Xưa, ở miền đất Lạc Việt có một vị thần thuộc nòi Rồng, tên là Lạc Long Quân. Trong một lần lên cạn giúp dân diệt trừ yêu quái, Lạc Long Quân đã gặp và kết duyên cùng nàng Âu Cơ vốn thuộc dòng họ Thần Nông, sống ở vùng núi cao phương Bắc. Sau đó Âu Cơ có mang và đẻ ra cái bọc một trăm trứng; nở ra một trăm người con. Vì Lạc Long Quân không quen sống trên cạn nên hai người đã chia nhau mỗi người mang năm mươi người con, người lên rừng, kẻ xuống biển. Người con trưởng theo Âu Cơ được tôn lên làm vua, xưng là Hùng Vương, đóng đô ở đất Phong Châu, đặt tên nước là Văn Lang. Khi vua cha chết thì truyền ngôi cho con trưởng, từ đó về sau cứ cha truyền con nối đến mười tám đời, đều lấy hiệu là Hùng Vương.
Ngày xưa có một vị thần tên là Lạc Long Quân con thần Long Nữ, mình rồng, khỏe mạnh, hay giúp dân diệt yêu tinh,chỉ cách trồng trọt và chăn nuôi. Miền núi cao phương Bắc có nàng Âu Cơ xinh đẹp con thần Nông. Hai người gặp nhau kết thành vợ chồng, sống ở cung điện Long Trang. Sau Âu Cơ sinh một cái bọc trăm trứng nở ra trăm con. Đàn con lớn lên một cách lạ thường. Lạc Long Quân không con sống trên cạn nên chia 50 con xuống biển với cha 50 lên non với mẹ. Người con trưởng lên làm vua lấy hiệu hùng vương.