- Người da trắng :
+ Khi chết, họ lạc chân giữa các vì sao và quên đi đất nước sinh ra họ.
+ Đối xử với đất đai, bầu trời với thái độ lạnh lùng : mua được, bán được,...
+ Phá hoại môi trường (đối xử tàn ác với muôn thú, tàn phá thiên nhiên).
- Người da đỏ :
+ Không thể quên được đất đai vì mảnh đất này là bà mẹ của người da đỏ.
+ Đối xử với đất đai bằng tình bền chặt.
+ Coi thiên nhiên, đất đai như anh em, ruột thịt.
*Người da đỏ
- Mỗi tấc đất là là thiêng liêng trong kí ức và kinh nghiệm.
- Đất là bà mẹ.
- Chúng tôi không thể nào quên được mảnh đất tươi đẹp này.
- Không khí quả là quý giá đối với người da đỏ.
- Ngọn gió mang lại hơi thở đầu tiên của cha ông chúng tôi và cũng là hơi thở cuối cùng của họ.
* Người da trắng
- Mảnh đất này là kẻ thù của họ và khi họ đã chinh phục được thì học sẽ lấn tới.
- Họ đối xử với mẹ đất và anh em bầu trời như những vật mua được, tước đoạt được rồi bán đi.
- Họ sẽ ngấu nghiến đất đai, rồi để lại đằng sau những bãi hoang mạc.
- Người da đỏ chẳng để ý gì đến bầu không khí, muông thú, cây cối.
- Xoá bỏ cuộc sống yên tĩnh, thanh khiết, hoà đồng với thiên nhiên để thay thế bằng cuộc sống thị thành ầm ĩ, ồn ào, lăng mạ.