Olm sau khi duyệt xong câu hỏi,cầu mong BTC thứ lỗi,em xin Olm cho em hiển thị câu hỏi này ạ!
Em gặp được các trường hợp hack nick của nhau trên Olm.Trong đó có cả em,em bị một bạn nào đó hack nick và đổi tên nick của em.Bạn ấy còn đăng câu hỏi linh tinh trên nick của em.Lúc em vào trang wed thì thấy nick mình bị 1 số vấn đề.Em không biết bạn nào đã hack nick của em nhưng em chắc chắn đó là một bạn có tiền sử từng bị trừ SP mới có khả năng như vậy.
Và còn nữa,có 1 số bạn nữa cũng hack nick em chứ không phải riêng 1 bạn.Vì chỉ riêng 1 bạn trong thời gian ngắn như vậy có thể hack và phá nick em như vậy chỉ có thể là 2 người trở lên.Em không biết cách đổi tên mà chỉ biết đổi avatar.Có bạn nào trên Olm từng bị hack nick và biết đổi tên nick xin giúp em với ạ.Em cảm ơn!
15 phút trước (12:50)
Em xin lỗi các anh chị CTV và các bạn : https://olm.vn/hoi-dap/detail/201261222985.html?pos=457335498665. Hôm qua em không hề vào olm trước 10h30. Vì nick này của em hai chủ nên nó vô nick em xúc phạm mọi người the xin lỗi. Để đền lại những lời xúc phạm của chủ 2 nên em sẽ tặng mỗi nguời 10 tk ạ , mong các CTv và các bn thứ lỗi
cho em hỏi cái này có đúng không ạ :
"Tài khoản của bạn sẽ bị tạm khóa sau 24h tới vì đã sử dụng phần mềm thứ ba . Nếu muốn xác nhận lại tài khoản vui lòng gửi tài khoản và mật khẩu để xác lập không sử dụng phần mềm thứ ba ! Xin vui lòng cảm ơn ! Ký tên : Admin"
56 phút trước (20:43)Đọc kĩ đi nhé !
Trong cung điện của Sunny Kingdom, tại một căn phòng lớn màu xanh biển nhạt, một cô gái có vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng đang đứng tựa vào lan can, đôi mắt lục lam vô hồn hướng ra phía ngoài cung điện nơi các thần dân đang chờ đợi ngày vui của cả vương quốc. Trông cô như một vì sao sáng nổi bật giữa một bầu trời đêm rộng lớn…
Lulu: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ làm lễ…mời người sửa soạn…
Rein *sực tỉnh rồi nở nụ cười hiền*: À sắp đến rồi sao ? Em sẽ chuẩn bị liền, chị giúp em nhé.
Lulu *lo lắng*: Vâng thưa công chúa. Nhưng sao tôi thấy người có vẻ không thích buổi lễ này lắm…
Rein *đỏ mặt vội lên tiếng phủ nhận*: Ơ…Không, làm gì có ạ, em rất vui là đằng khác đó chớ vì hôm nay em sẽ kết hôn với người mà em…yêu mà.
Lulu: Nhưng sao tôi thấy người không vui.
Rein: Hìhì chỉ là em hơi buồn vì sắp xa phụ hoàng và mẫu hậu thôi, cả Fine và bà Camelot nữa. À nhắc mới nhớ, bà Camelot đâu rồi ạ ?
Lulu: Bà Camelot đang chuẩn bị cho công chúa Fine ạ, nhưng do bận bịu quá nên nhờ tôi sang giúp công chúa trước.
Rein: Em hiểu rồi. Thôi, chị giúp em chuẩn bị đi ạ.
Lulu gật đầu rồi đi về phía cái tủ đồ to tướng, lấy trong đó ra một bộ lễ phục màu xanh được may vá cực kì tỉ mỉ, từng đường kim, mũi chỉ đều đích thân Pumo làm. Không chỉ Rein mà cả Fine cũng có một bộ, chỉ khác là váy của Fine có màu hồng. Lulu nhanh chóng giúp Rein mặc lễ phục rồi bới tóc cho Rein một cách khéo léo, cài trên đầu cô một cái vương miện kim cương. Giờ thì Rein còn đẹp hơn khi nãy, lộng lẫy hệt như một vị nữ hoàng thực thụ.
Rein: Em muốn được ở một mình.
Lulu: Nhưng công chúa Rein…
Rein: Không sao đâu ạ, tại em thấy hơi hồi hộp nên muốn yên tĩnh một chút thôi.
Lulu: Vậy tôi xin phép ra ngoài chuẩn bị, chốc tôi sẽ quay lại.
Rein: Dạ, chị đừng lo.
Lulu nghe theo lời Rein rời khỏi phòng nhưng trong lòng vẫn không khỏi lo lắng cho cô công chúa bé nhỏ của mình. Dù sao cũng đã theo hầu Rein từ rất lâu nên tính cô biết Rein đang cố gắng gượng cười để mọi người không lo lắng, cô cũng biết Rein đang buồn lòng về chuyện gì nhưng ý trời đã định, không ai có thể trốn khỏi được.
Cốc! Cốc! Cốc!
Lulu đi chưa được bao lâu thì có tiếng gõ cửa của ai đó vang lên.
Rein: Chị vào đi, cửa không khóa mà.
Cạch!
Rein: Chị quên gì sao ?
Rein tưởng là Lulu quên thứ gì đó nên quay lại hỏi thì bắt gặp ánh mắt thân thuộc của người mà cô không muốn gặp. Không phải là không muốn gặp mà là sợ, sợ phải đối diện với chuyện đó. Phải, là Shade. Cậu đang ở ngay tại đây và đang đứng trước mặt cô.
Shade *sững người trước vẻ đẹp của Rein*: Em…hôm nay đẹp lắm. Bộ lễ phục rất hợp với em.
Rein *lúng túng, cúi mặt xuống *: Cảm ơn anh…anh cũng rất đẹp…
Shade *bất ngờ ôm lấy Rein*: Ừm. Anh rất nhớ em…Rein…
Rein *đẩy ra*: Anh buông em ra, nếu người khác thấy sẽ không tốt đâu.
Shade: Em sẽ nhường anh cho Fine sao ? Em không hối hận khi lấy Bright chứ ?
Rein: Có hay không thì đã sao ? Chuyện của chúng ta đã chấm dứt rồi. Anh mau về phòng chuẩn bị hôn lễ đi.
Shade: Rein, anh yêu em và anh không muốn lấy ai khác ngoài em. Em không nhớ những kỉ niệm trước kia sao ?
Rein: Nhớ ư ? Fine là em gái em, chỉ cần Fine hạnh phúc thì em sẵn sàng đánh đổi hạnh phúc của mình.
Shade: Em làm vậy thì người đau cũng là em, cả Bright nữa, cậu ấy cũng rất yêu Fine mà.
Rein *nước mắt bắt đầu rơi*: Em và Bright chấp nhận đánh đổi hạnh phúc của mình để Fine hạnh phúc và hạnh phúc của em ấy là anh.
Shade: Anh không muốn lừa dối tình cảm của Fine. Cô ấy thật sự rất tốt nhưng…
Lulu *ở ngoài nói vọng vào*: Công chúa Rein, đã sắp đến giờ rồi, người mau ra đi ạ.
Rein *quay mặt đi*: Sắp đến giờ rồi, anh mau về đi.
Shade *nắm lấy tay Rein*: Anh không đi. Anh muốn bên cạnh em.
Rein: Có những chuyện ta không nên ích kỉ như vậy được. Nếu có duyên chắc chắn chúng ta sẽ bên nhau nhưng không phải ở kiếp này.
Shade: Rein…
Lulu *gõ cửa*: Công chúa Rein…
Rein: Hẹn gặp anh 5000 năm nữa, nơi ta tìm thấy nhau…Shade!
Rein ôm lấy Shade, những giọt nước mắt trong veo nhẹ nhàng rơi trên gương mặt của cô. Rein cố gắng nở nụ cười thật tươi, thật chua chát, đưa ngón tay út nhỏ nhắn ra. Shade cũng vậy, đây có lẽ sẽ là lần cuối cùng cậu được ở cạnh Rein, được ôm lấy Rein, tay cậu móc vào tay Rein minh chứng cho lời ước hẹn ngàn năm ra đời...
…Buổi lễ chính thức bắt đầu, Rein và Fine lần lượt bước ra với phụ hoàng của mình - vua Truth, theo sau là hai tiểu thiên thần xinh xắn cầm một giỏ hoa hồng một xanh một đỏ rải theo sau. Xúng xính trong bộ lễ phục hồng tuyệt đẹp, nụ cười rạng rỡ hiện trên gương mặt Fine, có lẽ hôm nay cô là người hạnh phúc nhất khi cuối cùng cô cũng đã được ở bên cạnh người cô yêu - Shade. Trên lễ đường, hai chàng hoàng tử điển trai đã đứng chờ sẵn ở đó. Khi đã đến nơi, vua Truth giao hai cô công chúa của mình cho hai chàng hoàng tử rồi trở về ghế ngồi với vợ mình - nữ hoàng Elsa.
Cha xứ đọc bản tuyên thệ cho hai cặp đôi hoàn hảo nhất của vương quốc diệu kì này, họ trao nhẫn cho nhau và chính thức là của nhau bởi sự ràng buộc vô hình…mãi mãi …
“Tạm biệt em…người con gái của nắng…Anh sẽ chúc em hạnh phúc…"
“Anh sẽ mãi yêu em…cho dù ở kiếp sau…hẹn gặp em vào ngày định mệnh đó…Thiên thần của anh…"
~END CHAP 1~
Các bạn ơi olm đổi lại mỗi ngày làm miễn phí 30 câu hỏi rồi kìa các bạn biết chưa
Bằng chứng là: ''Bạn cần phải có tài khoản VIP mới có thể tiếp tục học bài, hoặc bạn có thể quay lại vào ngày mai để làm tiếp bài tập này. Mỗi tài khoản miễn phí hoặc một máy tính được thực hành tối đa 30 câu hỏi mỗi ngày.''
Xin lỗi mn vì chuyện này nhưng tớ đang cs chuyện gấp, cs bn nào gặp chuyện kết bạn vs unifined ko? Tớ là lính mới nhưng ko bị unifined xâm nhập chỉ là tớ thấy cs vài bn cứ bàn chuyện về tài khoản lạ (unifined). Thực ra tớ cs 2 tài khoản , tài khoản cũ thì hồi đó tớ bị unifined kết bn á, tưởng chuyện tốt nhưng ko ngờ suýt bị hacknick.Đây là nick mới của tớ.Tớ tra trên GG mà ns dịch là Không xác định đc(là cái nghĩa của nó nha)Tớ sợ cứ thế mãi thì việc hok của tớ sẽ bị gián đoạn
Mong các bn giúp tớ
Chân thành cảm ơn & xin lỗi vì đã lm phiền nha
Em biết nội quy rồi nhưng tại không biết gửi đâu nên em mới mạn phép :
Dạ thưa Admin , tại sao tin nhắn chỉ tối đa 500 chữ ạ ? Lại không thể cách dòng được ạ ? Mà khi làm sai có người tick sai lại thông báo là tick đúng ạ ? Em chỉ là một thành viên trong mái nhà OLM thế nhưng em xin được ý kiến ạ ( Đây là suy nghĩ của em thôi ạ , mọi người đừng trách nếu em nói sai điều gì ) :
- Em nghĩ nên nhắn hơn 500 chữ bởi 500 chữ thì ít quá ạ !
- Em cũng nghĩ rằng nên cho cách dòng xuống để khi trao đổi bài , liệt kê cũng cảm thấy thoải mái , dễ chịu hơn ạ , còn bớt phức tạp .
- Và em nghĩ admin nên tạo hẳn một trang chat với Admin trong Olm để kết nối trực tiếp và giải đáp những thắc mắc và thậm chí là suy nghĩ , phàn nàn của thành viên đối với Olm ạ !
Đây chỉ là suy nghĩ của em mà mạo muội nói ra , chứ thực đầu em không nghĩ gì về Admin và Olm cả ạ !
thưa ad olm em có vài điều muốn nói mong cô giúp đỡ cho , cô ko giúp cũng được ạ đây là ý kiến riêng của em
+ trong thông báo hiển rõ người tk sai chứ ạ chứ vậy có nhiều bài làm đúng nhứng bị tk sai
+ quảng cáo hơi nhiều ạ
+cô fix lỗi ko vô được trang cá nhân bingbe ạ
Quyền lực của lời khen
Những lời động viên, khích lệ có sức nặng gấp nhiều lần lời trách móc. Biết cách khen ngợi, phát huy sức mạnh của lời khen đúng lúc và chân tình chính là thể hiện sự tôn trọng người khác một cách tinh tế nhất.
New York tráng lệ và sôi động, cuộc sống và tất cả những gì được chứng kiến ở đây khiến một đứa trẻ chín tuổi như tôi cảm thấy sợ hãi. Ba tôi đã cố gắng xin cho tôi vào học tại một trường học nhỏ cách nhà không xa.
Những ngày tháng đầu tiên ở trường mới, tôi hoàn toàn cô độc. Tất cả học sinh đều xa lánh thay vì giúp đỡ tôi hòa nhập. Thậm chí khi tôi chủ động làm quen, chúng bỏ đi, chẳng thèm nhếch mép sau khi đã ném về phía tôi những cái nhìn chế giễu, miệt thị. Vài đứa lớn còn tụ tập lại để bắt nạt tôi.
Tôi lờ mờ hiểu rằng ở đây chẳng ai ưa một đứa trẻ da đen con nhà nghèo, gầy gò và quê mùa như tôi cả. Suốt ba tháng, tâm lý sợ hãi và bị bỏ rơi khiến tôi gần như đứng bét lớp, mặc dù chương trình học đối với tôi chẳng khó khăn gì.
Thế nhưng, sau kỳ nghỉ đông mọi sự đã khác khi thầy Sean tới. Thầy được phân công chủ nhiệm lớp tôi thay cho thầy Paul bị nằm viện. Thầy rất nghiêm khắc, nhưng không nặng lời với bất kỳ ai. Dần dần lớp học trở nên có trật tự hơn, và những rắc rối của tôi cũng giảm đi nhiều. Có một điều tôi cảm thấy được an ủi, đó là thầy Sean cũng là người da đen.
Một ngày, đó là ngày mà tôi chẳng thể nào quên, khi thầy Sean công bố kết quả thi giữa kỳ. Thầy nhìn khắp cả lớp, từng người một, và khi tới tôi, thầy dừng lại thật lâu làm tôi cảm thấy run sợ. Nhưng rồi thầy vui vẻ nói: “Bài thi này các em làm rất tốt, nhưng luôn có một người làm tốt nhất. Thầy hoan nghênh tất cả các em”. Khỏi phải nói lúc đó tôi vui như thế nào, vì tất cả các lần thầy Paul đọc điểm thi tôi đều bị than phiền.
Cuối buổi học, thầy nói tôi ở lại. Tôi sợ, rụt rè đến bên thầy, ấp úng: “Thưa thầy…”. “Ồ, Joe, hôm nay em là người làm bài tốt nhất đấy, tuyệt lắm!”. Tôi òa khóc, cái điều mà tôi chưa từng làm từ khi tới đây. Thầy Sean ôm tôi vào lòng: “Đừng sợ, cố gắng lên, có thầy luôn bên em”.
Những lời của thầy Sean đã làm thay đổi cuộc đời tôi. Lúc nào trong đầu tôi cũng có hình ảnh của thầy đang cổ vũ cho tôi. Và tôi trở lại là tôi, học sinh xuất sắc nhất lớp vào cuối năm học đó, giống như khi tôi còn ở Chicago.
Năm sau, thầy Sean lại ra đi khi thầy Paul khoẻ trở lại. Nhưng lúc nào tôi cũng thấy như có thầy ở bên, và năm đó, cũng như những năm về sau, tôi luôn là người đứng đầu lớp.
Mãi sau này, khi tôi học đại học, khi tôi bảo vệ luận án tiến sĩ, và ngay giờ đây khi tôi đang đứng giảng bài trước hàng trăm sinh viên của một trường đại học danh tiếng, không khi nào tôi quên được hình bóng thầy.
Hôm qua, tôi mừng đến phát khóc khi biết được địa chỉ của thầy sau 40 năm xa cách. Tôi đã lái xe một mạch 300km tới thăm người thầy mà tôi kính yêu nhất đời.
Gặp lại thầy, tôi bật khóc, những kỷ niệm ngày đó bỗng sống lại như mới. “Ồ, Joe – thầy nói hệt như 40 năm trước – em vẫn yếu đuối như ngày nào”. Tôi lặng người khi nghe thầy kể: “Hôm đó, bài làm em chỉ được điểm B, nhưng em đã cố gắng. Nhìn vào em, thầy thấy lại mình nhiều năm trước. Khi đó, một lời động viên của cô giáo đã giúp thầy vượt qua tất cả. Thầy đã tin rằng em cũng vậy, đó là lý do mà thầy gọi em ở lại hôm ấy. Và thầy không lầm”.
Một lời khen đúng lúc mới kỳ diệu làm sao !