Giúp đi các bn =(( cần gấp lắm
[…]. Ò Khìn bước đến, cầm lấy tay pa, giọng năn nỉ:
- Đứng dậy đi pa! Kia kìa, con chích bông kia kìa, pa cứu nó đi, không chiều nay mẹ nó bay đi tìm sẽ không thấy mất!
Dế Vần đứng dậy, hai cha con bước đến bên bụi gai "mác hủi". Dế Vần lựa tay gỡ con chim ra khỏi đám gai. Nhìn vào mắt con, Dế Vần bỗng thấy ngực mình có tiếng thình thịnh, nhưng vẫn gắng cúi xuống đặt chú chích bông vào lòng bàn tay nhỏ xíu của nó. Ò Khìn vui sướng muốn hét, nhưng sợ tiếng kêu sẽ làm chú chim kinh động bay mất và như thế giây phút kì diệu được ngắm nghía sẽ rất ngắn. Đưa chích bông lên ngang mặt, Ò Khìn xòe bàn tay, chúm môi thổi nhẹ làm cho những chiếc lông vàng nâu rung lất phất, rồi nó chợt khẽ thầm thì:
- Bay đi, bay về với mé mày đi, mé mày đang đợi đấy! Chích bông ơi!
Chú chim tung cánh bay vút lên bầu trời. Phía dưới kia, Ò Khìn đang ngước nhìn theo, nó đưa bàn tay như những tia nắng vẫy vẫy tạm biệt. Dế Vần bỗng nở một nụ cười, nhìn chích bông non nớt đang nhẹ bay trong nắng thu, Dế Vần chợt thấy lòng mình nhẹ nhõm.
(Trích Chích bông ơi!, Cao Duy Sơn, Tuyển tập truyện viết về thiếu nhi dân tộc miền núi, NXB Giáo dục, 2004)
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.
Câu 2. Tìm trong đoạn trích các loại trạng ngữ khác nhau.
Câu 3. Qua hành động của hai cha con trong văn bản, theo em, chú bé Ò Khìn và cha Dế Vần là người như thế nào?
Câu 4. Rút ra thông điệp ý nghĩa qua đoạn trích trên.
Câu 1:PTBD:Tự sự, biểu cảm
Câu 3:Theo em chú bé Ò Khìn và cha Dế Vần là người có tấm lòng nhân hậu , biết giúp đỡ động vật khi chúng gặp nạn
Câu 4:Thông điệp em rút ra được là:Chúng ta nên mở rộng tấm lòng để sẵn sàng giúp đỡ những người khó khăn trong cuộc sống. Và phải biết yêu thương động vật,không được chọc phá tổ chim . Suy nghĩ kĩ càng trước khi làm 1 việc gì đó