\(Bài\) \(4.\) \(Tìm\) \(và\) \(xác\) \(định\) \(ý\) \(nghĩa\) \(của\) \(các\) \(phó\) \(từ\) \(trong\) \(những\) \(đoạn\) \(văn\) \(sau:\)
\(a\)) \(Thưa\) \(anh\)\(,\) \(em\) \(cũng\) \(muốn\) \(khôn\)... \(Song\) \(anh\) \(có\) \(cho\) \(phép\) \(em\) \(mới\) \(dám\) \(nói.\) (\(Sgk\) \(Ngữ\) \(Văn\)/ \(tr\)\(5\))
\(b\)) \(\text{Một hôm, thấy chị Cốc đang kiếm mồi}\)\(\text{, Dế Mèn cất giọng đọc một câu thơ}\) \(cạnh\) \(\text{khóe rồi chui tọt vào hang. Chị Cốc rất bực đi tìm kẻ dám trêu mình}\). \(Không\) \(\text{thấy Dế Mèn nhưng chị Cốc thấy Dế Choắt đang loay hoay}\) \(trước\) \(cửa\) \(\text{hang. Chị Cốc trút cơn giận lên đầu Dế Choắt.}\)
- không: chỉ sự phủ định
- đã: chỉ quan hệ thời gian
- được: chỉ khả năng
- quá: chỉ mức độ
Thưa anh, em cũng muốn khôn nhưng khôn không được. Đụng đến việc là em thở rồ, không còn hơi sức đâu mà đào bới nữa. Lắm khi em cũng nghĩ nỗi nhà cửa thế này là nguy hiểm, nhưng em nghèo sức quá, em đã nghĩ ròng rã hàng mấy tháng cũng không biết làm như thế nào. Hay là bây gờ em nghĩ thế này ... Song anh có cho phép nói em mới giám nói.