thông điệp muốn gửi đến chúng ta qua câu chuyện cậu bé gọi 911 tìm mẹ là gì ?
thông điệp muốn gửi đến chúng ta qua câu chuyện cậu bé gọi 911 tìm mẹ là gì ?
liên quan gì tới GDCD mà hỏi ??
Nêu 2 vd chứng minh rằng pháp luật và đạo đức là cùng điều chỉnh hành vi con người
Hãy cho biết các câu tục ngữ sau thuộc phạm trù nào của đạo đức và giải thích ý nghĩa của câu tục ngữ đó?
- Đồng cam cộng khổ
- buôn có bạn bán có phường
Hãy phân biệt hành vi vi phạm đạo đức với hành vi vi phạm pháp luật, lấy ví dụ minh họa.
Chú ý: Câu hỏi không có ý hỏi là " phân biệt vi phạm đạo đức, vi phạm pháp luật" mà là "hành vi".
Tình huống: Giờ ra chơi ,các bạn nam lớp 8B rủ nhau chơi bong đá trong sân trường và đá lamm vỡ kính .Thấy thế cả đám liền bỏ chạy
Hỏi: a. Các bạn nam lớp 8B bỏ chạy như vậy là đuńg hay sai? vì sao?
b. Nếu em là bạn cung lớp em se khuyên các bạn như thế nào?
a, Sai vì:
+ Các bạn có lỗi là làm vỡ kính.
+ Các bạn vi phạm lỗi thứ hai đó là bỏ chạy, không nhận tội hay không chịu trách nhiệm trước hành động của mình.
b, Cần đảm bảo đủ các ý sau:
Nếu em là bạn cùng lớp em sẽ:
+ Chỉ cho các bạn lỗi mà họ gây ra.
+ Khuyên các bạn nên nhận lỗi, chịu trách nhiệm trước việc làm đó.
+ Giải thích tác hại về việc bỏ chạy của các bạn.
+ Giải thích lợi ích khi các bạn nhận lỗi.
ví dụ để làm sáng tỏ vai trò của đạo đức
sưu tầm cao dao tục ngữ câu chuyện nói về đạo đức
Khó mà biết lẽ biết trời
Biết ăn, biết ở hơn người giàu sang
Khúc sông bên lở bên bồi,
Bên lở lở mãi, bên bồi bồi thêm.
Nước lớn rồi lại nước ròng,
Đố ai bắt được con còng trong hang.
Lên non cho biết non cao,
Xuống biển cầm sào cho biết cạn sâu.
Cơm ăn ba bữa thì cho,
Gạo mượn sét chén, xách mo đi đòi.
em có suy nghĩ gì về câu tiên học lễ hậu học văn
“Tiên học lễ, hậu học văn” là phương châm giáo dục của người xưa. Phương châm này xuất phát từ quan điểm dạy học của Nho gia (Khổng Tử và môn đệ). Tuy vậy, đến ngày nay nó vẫn giữ nguyên giá trị. Để hiểu được giá trị của phương châm giáo dục ấy, chúng ta cần hiểu rõ hai từ: “Lễ”, “văn” và mối quan hệ biện chứng của nó.“Lễ” là phạm trù chỉ đạo đức. “Lễ” có nghĩa là cách ứng xử, giao tiếp có văn hóa giữa người với người theo chuẩn mực đạo đức được xã hội quy định. Theo đó, trong giao tiếp, ứng xử, trong giải quyết các mối quan hệ phải biết kính trên nhường dưới, biết đặt lợi ích riêng sau lợi ích chung. “Văn” có nghĩa là chữ, là kiến thức của loài người được tích lũy qua nhiều thế hệ.Muốn trở thành người có “lễ” thì phải học, mà học thì phải học “văn”, tức là học kiến thức. Tuy nhiên, học nhiều không có nghĩa là có đạo đức. Nếu một người có học mà không có “lễ” thì được xem là hạng bất nhân. Như vậy, “lễ” - “văn” không thể tách rời nhau.Ông cha ta từ ngày xưa đã quán triệt sâu sắc tinh thần giáo dục “Tiên học lễ, hậu học văn”, “lễ” và “văn” đều quan trọng như nhau. Thứ tự “tiền” - “hậu” trong mối quan hệ “lễ” - “văn” nên hiểu một cách tương đối, không nên cho rằng ông cha ta chú trọng “lễ” hơn “văn”... Tuy vậy, trong giáo dục, trong ứng xử, giao tiếp, trong giải quyết các mối quan hệ thì phải lấy đạo đức làm trọng.Bác Hồ đã từng khẳng định: Có tài mà không có đức là người vô dụng, có đức mà không có tài thì làm việc gì cũng khó.Có một nghịch lý đáng lo ngại, xã hội ngày càng hiện đại thì con người dường như ít chú trọng đến đạo đức, ít quan tâm đến nhau; trong giao tiếp, giải quyết các mối quan hệ thì tỏ ra vô “lễ” - không biết kính trên nhường dưới, luôn đặt lợi ích cá nhân, lợi ích vật chất lên trên các lợi ích khác. Nguyên nhân sâu xa là do giáo dục lệch lạc. Lối giáo dục chỉ chú trọng đến truyền đạt kiến thức, hạ thấp giáo dục đạo đức. Người dạy chỉ chú trọng truyền đạt kiến thức, quan tâm không đầy đủ vấn đề đạo đức của người học. Người học chỉ quan tâm đến tiếp thu kiến thức, coi thường rèn luyện phẩm chất đạo đức.Trong nền kinh tế thị trường hiện nay, quan niệm GD-ĐT ít nhiều bị tác động, chi phối bởi lối giáo dục thực dụng, đề cao truyền thụ kiến thức, xem nhẹ giáo dục đạo đức. Vì vậy, đề cao quan niệm giáo dục đúng đắn của người xưa là cách thiết thực để hạn chế những tác động tiêu cực từ nền kinh tế thị trường.Để đào tạo ra những con người vừa có tài, vừa có đức thì vai trò của người thầy rất quan trọng. Do đó, người thầy phải mẫu mực cả “lễ” và “văn”, đặc biệt là tư cách đạo đức.Phương châm giáo dục “Tiên học lễ, hậu học văn” là sự phối hợp giữa giáo dục đạo đức và truyền thụ tri thức, đề cao giáo dục đạo đức. Đây là nguyên tắc đào tạo ưu việt ông cha ta đã đúc kết nên.
1. Em hãy nêu một vài biểu hiện vi phạm chuẩn mực đạo đức gia đình?
2. Trường em tổ chức hiến máu nhân đạo và vận động học sinh tham gia. Em nghĩ gì về vấn đề này ?