, một đứa bé côi cút bơ vơ, một người khách lỡ đường mà trái tim bạn không lên tiếng. Hãy thắp sáng, hãy gieo mầm cho những yêu thương trong trái tim bạn, trái tim tôi, trái tim tất cả chúng ta.

Tình thương là cái quí giá của con người; bệnh vô cảm đã làm mất phẩm chất ấy, không khác gì biến dòng máu hồng hào trở thành màu xanh. Trái tim mỗi người cần thắp sáng ước mơ, khát vọng, ý chí và sự sáng tạo gắn bó với cộng đồng. Điều đó sẽ chống được bệnh vô cảm và làm cho cuộc đời của con người

Bình luận (1)
minh nguyet
10 tháng 3 2019 lúc 20:03

Tham khảo:

Xã hội ngày càng phát triển con người ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công việc, tiền tài và nhiều người trở nên vô cảm hơn, bệnh vô cảm là gì? vô cảm là sự thờ ơ trước niềm vui, nỗi buồn của người khác. Bệnh vô cảm khiến cho tâm hồn con người khô khan, càng khiến cho khoảng cách giữa người với người ngày càng xa hơn. Trong xã hội ngày nay bệnh vô cảm ngày càng trở nên trầm trọng, nhất là trong giới trẻ có thể thấy qua việc chứng kiến tai nạn giao thông, có những người không giúp đỡ nạn nhân mà chỉ lo quay video, chụp ảnh để đưa lên mạng xã hội với mục đích câu like. Nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm đó là do ý thức của con người, do cuộc sống phát triển và con người coi trọng tiền bạc hơn cả nhân cách, tình cảm…… Để ngăn chặn căn bệnh vô cảm cần có biện pháp giáo dục cho mỗi công dân tình yêu thương ngay từ khi còn là một đứa trẻ, tuyên truyền cho cộng đồng về căn bệnh vô cảm. Nhưng quan trọng hơn hết là bản thân mỗi người phải tự giác ý thức được tác hại của căn bệnh vô cảm, có thể nói vô cảm là căn bệnh nguy hiểm nhất trong các căn bệnh nguy hiểm mà xã hội cần bài trừ, ngăn chặn.

Bình luận (0)
👁💧👄💧👁
10 tháng 3 2019 lúc 19:44

"Vô cảm" là sự lạnh nhạt, dửng dưng của một cá nhân (hoặc một tập thể) với một cá nhân (hoặc một tập thể) khác, và hiện tượng vô cảm đang gây nhức nhối cho nhiều người. Trước kia, trong những cuộc chiến tranh, tuy còn nghèo khó nhưng con người đã thể hiện được tinh thần đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau, làm chúng ta cảm thấy trân trọng họ. Nhưng ngày nay thì sao? Điều kiện vật chất được nâng cao lên rất nhiều, nhưng ngược lại, con người lại có thái độ lạnh nhạt, làm bơ đi trước tình cảnh đáng thương của người khác: có nhà gặp hoạn nạn nhưng chẳng ai thèm can thiệp; trẻ con cãi nhau, thậm chí là đánh nhau nhưng người lớn lại tỏ ra không quan tâm, thậm chí còn quay phim, chụp hình rồi đăng lên mạng làm thú vui; ... Những hành động nhỏ này, tuy không trực tiếp làm hại người khác, nhưng nó sẽ gây ra sự ích kỉ cho bản thân những người lạnh nhạt kia. Hậu quả có thể nghiêm trọng hơn: nếu nhà cháy mà không có sự can thiệp của người khác sẽ gây ra những tổn thất lớn, nếu trẻ em đánh nhau mà người lớn không hòa giải thì trẻ sẽ bị tổn thương về cả thể chất lẫn tinh thần, ... Thay vì vô cảm như vậy, chúng ta vẫn có thể mở rộng lòng để giúp đỡ những "nạn nhân" của sự vô cảm kia. Vậy tốt nhất, chúng ta nên lên án những hành động vô cảm, mở rộng lòng giúp đỡ người khác để tạo nên một xã hội hiện đại mà văn minh!

P/s: Mình viết không được hay lắm nên mong nhận được sự thông cảm!

Bình luận (2)
SƯ TỬ LALA
10 tháng 3 2019 lúc 19:40

thì tự làm đi

Bình luận (0)
SƯ TỬ LALA
12 tháng 3 2019 lúc 19:07

viết cũng hay mà

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
Kim Taehyungie
Xem chi tiết
Đặng Vương Thiên Kim
Xem chi tiết
Snow Princess
Xem chi tiết
ngo phuong thao
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Ngân
Xem chi tiết
Tuyết Nhi
Xem chi tiết
Nhữ Thị Thùy Linh
Xem chi tiết
Vũ Thị Thanh Thủy
Xem chi tiết
Ý Nhi
Xem chi tiết