Dải đất thoai thoải ở hai bên bờ sông hoặc hai bên sườn núi được gọi là gì?
đống
núi
gò
triền
Dải đất thoai thoải ở hai bên bờ sông hoặc hai bên sườn núi được gọi là gì?
đống
gò
triền
núi
Từ quyến luyến trong câu" một dải mây mỏng mềm mại như một dải lụa trắng dài vô tận ôm ấp, quấn ngang các chỏm núi như quyến luyến, bịn rịn" có nghĩa là gì? a) luôn ở bên nhau b) có tình cảm yêu mến, không muốn rời xa nhau. c) lúng túng, không làm chủ được động tác, hoạt động của mình
Đọc đoạn văn sau và cho biết tác giả tả cảnh theo trình thự nào ?
Đứng trên núi Chung nhìn sang bên trái là dòng sông Lam uốn khúc theo thế núi Thiên Nhẫn . Mặt sông hắt ánh nắng chiếu thành một đường quanh co, trắng xóa . Nhìn sang bên trái là dãy núi Trác, nối giữa hai dãy núi là nhà Bác với cánh đồng quê Bác . Nhìn xuống cánh đồng có đủ các màu xanh: Xanh pha vàng của ruộng mía, xanh rất mượt của lúa chiêm đương thì con gái, xanh đậm của những rặng tre, đây có một vài cây phi lao xanh biếc, và rất nhiều màu xanh khác nữạ
các từ lưng,trái,mặt sau đây mang nghĩa gốc hay nghĩa chuyển
khi tan sương ta trông thấy những nếp trại hè A-rơ-tếch một dãy,trước mặt là cát trắng tựa lưng vào trái núi xanh thẫm . Trái núi đọt ngội cao gỗ,một phía thoai thoải chúc xuống ngang mặt biển.
Trong câu thơ: “ Lom khom dưới núi tiều vài chú. Lác đác bên sông chợ mấy nhà.” Từ “Lom khom” “Lác đác” giữ chức vụ ngữ pháp gì trong câu?
Triền đê tuổi thơ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận.
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân đê lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn.
Xa quê cả bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi lớn khôn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm...
Theo Nguyễn Hoàng Đại
Câu 6 : Hãy nêu ý nghĩa câu chuyện. 4
Giúp mình với
TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời.
Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cùng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách đến rường, chiều về lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận...
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ cho tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng...
Theo NGUYỄN HOÀNG ĐẠI
Khoanh tròn chữ cái trước ý trả lời đúng:
Câu 1: Hình ảnh nào ở làng quê gắn bó thân thiết với tác giả như hình với bóng?
A. Trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa
B. Con đê
C. Đêm trăng thanh gió mát
D. Tết Trung thu.
Câu 2: Tại sao tác giả coi con đê là bạn?
A. Vì trên con đê này, trẻ em trong làng nô đùa, đuổi bắt, chơi ô ăn quan, chăn trâu, nằm đếm sao trời, bày cỗ Trung thu
B. Vì con đê đồng hành cùng tác giả trên con đường đi học
C. Vì con đê đã ngăn nước lũ cho dân làng
D. Vì ai vào làng cũng phải đi qua con đê.
TRIỀN ĐÊ TUỔI THƠ
Tuổi thơ tôi với con đê sông Hồng gắn liền như hình với bóng, tựa hai người bạn thân thiết suốt ngày quấn quýt bên nhau. Từ lúc chập chững biết đi, mẹ đã dắt tôi men theo bờ cỏ chân đê. Con đê thân thuộc đã nâng bước, dìu dắt và tôi luyện cho những bước chân của tôi ngày một chắc chắn để tự tin lớn lên, tự tin bước vào đời. Chẳng riêng gì tôi, mà hầu hết những đứa nhỏ sinh ra ở trong làng đều coi con đê là bạn. Chúng cũng nô đùa, chơi trò đuổi bắt, chơi ô ăn quan trên đê mỗi khi bố mẹ vắng nhà ra đồng, ra bãi làm việc. Tuổi học trò, cứ sáng cắp sách tới trường, chiều về cả hội lại lùa tất cả trâu, bò lên đê cho chúng gặm cỏ và tha hồ vui chơi đợi khi hoàng hôn xuống trở về làng. Những đêm trăng thanh gió mát lên đê trải chiếu nằm đếm sao trời mới tuyệt và thú làm sao. Tôi nhớ nhất là những đêm Trung thu, người lớn trong làng tổ chức bày cỗ cho thiếu nhi trên mặt đê rất vui và không khí của lễ hội trẻ em kéo dài tưởng như bất tận...
Năm tháng qua đi, những lối mòn chạy xéo ngoằn ngoèo từ chân lên tới mặt đê đã in dấu biết bao bàn chân của các thế hệ sớm hôm đi, về. Đời người ai cũng có nhiều đổi thay qua thời gian, song con đê vẫn gần như nguyên vẹn, vẫn sừng sững chở che bao bọc lấy dân làng tôi cũng như cả một vùng rộng lớn. Những trận lũ lớn đỏ ngầu phù sa hung dữ, con đê lại gồng mình lên để không chỉ bảo vệ cho tính mạng con người, gia súc mà còn bảo vệ cả mùa màng...
...Xa quê bao năm trời, mùa lũ này tôi mới trở lại quê hương, trở lại làng quê đã sinh ra và nuôi tôi lớn khôn. Con đê vẫn đấy, màu xanh của cỏ mượt mà vẫn đấy. Tôi tần ngần dạo gót trên chiều dài của con đê chạy suốt từ điếm canh đê này tới điếm canh đê kia và mường tượng nhớ về những kỉ niệm của một thời xa xăm...
(Theo Nguyễn Hoàng Đại)
CÂU 1 TUỔI THƠ CỦA AI CŨNG GẮN BÓ VỚI NHỮNG CẢNH ĐẸP CỦA QUÊ HƯƠNG YÊU DẤU , GẮN BÓ VỚI NHỮNG KỈ NIỆM ĐẸP CỦA TUỔI THƠ . EM HÃY VIẾT 1 ĐOẠN VĂN 3-5 CÂU TẢ VỀ MỘT TRONG NHỮNG CẢNH ĐẸP ĐÓ VÀ NÊU CẢM XÚC CỦA EM
-.........................................................................................................
CÂU 2 TỪ IN ĐẬM TRONG CÂU SAU THUỘC TỪ LOẠI NÀO
" XA QUÊ HƯƠNG BAO NĂM TRỜI , MÙA LŨ NAY TÔI MỚI TRỞ LẠI QUÊ HƯƠNG , TRỞ LẠI LÀNG QUÊ ĐÃ SINH RA VÀ NUÔI TÔI KHÔN LỚN."
-..........................................................................................................