I. Mở bài: - Giới thiệu khái quát về hoa phượng. II. Thân bài: Miêu tả và phát biểu cảm nghĩ về hoa phượng: Tả những tàn hoa phượng trong mùa hè chói lọi và cảm nghĩ của em. - Tả lá của phượng. - Tả địa điểm của loài hoa phượng và cảm xúc của học sinh. - Tả hoa phượng trong mùa xuân và cảm xúc của học sinh. - Tả hoa phượng trong mùa hè và cảm nghĩ của học sinh. III. Kết bải: Nồi buồn của hoa phượng khi học sinh nghỉ hè.
Nguon : http://hoctotnguvan.net/bieu-cam-ve-cay-phuong-23-1348.html
Thời thơ ấu khi còn đi học ở tiểu học đây chính là quãng thời gian hạnh phúc nhất của mỗi con nguời. Khi nhớ đến kỉ niệm ấy, trong em lại hiện lên Những hình ảnh về bạn bè, thầy cô, mái trường tha thiết với loài cây mà em yêu quí, loài cây mà đã gắn bó với những ngày cắp sách đến trường của mỗi người, loài cây mà một nhà văn đã gọi nó với cái tên thân thương cây " Hoa học trò."
Nhìn từ xa cây phượng toả ra những tán lá xum xuê xanh ngắt giống như một cái dù khổng lồ che mưa che nắng. Thân cây to và sần sùi. Những chiếc rễ ngoằn ngoèo trồi lên mặt đất. Những chiếc lá bé tí kết thành những tán lá rộng. Hoa phượng màu đỏ thắm vừa đẹp, vừa dẻo dai, vừa bền bỉ. Cây phượng đã cho em bóng mát. Vào giờ ra chơi cúng em thường chơi đùa dưới gốc cây phượng. Các bạn nam thì chơi đá cầu hay chơi bắn bi còn các bạn nữ thì chơi nhảy dây hay chơi banh đũa. Phượng là người bạn cùng đi với em trong suốt thời học trò. Cây phượng là nơi cất giữ những niềm vui nỗi buồn của tuổi học trò. Những lúc em buồn vì bị điểm kém hay vì cãi nhau với bạn bè phượng là người bạn đã lắng nghe những tâm sự của em. Những lúc em vui vì được điểm cao hay vì em lại có thêm những người bạn mới phượng là người bạn đã cùng chia sẽ với em. Lúc những búp phượng gần nở là lúc báo hiệu cho chúng em biết mùa thi sắp đến. Những đứa học trò chăm chỉ học tập phượng như rất vui. Lúc hoa phượng nở một màu đỏ thắm và tiếng ve kêu lúc báo hiệu mùa hè đã đến. Những tiếng ve kêu hoà thành một bản nhạc nghe rất vui tươi. Âm thanh của tiếng ve làm cho đời sống của chúng em trở nên rộn ràng , vui tươi. Nhưng lúc đó cũng là lúc chúng em phải chia tay mái trường tầy cô và bạn bè để bước vào kì nghỉ hè . Lúc chia tay tiếng ve kêu mà lòng em xao xuyến không nỡ rời xa . Nhưng rôi cũng đến lúc chia tay với bạn mái trường , thầy cô , bạn bè.
Vào những ngày cuối năm học chúng em thường xuống sân nhặt những đóa phượng để ép vào tập để làm kỉ niệm khó phai mờ. Những dòng lưu bút còn in trên giấy của những đứa bạn thân đã cùng em học tập, vui chơi trong suốt năm năm học vừa qua. Thế đó, cây phượng còn là người bạn thân của chúng em suốt một thời học trò nói riêng. Cây phượng còn góp phần tạo nên vẻ đẹp thiên nhiên thơ mộng, kỳ ảo nói chung. Có khi nào bạn nghĩ cây phượng sẽ rời xa mình không? Nhưng còn đối với mình cây phượng luôn đồng hành với mình suốt con đường học vấn.
Cánh cổng trường đã đóng lại, chưa bao giờ phượng đẹp như lúc này. Phượng đẹp nhưng chằng ai ngắm nhìn phượng. Chỉ còn một mình phượng nhìn theo bóng của mỗi người học trò. Tạm biệt cây phượng, tạm biệt những kỷ niệm vui buồn dưới gốc phượng. dù có ai đi đâu xa, em sẽ luôn nhớ về ngôi trường thân yêu, nơi có một người bạn vô cùng thân yêu.
Trời chớm hè trong xanh, một màu xanh mượt mà của cỏ cây, hoa lá. Làn gió nhè nhẹ thoảng qua, cây phượng ở góc sân trường rùng mình đánh thức những búp non tỉnh giấc. Phượng cùng lũ học trò chúng tôi đón mùa hè tươi đẹp đã về. Và có lẽ đây là loài cây tôi yêu thích nhất.
Mới ngày nào, cây phượng có những cành trụi lá. Nhìn cây trông như không còn sức sống. Một dạo không để ý, hôm nay nhìn cây phượng tôi thật sự bàng hoàng. Tán lá xòe ra như cái ô khổng lồ che mát một góc sân trường. Cây phượng bắt đầu thắp lửa rồi! Lúc này tôi sực nhớ: Hè đã đến!
Những ngày đầu hè, phượng lác đác những bông hoa như cánh bướm. Sau đó, nhiều đóa lung linh, lung linh từng chùm rồi rực rỡ khắp cành. Muôn vàn búp nõn là muôn vàn bông hoa rực đỏ. Nhìn những chùm hoa trên cành, tôi nhớ câu chuyện kể của bài:
Ngày xưa, khi mặt đất còn lạnh lẽo, Ngọc Hoàng đã đưa các con mình xuống trần gian để sưởi ấm cho muôn loài. Nhưng các con ngài bị kẻ ác đe dọa, Ngọc Hoàng bèn chọn cây phượng để treo Mặt Trời, phượng là nơi các con Ngài trú ngụ.
Ôi! Phượng có một quá khứ tuyệt vời. Quá khứ vinh quang, hào hùng và đáng yêu đến thế!... Tôi yêu những nụ hoa vừa hé. Yêu những bông hoa nở rộ và yêu những cánh hoa lác đác bay nghiêng. Tôi yêu cái gốc cây sần sùi, bạc phếch, nơi học trò chúng tôi thích đến tụm bảy, tụm năm. Có lúc chúng tôi khắc tên nhau lên chiếc áo nâu sần giản dị ấy, rồi những lúc ngước nhìn lên cây để đón hoa rơi. Và sự mong chờ đón đợi cũng đến. Hoa lác đác rụng xuống sân trường, hoa thản nhiên rơi xuống đất, không chút do dự vẩn vơ, có hoa tung tăng bay lượn với làn gió nhẹ. Có hoa còn lưu luyến khi phải xa cành. Có lẽ hoa cũng giống chúng tôi trong giờ phút chia tay, giờ phút xa trường, xa lớp vì đã kết thúc năm học. Những lúc ấy, ai cũng có sắc hoa nằm ở trong tâm hồn.
Cứ như thế, hoa phượng thả những cánh hoa son xuống cỏ, đến từng giây phút xa các bạn học trò. Hoa phượng rơi, rơi...Hoa phượng rạt rào, lay động khi các bạn đã về. Hoa phượng yêu chúng tôi đến thế. Tôi cũng yêu hoa phượng biết nhường nào. Cây phượng đã hằn sâu trong kí ức tôi, làm cho tôi thêm gắn bó với trường, với lớp.
Những ngày hè, cổng trường khép kín. Trường vắng lặng, không tiếng trống, không tiếng vui đùa. Cây phượng cô đơn giữa không gian yên ắng. Tôi vui với mùa hè nhưng không sao quên được mái trường yêu dấu, nơi đó có cây phượng trầm ngâm đứng đợi mỗi ngày...Tôi nhớ từng cành cây, kẽ lá, nhớ từng nụ hoa, từng cánh hoa lác đác dưới sân trường. Tôi nhớ những chiều xuân hửng ấm, chúng tôi tụm nhau dưới gốc cây để chuyện trò. Tôi muốn tìm lại nơi đây giữa những ngày hè xa vắng.
Ôi, cây phượng thật đáng yêu, thật giản dị và cũng thật rực rỡ, phượng hãy đứng đấy để làm vui cho cảnh trường. Phượng đã tô điểm cho cảnh trường thêm đẹp.
Đối với tôi, phượng là loài hoa đẹp nhất.
A. Mở bài: Giới thiệu về loài cây em yêu.
B. Thân bài:
1. Biểu cảm về các đặc điểm của cây:
Em thích màu của lá cây... Cây đơm hoa vào tháng... và hoa đẹp như... Những trái cây lúc nhỏ... lúc lớn... và khi chín... gợi niềm say xưa hứng thú ra sao? Miêu tả lại niềm thích thú khi được hái những trái cây và thưởng thức nó. Mỗi khi mùa quả qua đi, trong em lại nhóm lên một cảm giác đợi mong mùa quả mới như thế nào? Với riêng em, em thích nhất đặc điểm gì ở loài cây đó?2. Có thể kể một kỉ niệm sâu sắc của bản thân với loài cây trên (ví dụ: Kỉ niệm đầu tiên khiến em yêu thích loài cây đó...).
C. Kết bài: Khẳng định lại tình cảm yêu quý của em với loài cây.
"Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu..."
Mỗi lần nghe những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lòng tôi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho tôi nhớ về 1 loài hoa tôi yêu quý. Không hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói: "Nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp". Phượng không đỏ thẫm nghư những như mấy bông hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay.
Hương phượng thơm thoang thoảng chứ không ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành. Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tôi yêu hoa phượng bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở đó, tôi dù thành công hay thất bại nhưng tôi đã có những bài học và tôi vì thế đã trưởng thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thôi tôi tôi cũng đã cảm thấy nao lòng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác hồi hồi xao xuyến ấy.
Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trò chúng tôi lục đục cho những ngày hè sôi động. Tuy những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tôi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tôi buồn thậm chí có bạn còn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế. Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống lũ học trò nhỏ chúng tôi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng tấm lòng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng phượng đã chứng kiến lũ học trò chúng tôi lần lượt trưởng thành.
Giờ đây khi đã chia xa, tôi nhớ đến nao lòng hàng phượng, nnhớ những bông hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5. Ở ngôi trường mới của chúng tôi, hàng phượng mới trồng chưa kịp trổ hoa. Hoa phượng không biết tự lúc nào đã trở thành 1 phần máu thịt của tôi. Nó là tình yêu của tôi, là nỗi nhớ mà tôi đã dành trọn cho 1 thời học trò đầy cảm xúc.
Thời thơ ấu là kỉ niệm đẹp nhất của học sinh. Trẻ thơ đẹp nhất là nụ cười, kỉ niệm, bạn bè, thầy cô. Nhưng có một thứ gắn liền với tuổi học sinh luôn luôn làm bạn với tuổi học sinh vào mùa thi đó là “Hoa học trò”
Hoa học trò còn có tên khác là cây phượng vĩ. Phượng vĩ chuẩn bị nở thì có ý nghĩa là kết thúc một mùa năm học mệt mỏi và mở ra một mùa hè vui chơi của học sinh.
Cuối học kì 2 của lớp 6. Tôi ngồi trong phòng học bài nhìn ra cửa sổ ngắm nhìn sân trường. Tôi nhìn một lượt sân trường rồi nhìn vào mấy cái cây phượng trong sân. Cây phượng chưa nở hoa thì toàn là một màu xanh. Xanh nhưng mang màu xanh lá đậm làm cho con người ta gợi nhớ cảm giác buồn, nỗi sầu thương. Những chiếc lá rung rinh trong gió hòa vào với nhau như một tiết tấu nhạc vang vọng vào long người. Gió thổi theo lá mang theo luôn cả nụ cười ngây thơ trong sang ấy của học trò. Thời gian cứ trôi qua, người người lại cứ lớn lên theo từng ngày. Vượt qua sóng gió bão giờ đã lớn khôn không còn là học trò ngây ngô của thời xưa năm tháng ấy nữa. Nó làm cho tôi cảm thấy bớt lo lắng, xốc tinh thần lại và chuẩn bị vào phòng thi.
Tiếng trống vừa vang lên, học sinh đã chạy nhanh như ong vỡ tổ ra khỏi phòng thi. Có người mặt mũi tươi tắn, có người thì u sầu vì không làm được bài. Tôi bước chậm chạp xuống tầng một đi được nữa đường thì tôi quay đầu ngắm nhìn lại cây phượng.
Nhìn những búp phượng gần nở mang cảm giác như đang chào đón một màu sắc gì đó mới nhưng không có ai hưởng thụ, cảm nhận, ngắm nhìn vẻ đẹp hoàng vĩ này. Tôi cảm thấy đồng tình với phượng. Vào những ngày thường thì chỉ được ngắm phượng khoác lên chiếc áo choàng màu xanh, còn vào hè thì khoác lên mình một chiếc áo mới, thời điểm phượng đẹp nhất kiêu sa nhất nhưng lại không có ai quay đầu nhìn phượng chỉ còn một mình phượng trong trường nhìn heo bóng học trò từng người lại từng người rời khỏi sân trường. Những chiếc lá lại tiếp tục đung đưa theo gió nhưng không phải chào đón cái gì mới mà là tiễn học sinh ra trường. Những mặt lá biết cười thì thay vào đó lại cố gắng nở nụ cười để không làm cho người khác lo lắng làm cho tâm hồn của tôi xao xuyến kéo theo cảm giác buồn. Tôi nhớ câu nói:
“Một vài người làm cuộc sống của bạn tốt hơn bằng cách
BƯỚC VÀO CUỘC ĐỜI BẠN
Một vài người khác làm cuộc sống bạn tốt hơn đơn giản là
BƯỚC RA KHỎI NÓ “
Tôi không nghĩ phượng giống vậy đâu học sinh ra trường phải chia tay nhau những giọt nước làm ướt đẫm áo học sinh nó rất đáng giá vì họ không quên thời khắc bồng bột làm học sinh gắn liền với những câu hỏi, những nụ cười , những nỗi buồn và những lời tâm tư biết chia sẻ với ai nhưng họ không cô đơn vì đã có phượng. Phượng là bạn, phượng là người thân, phượng là tiếng chuông là nơi để học trò dựa giẫm, không kìm nén cảm xúc thật của mình, không giả tạo mà bộc lộ ra những điều cũ, những buồn phiền đã qua!
Tốp học sinh ra trường rồi phượng sẽ chào đớn những học sinh mới vào trường còn rất là non nớt sẽ trải qua nhiều thử thách và lớn khôn hơn trở thành những công dân tốt. Nhưng những thử thách ấy bạn sẽ phải có ý chí, nghị lực vượt qua nó có khi giữa đường bạn sẽ vấp ngã và phạm nhiều lỗi lầm nhưng hãy cố gắng tự đứng lên bằng đôi chân này cố gắng sữa chữa những lỗi lầm mà không được từ bỏ, không được nản lòng, không được đứng im mà phải bước đi tiếp con đường phía trước. Đường phía trước còn dài lắm, tương lai sang đang chờ bạn phía trước, đừng nên bỏ cuộc vào lúc này vì nhiều thử thách và chông gai đang còn đợi bạn phía trước bây giờ chưa là gì hết đoạn đường còn dài lắm nên hãy quý trọng thời này. Thòi gian làm một học sinh ngây thơ chưa biết thế giớ ngoài kia như thế nào, xã hộ giả tạo ra làm sao nên phải quý trọng đừng dung thời gian này làm những điều mà không có ích, không nên làm khi lớn lên rồi sẽ cảm thấy hối hận. Nhưng có người sẽ tận dụng cái hối hận này mà vươn lên kí ức đó lúc già đi thì sẽ nhớ lại những khoảnh khắc đó mà mỉm cười vui vẻ chứ không phải là người ham vinh, mong muốn nhiều thứ, vật chất tầm thường, địa vị xã hội, quyền thế,…
Lúc đó đã có mọi thứ trong tay nhưng vẫn không thể mỉm cười được mà là thiếu 1 thứ quan trọng người đời vẫn thường gọi là chữ; “ Tình “
Tình cảm yêu thương dành cho nhau, tinhg thương của bố mẹ, tình bạn gắn bó với nhau,… lúc đó bạn muốn lắm muốn dữ lắm đừng lựa chọn sai lầm để rồi giờ phải ngồi đó hối hận.
Sống là phải có yêu thương, lúc bạn cô đơn nhất thì họ chính là vòng tay ấm áp ôm lấy bạn, phải biết quý trọng những gì đã có đừng để mất rồi mới hối hận, lúc đó hối hận đã muộn vì bên cạnh bạn không còn 1 bóng dáng ai nữa hết nên đừng bao giờ lựa chọn sai lầm.
Đó là thứ mà học sinh cần biết khi bước chân vào cuộc đời phải chững chạc hơn, dũng cảm hơn, trưởng thành hơn cuộc đời là do mình lựa chọn không ai có thể lựa chọn đáp án cuộc đời thay mình cả và cũng không thể sống thay mình được.
Đấy phượng nhé! Phượng không bao giờ cô đơn đây khi đã có học trò ở đâ làm bạn, không tranh giành như thế giới ngoài kia mà là phượng sống với trẻ thơ sống với ước mơ.
Hết học kì. Tháng năm vè cùng với cái nắng chói chang và những cơn mưa rào đầu hạ chợt đến và đi một cách vô tình và hững hờ, lay lau trong gió vẫy gọi hè về. Đâu đó vang lên tiếng ve sầu tấu lên khúc rền vang và…hoa phượng nở. Hoa phượng, đố ai có thể thấy những bông hoa phượng đơn lẻ, đứng một mình? Những chum hoa phượng nở đỏ rực lên đứng cạnh nhau, kết thành những tràng hoa thắm đỏ giữa bầu trời nắng cháy, chúng thắp lên những ngọn lửa đỏ chói – những ngọn lửa hi vọng, những ngọn lửa ước mơ, những ước mơ hồn nhiên, trong sang nhưng cũng đầy ấp khát khao của tuổi học trò. Có lẽ cũng bởi cái hồn nhiên và vô tư ấy mà nhiều lúc chúng ta trở nên vô tình để rồi phải giật mình nhìn qua khung cửa sổ thấy cái gì đó đỏ rực đang bao phủ toàn thân cây phượng già nua quen thuộc mà thân thương ấy…phượng đã nở. Ôi phượng nở! Kìa lửa cháy trên cây phượng rồi, ngọn lửa của tuổi học trò đã rực lên cả sân trường làm nổi bật cả một khung trời rồi thế kia? Hỏi ai vô tình không quan tâm như vậy?
Phượng không đỏ thẫm như mấy bông kiều diễm. Nó đỏ rực và thâm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường cong tùy ý lúc nở nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Ánh nắng vàng chói từ trời cao đổ xuống, khoảng không gian sân trường phải nhường chỗ cho những cánh hoa phượng đỏ rợp đất. Và bóng râm sân trường không phải là bóng râm của lá, bóng râm được lọc qua mùa hoa, trở thành bóng râm hồng đỏ rực. Đàn chim đủ cánh bay đi nhưng hoa phượng vẫn tươi sắc 2 sắc đẹp hoa vào nhau tôn lên vẻ đạp ấy như 1 bức tranh trong bầu trời cao.
Phải chăng, những chum phượng kia cũng có những nỗi buồn thầm kín. Có lẽ là như vậy thật! Nếu không, tại sao mỗi khi những cánh hoa rụng đầy sân trường, trải cái màu đỏ may mắn lên đầu, lên tóc, lên vai học trò. Muôn ngàn cánh hoa bay trong làn gió như những cánh bướm hồng sặc sỡ, mỗi khi cái màu đỏ ấy thi nhau rải khắp phó phường, thì cũng là lúc những cuộc chia ly, những lời từ biệt và theo đó là những ngả rẽ tương lai. Lời hoa nói bằng sắc đỏ như thầm hỏi vài cô cậu học trò còn bang khuâng đứng tựa bên góc cây, ánh mắt xa xăm trong buổi học cuối cùng. Tuổi học trò hồn nhiên đi qua nhẹ nhàng, dịu êm như chưa từng đến. Cho phượng gửi lời tạm biệt = những cánh hoa đỏ rực và hẹn mùa thi sau hoa nở tặng người. Khẽ đặt nhành hoa ươm sắc thắm, “ chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng “ đưa mùa thi qua.
Tuổi học trò lưu luyến dòng nhật kí. Mặc cho dòng thời gian lãng đãng trôi, sân trường đọng lại 1 thảm ươm sắc thắm tuổi học trò.
Rực thắm sân trường, tiễn mùa thi qua. Thuở cắp sách đến trường, tinh nghịch những cô cậu học trò. Khép hờ trang vở, cùng chúng bạn tung tăng vào hè. Khám phá những miền đất mới, để thấy quê hương mến yêu đẹp nhường nào
Tôi yêu phượng, cảm ơn phượng đã cho tôi tuổi học trò. Cuộc sống cứ mãi trôi đi, trôi đi mãi theo thời gian 1 cách xô bồ và hối hả, chở theo bao kỉ niệm dần rời xa tâm trí chúng ta. Nhưng đôi khi ngoảnh lại, ta nhớ về 1 thời học trò yêu dấu bao kỉ niệm thầy cô và nhớ đến…Cây phượng.
Cây phượng … tuổi thơ tôi