Ví dụ trải nghiệm giết con mồn lèo và rút ra kinh nghiệm tránh xa con mồn lèo=))đùa đó👽VD như một lần đi bơi ko xin phép suýt chết đuối.VD 1 lần đi chơi với bạn r suýt bị chó dại cắn 👽
Đề 1: Viết bài văn kể lại một trải nghiệm giúp em trưởng thành hơn trong cuộc sống ( Dành cho bộ sách Kết nối tri thức)nha
Gợi ý mở bài : Trong tất cả chúng ta,ai cũng ít nhất trải qua những trải nghiệm quý giá giúp chúng ta trưởng thành hơn.Thật vậy,tôi cũng có một trải nghiệm ngỗ nghịch của tôi tự bao giờ.Đó là một ngày ngu ngơ đi chọc chó.
Trải nghiệm mà bạn muốn ý để mình còn viết ( bịa cũng được )
Hoặc là lái xe ô tô ko giấy phép rồi bị công an bắt hoặc suýt bị xe tải tông
Đầu óc mình không sáng tạo sao mà nghĩ mai mình kiểm tra ròi. Bạn nói lẹ thì mình làm nha.
Mỗi người đều có những trải nghiệm giúp bản thân trưởng thành hơn, và với em, đó là lần em bị lạc trong một khu chợ đông đúc, phải tự mình vượt qua nỗi sợ hãi và tìm cách quay lại với gia đình.
Hôm đó, em cùng gia đình đi thăm một khu chợ nổi tiếng vào dịp cuối tuần. Chợ rất đông người, tiếng ồn ào vang khắp nơi, và các lối đi đều chật kín người mua bán. Trong lúc đang mải mê nhìn ngắm những gian hàng đầy màu sắc, em bất ngờ nhận ra mình đã bị lạc khỏi bố mẹ. Nhìn xung quanh, không có người thân quen nào cả, chỉ toàn những khuôn mặt xa lạ. Lúc đó, em hoảng sợ và muốn bật khóc.
Ban đầu, em chỉ biết đứng im tại chỗ, hy vọng bố mẹ sẽ quay lại tìm em. Nhưng sau khoảng 10 phút chờ đợi trong vô vọng, em hiểu rằng mình phải tự tìm cách thoát khỏi tình huống này. Em hít một hơi thật sâu để bình tĩnh hơn và tự nhủ rằng khóc lóc sẽ không giải quyết được gì.
Em nhớ lại lời dặn của bố mẹ: "Nếu bị lạc, hãy tìm đến nơi nào đông người hoặc gặp chú bảo vệ để nhờ giúp đỡ." Em liền tìm lối ra khu vực trung tâm chợ, nơi có quầy thông tin. Trên đường đi, em cố gắng không hoảng loạn, vừa đi vừa quan sát thật kỹ để không rẽ sai lối.
Cuối cùng, em cũng tìm thấy một chú bảo vệ đứng gần quầy thông tin. Em mạnh dạn đến gần, nói với chú rằng mình bị lạc gia đình. Chú bảo vệ rất thân thiện, hỏi em thông tin và dẫn em đến phòng thông báo của chợ. Nhờ thông báo phát thanh, chỉ khoảng 15 phút sau, em đã nhìn thấy mẹ đang vội vã chạy đến. Khoảnh khắc ấy, em vừa vui mừng vừa nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng lớn trong lòng.
Sau lần đó, em cảm thấy mình đã trưởng thành hơn rất nhiều. Em không còn dễ hoảng sợ trước tình huống bất ngờ và hiểu rằng giữ bình tĩnh chính là bước đầu tiên để vượt qua khó khăn. Bên cạnh đó, em cũng học được cách tin vào chính mình, rằng đôi khi phải tự tìm giải pháp thay vì chờ người khác giúp đỡ.
Trải nghiệm này đã dạy em bài học quý giá: trong cuộc sống sẽ có những lúc ta phải đối mặt với khó khăn một mình. Thay vì sợ hãi và trông chờ vào người khác, hãy dũng cảm, bình tĩnh và tin tưởng vào khả năng của bản thân. Điều quan trọng nhất không phải là khó khăn lớn thế nào, mà là cách chúng ta vượt qua nó ra sao.