Refer
Sáng nay, em đã đến trường từ rất sớm. Bởi vì em luôn tò mò và muốn được ngắm trọn vẹn khung cảnh của ngôi trường từ lúc mặt trời vừa mới mọc.
Lúc mới đến nơi, em rất bất ngờ bởi bầu không khí yên tĩnh và vắng lặng của ngôi trường. Bởi trong ấn tượng của em, chưa bao giờ mà trường lại thiếu vắng tiếng cười nói của các bạn học sinh như thế cả. Một mạch leo đến tầng 4 của tòa nhà học tập, đứng ở hành lang, em được ngắm nhìn trọn vẹn cả trường học yêu dấu của mình.
Trường của em thật rộng lớn, với sân bóng, sân trường, khu vườn hoa và các tòa nhà chức năng. Dưới ánh nắng ban mai hồng hồng, cảnh vật thật tươi đẹp và lộng lẫy. Thiếu sự hiện diện của các bạn nhỏ, sân trường như rộng hẳn ra. Nhắm mắt lại, hít căng lồng ngực, em cảm nhận được rõ ràng bầu không trong lành, ngọt mát. Thỉnh thoảng, vang lên một vài tiếng lích rích của mấy chú chim vừa thức dậy, đang tíu tít chạy quanh vòm cây đón nắng mới.
Chợt, một vài âm thanh xao động quen thuộc vang lên từ phía cổng trường. Thì ra đó là tiếng xuống xe và chào nhau của các bạn học sinh vừa đến trường. Thế là khoảng thời gian yên ắng hiếm hoi kia đã hoàn toàn dừng lại. Tuy có chút tiếc nuối, nhưng em vẫn rất thích thú với quang cảnh rộn rã của sân trường. Chỉ mới qua gần mười phút, mà sân trường nhộn nhịp hẳn. Các bạn học sinh vào lớp cất sách vở, rồi tranh thủ ăn sáng, chơi trò chơi, bạn thì trực nhật, dọn vệ sinh. Tiếng cười, tiếng nói ồn ã, náo nhiệt hẳn. Cùng với đó, là những ánh nắng chan hòa trải đều khắp mặt sân trường, cùng làn gió mát rười rượi. Bầy chim líu lo hót trên cành cây, rồi chao qua lượn lại xuống sân vườn, như hòa chung niềm vui cùng các bạn nhỏ. Sự náo nhiệt ấy, đem đến một nguồn sức sống to lớn cho ngôi trường của em.
Đến giờ vào học, chuông reo lên ba hồi to lớn. Các bạn học sinh và cả em nữa đều vội vàng trở về lớp và chuẩn bị cho giờ học sắp diễn ra. Ngôi trường thoáng chốc lại yên ắng như chưa từng có gì xảy ra cả. Nhưng em biết, âm ỉ trong đó là sự vui vẻ và hạnh phúc của chính ngôi trường khi được cùng chúng em học tập, vui chơi.
THAM KHẢO :
Tuổi thơ em gắn liền với thầy cô, bạn bè và mái trường yêu dấu. Nhắc về ngôi trường đã bên em suốt bao năm, hình ảnh trường trước buổi học làm em nhớ mãi không quên.
Đó là một buổi sáng đầu thu, tiết trời se lạnh, gió heo may nhẹ thổi. Em đến trường sớm hơn mọi ngày vì hôm nay bàn em nhận nhiệm vụ trực nhật. Từ xa, ngôi trường hiện lên trong ánh nắng ban mai đẹp như một bức tranh mà tạo hóa đã khéo léo vẽ lên. Đón chào em là bác cổng trường mặc một chiếc áo màu vàng mới tinh. Sáng nào bác cũng là người dậy sớm nhất, để kịp dang tay chào các bạn học sinh. Trên đầu bác là tấm biển màu xanh với dòng chữ trắng: "Trường Tiểu học Mai An Tiêm”- niềm tự hào của bao thế hệ học trò nơi đây.
Đi vào trong, em gặp ngay những cây cổ thụ, tán rộng che mát cả một góc sân. Những chú chim non tinh nghịch đang thi nhau chuyền cành, cất lên tiếng hót vui vẻ chào đón ngày mới. Mỗi nhịp chuyền cành là những hạt sương đêm còn đọng trên lá cây lại cùng nhau rơi xuống, được ánh mặt trời chiếu rọi, long lanh như những viên pha lê quý giá. Trên sân, các bạn học sinh khác cũng đang cùng nhau làm nhiệm vụ trực nhật. Bạn này quét sân, bạn kia nhặt rác, có bạn đang cặm cụi tưới nước và bắt sâu cho cây non mới trồng. Một nhóm khác lại đang cùng nhau chơi trò đá cầu, tiếng quả cầu chạm vào chân các bạn nhịp nhàng “bộp... bộp...” hòa cùng tiếng cười nói không dứt nghe thật vui. Các bạn khác lại cùng nhau ngồi trên hành lang trước lớp, tranh thủ hỏi nhau những bài tập nâng cao, đối chiếu đáp án và ôn lại bài cũ, không khí cũng sôi nổi không kém. Mặt trời càng lên cao, ánh nắng càng chan hòa thì các bạn học sinh cũng đến trường càng đông. Sân trường giờ đây không còn yên tĩnh, rộng rãi như trước nữa. Thay vào đó là từng tốp học sinh cùng dắt tay nhau đi vào trường, những nhóm đá cầu, nhảy dây, đuổi bắt... mỗi lúc một náo nhiệt hơn, đông hơn. Không còn nghe rõ âm thanh của từng người, không còn thấy rõ hoạt động của từng bạn nữa... Tất cả đều hòa chung vào không khí đầy hào hứng, sôi nổi của các trò chơi đầy bổ ích, các bài tập đầy lí thú. Và rồi, thời gian trôi qua, tiếng trống vào lớp vang lên báo hiệu một buổi học mới sắp bắt đầu, các bạn lại cùng nhau trở về lớp, gương mặt ai cũng tràn đầy hứng khởi. Sân trường lại trở về vẻ im lặng, bình yên của nó.
Khung cảnh trường trước buổi học thật đẹp. Giờ nhớ lại, em vẫn thấy lòng mình rạo rực, háo hức. Mai này dù có rời xa, hình ảnh đẹp đẽ ấy vẫn mãi in sâu trong tâm trí em
Tham khảo:
Mái trường là nơi lưu giữ nhiều kỉ niệm của học trò. Mái trường ấy có thầy cô, có bè bạn, có những giờ học sôi nổi. Đặc biệt, điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là quang cảnh của trường trước mỗi buổi học.
Vì tôi là người giữ chìa khóa của lớp nên tôi thường đến sớm để mở cửa cho các bạn. Lớp học của tôi ở tầng hai, vì vậy, khi đứng ở ban công tầng hai nhìn xuống, tôi có thể quan sát khung cảnh trường học một cách dễ dàng.
Đầu tiên, là các bạn lớp trực tuần thường đến rất sớm. Có hai bên đứng ở hai bên cánh cổng trường để thuận lợi cho việc theo dõi. Cùng với đó là các thầy, cô trong ban Đạo đức nữa. Các bạn lớp trực tuần quét ở vỉa hè, quét trong sân trường, quét cả ở lán xe. Tất cả mọi hoạt động ấy được diễn ra một cách nhanh chóng để đảm bảo rằng các bạn ấy ẽ vào lớp đúng thời gian quy định. Trên dãy hành lang lớp tôi học, một vài bạn nữa cũng bắt đầu đến, có lẽ là để mở cửa cho lớp chăng...
Sau đó, các bạn học sinh đến nhiều hơn. Những bạn học sinh vai đeo cặp, gương mặt tràn ngập phấn khởi ang dắt xe vào trường. Có vài bạn học sinh trang phục không đúng quy định liền bị các bạn lớp trực tuần hoặc các thầy cô trong ban Đạo đức nhắc nhở. Cứ thế, các bạn học sinh lần lượt đi vào trường. Vài bạn học sinh thiếu thẻ học sinh hoặc khăn đỏ cũng bị nhắc nhở.
Ngắm nhìn từng bạn học sinh bước vào trường, tôi không để ý thời gian, rồi bỗng tiếng trống vang lên, báo hiệu giờ vào lớp sắp bắt đầu. Lúc này đây, một vài bạn học sinh đi học muộn đang cô nhanh chân để bước vào sân trường. Có bạn thì bị thầy cô gọi lại để ghi tên, nhắc nhở. Lúc này đây, các thầy cô giáo cũng từ lán xe, đang xách cặp để chuẩn bị bước vào lớp học. Trên sân trường dần vắng người hơn, các bạn học sinh đang ổn định tổ chức để chuẩn bị cho một tiết học mới sắp bắt đầu.
Tôi nhanh chân bước vào lớp. Tôi yêu quang canh trường tôi trước mỗi giờ học biết bao. Nó có cái gì đó vội vã, hối hả của một ngày mới. Lại có cái gì nó bình yên đến lạ lùng, đánh thức trong tôi tình yêu với mái mái trường...