Bạch Đằng năm 938 là một trận đánh giữa quân dân Việt Nam - thời đó gọi là Tĩnh Hải quân và chưa có quốc hiệu chính thức - do Ngô Quyền lãnh đạo đánh với quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng. Kết quả, quân dân Việt Nam giành thắng lợi, nhờ có kế cắm cọc ở sông Bạch Đằng của Ngô Quyền.[1] Trước sự chiến đấu dũng mãnh của quân dân Việt Nam, quá nửa quân Nam Hán bị chết đuối và Hoàng tử Nam Hán là Lưu Hoằng Tháo cũng bị Ngô Quyền giết chết[1]. Đây là một trận đánh quan trọng trong lịch sử Việt Nam. Nó đánh dấu cho việc chấm dứt hơn 1000 năm Bắc thuộc của Việt Nam, nối lại quốc thống cho dân tộc[1].
Sau chiến thắng vang dội này, vị danh tướng Ngô Quyền lên ngôi vua, tái lập đất nước. Ông được xem là một vị "vua của các vua" trong lịch sử Việt Nam. Đại thắng trên sông Bạch Đằng đã khắc họa mưu lược và khả năng đánh trận của ông.[1]
Nguyên nhân :+Dương Đình Nghệ bị Kiều Công Tiễn giết chết
+Ngô Quyền kéo quân ra Bắc trị tội Kiều Công Tiễn
+Kiều Công Tiễn cầu cứu Nam Hán = năm 937 quân Nam Hán kéo vào nước ta
Diễn biến :/SGK
Ý nghĩa : -Đây là một chiến thắng vĩ đại
-Chấm dứt 1000 năm dưới sự cai trị của các triều đại Phong Kiến Trung Quốc
-Mở ra một thời đại mới
-Độc lập lâu dài cho đất nước
-Khẳng định ý chí quyết tâm và tinh thần yêu nước của nhân dân ta