Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Đức An

Đọc câu chuyện sau và trả lời câu hỏi:

                                                    NGƯỜI ĂN XIN

            Một người ăn xin đã già. Đôi mắt ông đỏ hoe, nước mắt ông giàn giụa, đôi môi tái nhợt, áo quần tả tơi. Ông chìa tay xin tôi.

            Tôi lục hết túi nọ, túi kia, không có lấy một xu, không có cả khăn tay, chẳng có gì hết. Ông vẫn đợi tôi. Tôi chẳng biết làm thế nào. Bàn tay tôi run run nắm chặt lấy bàn tay run rẩy của ông:

- Xin ông đừng giận cháu! Cháu không có gì cho ông cả.

Ông nhìn tôi chăm chăm, đôi môi nở nụ cười:

- Cháu ơi, cảm ơn cháu! Như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra: cả tôi nữa, tôi cũng vừa nhận được được một cái gì đó của ông.

                        (Theo Tuốc-ghê-nhép, SGK Ngữ văn 9, tập 1. NXB Giáo dục Việt Nam 2018)

d. Vì sao ông lão ăn xin ở câu chuyện trên vẫn nở một nụ cười ngay cả khi nhân vật tôi “ không có gì cho ông cả”?


Các câu hỏi tương tự
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết
thục hà
Xem chi tiết
Vũ Thị Diệu Linh
Xem chi tiết
Linh Bùi
Xem chi tiết
nguyễn đăng
Xem chi tiết
Hương Lê
Xem chi tiết
Đức Huy Lê
Xem chi tiết
Hanae Palpitate
Xem chi tiết
ShimaTV Gaming
Xem chi tiết
Lê Đức Hải
Xem chi tiết