Trong thời kỳ Lý-Trần-Hồ, di dân là một hiện tượng phổ biến và có ảnh hưởng đáng kể đến sự phát triển của cộng đồng dân cư Thừa Thiên Huế. Cụ thể, di dân đã góp phần đưa đến sự đa dạng về văn hóa, kinh tế và xã hội của vùng đất này.
Về mặt văn hóa, di dân đã đưa đến sự pha trộn giữa các nền văn hóa khác nhau, tạo nên sự đa dạng và phong phú trong văn hóa địa phương. Điều này được thể hiện qua các nét văn hóa đặc trưng của Thừa Thiên Huế như âm nhạc, múa rối, múa xòe, văn hóa ẩm thực, trang phục, nghệ thuật điêu khắc, kiến trúc, v.v.
Về mặt kinh tế, di dân đã đưa đến sự phát triển của các ngành nghề truyền thống như nghề dệt, nghề gốm, nghề mộc, nghề thủ công, v.v. Điều này đã tạo ra sự đa dạng trong sản phẩm và đưa đến sự phát triển của thương mại và kinh tế địa phương.
Về mặt xã hội, di dân đã đưa đến sự đa dạng về dân tộc, tôn giáo và phong tục tập quán. Điều này đã tạo ra sự đa dạng và phong phú trong văn hóa và xã hội địa phương.
Tóm lại, di dân đã góp phần đưa đến sự đa dạng và phong phú trong văn hóa, kinh tế và xã hội của Thừa Thiên Huế trong thời kỳ Lý-Trần-Hồ.