"Bài thơ Vọng Nguyệt" của Hồ Chí Minh là một tác phẩm thơ mang tính chất tưởng tượng và tâm trạng sâu lắng, thể hiện lòng mong mỏi và hy vọng của tác giả trong việc giải phóng đất nước và xây dựng một tương lai tươi sáng cho đất nước Việt Nam.
Bài thơ thể hiện tình cảm sâu sắc của Hồ Chí Minh đối với quê hương Việt Nam. Đây không chỉ là một tình yêu cá nhân mà còn là tình yêu của một nhà lãnh đạo dành cho cả dân tộc. Trong bài thơ, Hồ Chí Minh thể hiện tâm trạng của một người lính chiến đấu trong cuộc đấu tranh giành độc lập. Mặc cho khó khăn và hiểm nguy, ông vẫn giữ vững niềm tin và hy vọng vào một tương lai tươi sáng cho đất nước. Mặt trăng thường được xem là biểu tượng của sự thanh cao, sáng sủa và hy vọng. Trong bài thơ, Hồ Chí Minh sử dụng hình ảnh của Nguyệt để tượng trưng cho sự tự do và ánh sáng mà dân tộc Việt Nam đang khao khát. Bài thơ kết thúc bằng việc tuyên bố rằng "Chắc bắt mặt trăng dễ, vất vả nằm lòng lối." Điều này thể hiện niềm tin của Hồ Chí Minh vào khả năng của dân tộc Việt Nam trong việc vượt qua mọi khó khăn và đạt được mục tiêu của mình.
Vọng Nguyệt không chỉ là một bài thơ cá nhân mà còn là một tác phẩm vĩ đại thể hiện lòng yêu nước và niềm tin vào tương lai của Hồ Chí Minh và dân tộc Việt Nam.