Tham Khảo:
Kính gửi Ban giám hiệu và toàn thể các cô chú quân nhân, y bác sĩ ở Trường quân sự Quân khu 7.
Ngày mai là ngày cháu rời khu cách ly Trường quân sự Quân khu 7. Không biết tại sao giây phút này nước mắt cháu cứ tuôn trào cảm giác vui buồn lẫn lộn, vui vì sắp về đoàn tụ với gia đình, buồn vì sắp phải xa các cô chú quân nhân, y bác sĩ ở nơi này mà cháu đã gắn bó suốt 2 tuần nay, tuy không dài nhưng đã khắc ghi những hình ảnh đẹp, những tấm lòng nhiệt huyết hi sinh quên cả sự hiểm nguy, gia đình để phục vụ, chăm lo cho nhân dân mà suốt đời cháu không thể nào quên được.
Cháu là một du học sinh đang theo học ngành y ở nước ngoài với tâm huyết sau khi hoàn thành việc học sẽ về phục vụ cho Tổ quốc thân thương của mình. Nhưng việc học chưa thành, đại dịch COVID-19 đã ập đến, lây lan khắp toàn cầu.
Ở nơi đất khách quê người cháu đã mất một tháng để quyết định tiếp tục ở lại học hay về nước với gia đình. Qua thông tin báo đài thế giới cháu biết được hiện nay đất nước Việt Nam là nơi khống chế dịch bệnh tốt nhất, thực hiện cách ly và chữa bệnh ưu việt nhất. Điều này làm cho cháu rất yên tâm và quyết định trở về nước vào ngày 17-3-2020.
Cháu rất day dứt vì đã gây thêm gánh nặng tài chính cho nước mình, vì các cô chú sẽ phải chăm lo cơm nước cho cháu suốt nửa tháng cách ly. Cháu cảm thấy có lỗi vì điều này.
Xúc động lá thư của một du học sinh gửi các chiến sĩ ở khu cách ly do COVID-19 - Ảnh 2.
Bên trong khu cách ly Trường quân sự Quân khu 7 - Ảnh: Hà Công Chờ
Nhưng các cô chú biết không, 14 ngày ở khu cách ly Trường quân sự Quân khu 7 là 14 ngày vui vẻ và nhẹ nhõm nhất của cháu.
Các cô chú ở Quân khu tốt lắm, các anh quân nhân và các bác sĩ, y tá lúc nào cũng vui vẻ lạc quan, chính sự lạc quan và niềm nở của các cô chú, anh chị đã giúp cháu thả lỏng hơn, an tâm hơn nhiều. Ở nhà cháu không bao giờ ăn trái cây, mà ở đây các anh chị trong Quân khu cứ nhắc bọn cháu suốt, uống nước nhiều vào, ăn trái cây nhiều vào… Các anh chị đáng yêu lắm! Ngày ngày cười nói với mọi người, cháu có cảm giác như là có thêm một gia đình vậy.
Đặt chân xuống Việt Nam, cháu thở phào một hơi nhẹ nhõm. Bạn học cấp ba của cháu ở Mỹ có nhắn với cháu rất nhiều về tình hình ở đó, các bạn không được ở lại ký túc và phải đi hết nơi này đến nơi khác tránh dịch, và luôn rất căng thẳng. Càng lo cho bạn, cháu càng thấy bản thân may mắn biết chừng nào, may mắn vì đã được trở về, may mắn vì có đội ngũ y tế và quân nhân ở bên cạnh.
Cháu biết các anh quân nhân và đội ngũ bác sĩ y tá vô cùng vất vả. Các cô chú đã đặt bản thân vào nguy hiểm vì phải tiếp xúc với nhiều người có nguy cơ mang bệnh. Cháu biết ơn và cháu thương các cô, các chú nhiều lắm.
Cuối bức tâm thư dông dài, cháu thật tâm thật lòng cảm ơn các cô chú ở Trường quân sự Quân khu 7 và Nhà nước vì tất cả sự chở che và chăm sóc chúng cháu nhận được. Và xin cầu chúc cho các cô chú luôn có sức khỏe và may mắn, niềm vui và sự bình an, để cả nước chúng ta cùng vượt qua mùa dịch này ạ.
TP.HCM, ngày 31 tháng 3 năm 2020
Lưu Nhã Đình
Khu A phòng 110
BẠN tham kHẢO
Hà Nội ngày 28 tháng 05 năm 2021
Kính gửi các bác sĩ đầu tuyến chống dịch Bệnh viện Đức Giang kính yêu!
Cháu là......, học sinh ......Trường .......
Hiện nay, dịch bệnh đang phát vô cùng nhanh và nguy hiểm trên toàn cầu. Hiện tại, chúng cháu vẫn nghỉ học ở nhà phóng chống dịch nhưng các bác thì phải làm việc ngày đêm vô cùng vất vả, luôn tận tâm chăm sóc bệnh nhân, hết mình, tận tụy với công việc chữa trị, bảo vệ mạng sống của đồng bào trong và ngoài nước bị mắc bệnh. Cháu vô cùng cảm kích trước tinh thần làm việc hết mình của các bác, phải xa gia đình, không quản ngại khó khăn, dũng cảm đối mặt trước sự lây lan của dịch bệnh để chăm sóc bệnh nhân, cứu người.
Hình ảnh các bác sĩ ngủ gục dưới hành lang cho thấy các bác đã phải làm việc trách nhiệm, vất vả và áp lực nhiều đến mức nào. Các bác không chỉ là bác sĩ mà còn là chiến sĩ là những anh hùng của cuộc chiến chống đại dịch, ngày đếm tận tụy bên giường bệnh để chăm sóc sức khỏe cho bệnh nhân trong cuộc chiến với dịch bệnh này. Với tấm lòng của mình, hai chị em cháu xin được gửi 10 chiếc quạt mua bằng tiền lì xì của hai chị em và 10 chiếc quạt của cô Chủ nhiệm với các bác phụ huynh lớp 3B cháu, kèm với tình yêu trân quý đến các bác sĩ, y tá, điều dưỡng viên,…Kính mong các bác thật nhiều sức khỏe, thật nhiều niềm vui, chiến thắng được đại dịch này.
Quả thật: “Nghề y là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý!”
Chúng cháu luôn kính yêu các bác!
Kính gửi tơi các bác sĩ với tình yêu của cháu.
CHÁU :.......