Gợi ý :
a) Tâm trạng khi nói chuyện với bà cô :
- Khi nghe người cô hỏi lần đầu, chú bé Hồng nghĩ về mẹ những không đáp lại vì nhận ra ý nghĩ cây độc sau giọng nói và nét mặt " rất kịch" của cô, vì ko muốn tình yêu thương mẹ " bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến ".
- Sau câu hỏi thứ 2, thứ 3 của cô,tuy cười đáp lại lời cô nhưng lòng chú bé " thắt lại " , " khóe mắt...cay cay ". Người cô càng cười và nói về " em bé " mới của mẹ, chú bé hồng càng đau đớn, " nước mắt.. ròng ròng rớt xuống 2 bên mép rồi chan hòa đầm đìa ở cằm và ở cổ ". Chú thương mẹ những cũng giận mẹ vì bà sợ hãi những thành kiến mà xa lìa anh em chú để " sinh nở một cách giấu giếm...".
- Người cô càng tươi cười một cách độc ác kể về tình cảnh bệ rạc, tội nghiệp của mẹ, chú bé Hồng càng thêm uất ức. Lúc này, nhà văn bộc lộ trực tiếp tâm trạng đau đớn cùng cực của chú bé bằng lời văn dồn dập với các hình ảnh, các động từ mạnh ( vồ, cắn, nhau. nghiến,...)
==> Qua đoạn đối thoại với người cô người đọc cảm nhận rõ tình yêu thương của chú bé Hồng đối với mẹ thật vô cùng sâu sắc. Điều đó chứng tỏ ằng , trong cảnh nghộ éo le như vậy, chú bé đã sớm có bản lĩnh vsf có trái tim nhân hậu. Tình yêu thương mẹ ở chú thật là mãnh liệt, do vậy, chú bé luôn vững tin vào mẹ, tin là sẽ sớm gặp lại mẹ.
b) Niềm hạnh phúc vô bờ của chú bé Hồng khi gặp mẹ.
- Niềm khát khao đc gặp mẹ đã thành hiện thực: người mẹ trở về đúng vào ngày giỗ đầu của người chồng xấu số. Vào lúc tan học, " chợt thoáng thấy một bóng người ngồi trên xe kéo " giống mẹ, chú bé Hồng " liền đuổi theo, gọi bối rối ". Vài giây sau, chú bé đuổi kịp xe , " thở hồng hộc, trấn đẫm mồ hôi". Khi tròe lên xe với mẹ, chú bé " ríu cả chân lại ". Khi mẹ xoa đầu hỏi , chú bé " òa lên khóc rồi cứ thế nức nở ". Chú bé khóc tức tưởi vì bấy lâu phải kìm nén : hờn tủi mãn nguyện, hạnh phúc. Đây ko fai là những giọt nước mắt đau đớn, tủi cực khi phải nghe những lời nói cay độc của người cô.
- Cảm giác sung sướng cực độ của chú bé Hồng khi đc nằm " trong lòng mẹ " đc nhà văn diễn tả trong niềm mê say cùng những rung động vô cùng tinh tế. Qua ánh mắt yêu thương của đứa con nhỏ đang khao khát tình ẹm, hình ảnh người mẹ hiện lên cụ thể, sinh động , gần gũi , hoàn hảo: gương mặt mẹ " tươi sáng với đôi mắt trong và nước da mịn, gò má hồng, hơi quần aosm hơi thở " thơm tho lạ thường :. Chú bé bồng bềnh trôi trong cảm giác vui sướng, " rạo rực ", ko mảy may nghĩ ngợi gì nữa " . Mọi cay đắng, tủi hờn vừa qua bị chìm ngay đi trong dòng cảm xúc mơn man.
==> Trong đoạn văn này, Nguyên Hồng đã kết hợp nhuần nhuyễn giữa kể và bộc lộ cảm xúc, dùng những hình ảnh thể hiện tâm trạng, so sánh gây ấn tượng giàu sức gợi cảm ; lời văn dạt dào cản xúc ; đặc biệt tác giả bộc lộ trực tiếp tư tưởng, quan niệm của mình về tình mẫu tử bất diệt , thiêng liêng : " Phải bé lại và lăn vào lòng một người mẹ, áp mặt vào bầu sữa nóng của người mẹ, để bàn tay người mẹ vuốt ve từ trán xuống cằm, và gãi rôm ở sống lưng cho, mới cảm thấy người mẹ có một êm dịu vô cùng.