Tham khảo 2 bài
Tả cái trống trường em
Những ngày hè không đến trường, tôi thấy trong lòng mình nôn nao, nhớ nhung và buồn bã. Hình ảnh trường lớp, bạn bè, như một thước phim quay chậm, khẽ lướt qua trí nhớ tôi. Nhưng có lẽ hình ảnh cái trống trường với những tiếng vang dũng mãnh, mạnh mẽ, giục giã lòng người sẽ mãi đọng lại trong tâm trí tôi. Nó nhắc cho tôi bước chân của thời gian, bước chân hối hả vào những ngày đầu thu tháng chín.
: Tả cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
Năm nay tôi đang học lớp 4 má tôi bảo tôi đã cao lên rất nhiều so với hồi đầu năm lớp 3. Má tôi bảo có lẽ phải đóng cho tôi một cái bàn mới, cao hơn cái bàn cũ. Nghe má tôi nói thế sao trong lòng tôi bỗng nhiên buồn bã khi nghĩ đến một ngày nào đó, xa rời người bạn này. Ôi, tôi yêu quý chiếc bàn biết bao.
TK
Buổi sinh hoạt lớp lần nào, cô giáo chúng em cũng đều căn dặn: “Cần giữ gìn bảo vệ bàn ghế cho sạch đẹp. Không vẽ bậy, cào xước lên mặt bàn. Đó là ý thức trách nhiệm bảo vệ của công của mỗi học sinh”. Lời cô dạy thấm sâu vào trong mỗi chúng tôi. Chính vì vậy mà những bộ bàn ghế từ khi được trang bị cho lớp tôi đến giờ hơn một năm rồi vẫn còn như mới. Chúng vẫn bóng đẹp như hồi nào.
=> cái bàn học ở lớp hoặc ở nhà của em
Tham khảo !
- Chiếc thước kẻ:
Chiếc thước kẻ không chỉ là đồ dùng học tập mà sẽ mãi là một người bạn thầm lặng giúp đỡ em trong những ngày tháng đến lớp. Em chỉ mong hè đừng nỡ đến vội để chiếc thước được miệt mài kẻ những dòng ngay ngắn, thẳng tắp, được nhẹ nhàng ca khúc nhạc lách cách mỗi khi gõ nhịp, được lướt nhanh trên những trang sách mới.
- Cái bàn học:
Buổi sinh hoạt lớp lần nào, cô giáo chúng em cũng đều căn dặn: “Cần giữ gìn bảo vệ bàn ghế cho sạch đẹp. Không vẽ bậy, cào xước lên mặt bàn. Đó là ý thức trách nhiệm bảo vệ của công của mỗi học sinh”. Lời cô dạy thấm sâu vào trong mỗi chúng tôi. Chính vì vậy mà những bộ bàn ghế từ khi được trang bị cho lớp tôi đến giờ hơn một năm rồi vẫn còn như mới. Chúng vẫn bóng đẹp như hồi nào.
- Cái trống trường:
Có lẽ sau này khi đã rời xa mái trường này rồi, tôi không thể quên được không chỉ là thầy cô, bạn bè,… mà còn cả chiếc trống trường thân thương. Nó đã gắn bó với tôi từ khi tôi chập chững bước chân vào lớp 1, chờ tôi quay lại trường sau mỗi kỳ nghỉ hè, và nó cũng sẽ chào đón tôi mỗi khi tôi quay lại thăm trường khi đã chia xa.
Cái bàn học ở nhà em : ( đây là kết bài mình tự viết )
Em luôn giữ chiếc bàn rất cẩn thận, mỗi lần em học xong, em đều lấy khăn ướt lau bàn làm cho bàn của em sạch bóng. Em sẽ giữ gìn chiếc bàn thật cẩn thận để chiếc bàn cùng đồng hành với em trong suốt năm học. Em rất thích chiếc bàn của em.
Đây là kết bài mở rộng mình viết, bạn chỉ lấy tham khảo thôi nhé. Đừng coppy nha
cái thước:
- Chiếc thước kẻ không chỉ là đồ dùng học tập mà sẽ mãi là một người bạn thầm lặng giúp đỡ em trong những ngày tháng đến lớp. Em chỉ mong hè đừng nỡ đến vội để chiếc thước được miệt mài kẻ những dòng ngay ngắn, thẳng tắp, được nhẹ nhàng ca khúc nhạc lách cách mỗi khi gõ nhịp, được lướt nhanh trên những trang sách mới.
cái bàn học:
1. Ở nhà: Cái bàn đã gắn bó với em suốt 3 năm qua và bây giờ lại cùng em cần mẫn, miệt mài bên những bài toán khó, những đoạn văn, những truyện kể hấp dẫn. “Bàn ơi! Mình thật sự cám ơn cậu!
2. Ở lớp: Theo suốt thời gian ngồi dưới mái trường, cái bàn học cùng em bước vào tương lai rộng mở. Sau này, khi em tốt nghiệp Tiểu học, cái bàn sẽ được chuyển lại cho em gái em. Cái bàn ghi dấu ấn tất cả thành tích học tập của em. Em muốn nói với cái bàn: “Cậu đã giúp tớ học giỏi như hôm nay!”.
cái trống trường:
- Mỗi ngày, tiếng trống trường Tùng… Tùng… Tùng… vẫn luôn cùng em học tập và vui chơi. Tiếng trống nhắc em giờ vào lớp, giờ giải lao, giờ tan trường. Dù nắng hay mưa, dù nóng hay rét, tiếng trống vẫn đều đặn ngân vang nhắc nhở học sinh chúng em. Em yêu lắm tiếng trống trường mộc mạc ấy. Và mong sao, dù ngôi trường có ngày càng trở nên hiện đại, thì chiếc trống ấy cũng sẽ không bao giờ bị thay thế.