Trần Khánh Linh

Bên hàng xóm tôi có cái hang của Dế Choắt. Dế Choắt là tên tôi đã đặt cho nó một cách chế giễu và trịch thượng thế. Choắt nọ có lẽ cũng trạc tuổi tôi. Nhưng vì Choắt bẩm sinh yếu đuối nên tôi coi thường và gã cũng sợ tôi lắm. Cái chàng Dế Choắt, người gầy gò và dài lêu nghêu như một gã nghiện thuốc phiện. Đã thanh niên rồi mà cánh chỉ ngắn củn đến giữa lưng, hở cả mạng sườn như người cởi trần mặc áo gi-lê. Đôi càng bè bè, nặng nề, trông đến xấu. Râu ria gì mà cụt có một mẩu và mặt mũi thì lúc nào cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Đã vậy tính nết lại ăn xổi ở thì (thật chỉ vì ốm đau luôn, không làm được), có một cái hang ở cũng chỉ bới nông sát mặt đất, không biết đào sâu rồi khoét ra nhiều ngách như hang tôi.

     Bài học mà nhân vật “Tôi” học được trong đoạn trích là gì?

minh nguyet
22 tháng 2 2022 lúc 20:29

Bài học: Không nên kiêu căng, coi thường người khác. 

Bình luận (0)
kodo sinichi
22 tháng 2 2022 lúc 20:30

bài học đường đời đầu tiên sách cánh diều

Bình luận (0)
Tạ Tuấn Anh
22 tháng 2 2022 lúc 20:34

Không nên coi thường khiêu khích người khác chớ mang họa vào thân

Bình luận (0)

Các câu hỏi tương tự
miu cooki
Xem chi tiết
esichov_russia
Xem chi tiết
✎✰ ๖ۣۜCoɗσηquα༣✰✍
Xem chi tiết
Vu Quynh Ly
Xem chi tiết
Kook Jung
Xem chi tiết
Phạm Đức Trí
Xem chi tiết
Nguyễn Thảo Anh
Xem chi tiết
NGUYEN TRIEU MINH ANH
Xem chi tiết
Đỗ Gia Bảo
Xem chi tiết