Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
hello !!!!!
Xem chi tiết
nguyễn phúc bình nguyên
15 giờ trước (22:07)

🌟 I. Hiểu thế nào là "bài cảm nhận nhân vật"? Là bài viết thể hiện suy nghĩ, đánh giá, cảm xúc của bạn về một nhân vật trong tác phẩm văn học – dựa trên hành động, lời nói, tâm trạng của nhân vật đó. 📝 II. Bố cục bài cảm nhận nhân vật (theo 3 phần cơ bản) 1. Mở bài (3–5 câu): Giới thiệu tác phẩm và nhân vật bạn sẽ cảm nhận. Có thể nêu ấn tượng ban đầu hoặc câu hỏi dẫn dắt. 🔹 Ví dụ: "Trong truyện ngắn 'Lão Hạc' của Nam Cao, nhân vật Lão Hạc hiện lên với số phận éo le và tấm lòng yêu thương con sâu sắc. Đó là một hình ảnh khiến người đọc không thể nào quên." 2. Thân bài (khoảng 3–4 đoạn nhỏ): a. Hoàn cảnh sống của nhân vật Giúp người đọc hiểu vì sao nhân vật hành động như vậy. b. Phân tích tính cách, phẩm chất qua: Lời nói, hành động, suy nghĩ. Mối quan hệ với người khác. Dùng dẫn chứng từ văn bản (chọn đoạn tiêu biểu, không cần chép dài). c. Tình cảm của tác giả và người đọc với nhân vật Nhân vật gợi cho bạn cảm xúc gì? Bạn học được gì? 🔹 Ví dụ cách phân tích: "Lão Hạc yêu thương con vô điều kiện. Việc bán cậu Vàng – kỷ vật cuối cùng của con – khiến ông đau đớn, dằn vặt, cho thấy tấm lòng hy sinh cao cả. Hành động tự tử của ông vừa đau xót, vừa khiến người đọc kính trọng." 3. Kết bài (2–3 câu): Khẳng định lại ấn tượng về nhân vật. Nêu bài học hoặc suy nghĩ cá nhân. 🔹 Ví dụ: "Lão Hạc là hình ảnh tiêu biểu cho người nông dân nghèo Việt Nam trước Cách mạng – nghèo nhưng giàu lòng nhân ái. Nhân vật để lại trong em sự cảm phục và đồng cảm sâu sắc." 🎯 III. Một số mẹo giúp bài viết nổi bật: ✅ Đọc kỹ văn bản, gạch chân những đoạn nói về nhân vật. ✅ Dùng từ cảm xúc: cảm động, xúc động, kính trọng, khâm phục, thương xót... ✅ Viết như kể chuyện – có cảm xúc thật (tránh liệt kê máy móc). ✅ Không cần viết dài, quan trọng là rõ ý, có dẫn chứng, có cảm xúc. ✍️ IV. Gợi ý mở bài hay (thuộc lòng được càng tốt): "Văn học không chỉ phản ánh cuộc sống mà còn khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc đẹp đẽ. Một trong những nhân vật khiến em xúc động nhất là..." Nếu bạn muốn, mình có thể viết mẫu một bài cảm nhận dựa trên nhân vật cụ thể như: Lão Hạc, ông Hai, chị Dậu, nhân vật trữ tình trong bài thơ,… để bạn tham khảo dễ hơn!

ninh quốc anh khoa
Xem chi tiết
mochi_cute10
11 tháng 5 lúc 20:40

Văn bản “Con cũng hiểu” là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện tâm sự chân thành của một người con trước những hi sinh thầm lặng của mẹ. Bằng giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng, văn bản đã chạm đến trái tim người đọc bởi những suy nghĩ trưởng thành, giàu tình yêu thương và lòng biết ơn.

Về nội dung, văn bản thể hiện tình cảm của người con dành cho mẹ – một người phụ nữ tảo tần, luôn âm thầm hi sinh vì con cái. Người con không chỉ cảm nhận được nỗi vất vả của mẹ qua những việc làm hằng ngày như dậy sớm, nấu cơm, làm việc quần quật..., mà còn hiểu được tình yêu thương vô điều kiện mẹ dành cho con. Từ đó, người con dần trưởng thành, không chỉ sống ích kỷ cho riêng mình nữa, mà đã biết sống có trách nhiệm, biết quan tâm và chia sẻ với mẹ nhiều hơn. Đây chính là thông điệp nhân văn sâu sắc của văn bản: hãy biết trân trọng những người thân yêu, nhất là mẹ – người đã dành cả cuộc đời vì con cái.

Về nghệ thuật, văn bản được viết bằng lối tự sự kết hợp với biểu cảm rất tự nhiên và chân thật. Giọng kể ở ngôi thứ nhất giúp thể hiện rõ nội tâm nhân vật, tạo sự gần gũi, chân thành. Những hình ảnh quen thuộc, đời thường như “nồi cơm nóng”, “quần áo thơm nắng”, “bóng mẹ liêu xiêu” không chỉ gợi hình mà còn gợi cảm, tạo nên sức lay động mạnh mẽ. Ngoài ra, ngôn ngữ dung dị, lời văn giàu hình ảnh cảm xúc, cho thấy một tâm hồn nhạy cảm và biết yêu thương.

Tóm lại, “Con cũng hiểu” là một văn bản xúc động, giúp người đọc nhận ra giá trị của tình mẫu tử và học cách sống yêu thương, biết quan tâm đến người khác. Qua tác phẩm, chúng ta càng hiểu hơn về tấm lòng của mẹ và càng thấy mình cần sống tốt hơn để đáp lại công ơn ấy.

--Chúc bạn học tốt nha!!!--

Hùng
11 tháng 5 lúc 21:04

Tham khảo:

Văn bản "Con cũng hiểu" là một trong những tác phẩm cảm động thuộc thể loại văn bản nhật dụng hiện đại, phản ánh một cách sâu sắc tình cảm gia đình, đặc biệt là tình cha con trong hoàn cảnh đặc biệt – khi người cha bị khiếm thính. Qua dòng tâm sự giản dị nhưng chân thành của người cha, tác phẩm không chỉ lay động trái tim người đọc bởi thông điệp nhân văn sâu sắc, mà còn để lại ấn tượng bởi nghệ thuật biểu đạt tinh tế, gần gũi và đầy cảm xúc.

Về nội dung, “Con cũng hiểu” nổi bật với chủ đề tình cảm gia đình, cụ thể là tình cha con sâu sắc và đầy cảm thông. Trong xã hội hiện đại, khi những áp lực công việc và khoảng cách thế hệ khiến các mối quan hệ trở nên lỏng lẻo, thì tình cảm cha con trong văn bản lại hiện lên thật gần gũi và ấm áp. Nhân vật người cha – dù mang khuyết tật, không thể nghe được âm thanh – nhưng lại có một trái tim yêu thương con hết mực. Ông luôn âm thầm quan sát, dõi theo và dành cho con trai sự quan tâm sâu sắc. Không thể nghe được những lời nói từ con, ông vẫn thấu hiểu được những biểu cảm, hành động và tình cảm mà đứa con dành cho mình. Câu nói “Con cũng hiểu” như một tiếng vọng thiêng liêng, đầy xúc động, thể hiện sự đồng cảm và kết nối vô hình giữa hai tâm hồn – vượt qua mọi rào cản ngôn ngữ hay khiếm khuyết thể chất.

Tác phẩm còn thể hiện rõ giá trị nhân văn về sự sẻ chia, thấu cảm và tôn trọng lẫn nhau trong mỗi mối quan hệ. Người cha không tự ti hay bi lụy vì hoàn cảnh của mình, ông chọn cách sống tích cực, lặng lẽ yêu thương và chờ đợi sự trưởng thành từ con trai. Người con – từ chỗ chưa hiểu, có phần xa cách với cha, cuối cùng cũng nhận ra được tình cảm to lớn ấy và thốt lên “Con cũng hiểu” như một sự thức tỉnh và gắn kết trọn vẹn. Câu chuyện trở thành một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về cách yêu thương – đôi khi không cần nói thành lời, chỉ cần cảm nhận bằng trái tim.

Về nghệ thuật, “Con cũng hiểu” mang nhiều đặc sắc khiến người đọc xúc động. Trước hết là nghệ thuật kể chuyện kết hợp biểu cảm nội tâm: tác giả đã xây dựng nhân vật người cha với điểm nhìn nội tâm sâu sắc, từ đó tái hiện một cách chân thật những suy nghĩ, cảm xúc của một người làm cha khiếm khuyết nhưng giàu yêu thương. Lối kể chuyện nhẹ nhàng, đậm chất tự sự giúp người đọc dễ đồng cảm, dễ xúc động. Bên cạnh đó, ngôn ngữ trong văn bản được sử dụng giản dị, mộc mạc, không hoa mỹ nhưng chứa đựng cảm xúc chân thành. Những câu văn ngắn, giàu tính biểu cảm, đặc biệt là câu kết “Con cũng hiểu” được lặp lại như một điểm nhấn, mang tính chất khép lại mạch cảm xúc và mở ra sự thấu hiểu đầy nhân văn giữa cha và con.

Ngoài ra, tác phẩm còn khéo léo sử dụng tình huống truyện có tính kịch tính nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, đó là khi người cha phát hiện ra con trai mình đang cố gắng học ngôn ngữ ký hiệu để giao tiếp với cha. Chính chi tiết này là bước ngoặt cảm xúc, làm nổi bật sự thay đổi trong mối quan hệ và giúp cho người đọc nhận ra giá trị thực sự của tình thân – sự kết nối từ tấm lòng và sự cố gắng thấu hiểu nhau.

Tóm lại, văn bản “Con cũng hiểu” không chỉ là một câu chuyện về một người cha và đứa con, mà còn là một thông điệp cảm động về sự yêu thương, thấu hiểu và gắn kết trong gia đình. Với nội dung nhân văn sâu sắc cùng nghệ thuật kể chuyện chân thành, giản dị mà tinh tế, tác phẩm đã chạm đến trái tim người đọc và để lại nhiều suy ngẫm sâu xa về tình cảm giữa người với người – đặc biệt là trong mái ấm gia đình.

Ẩn danh
Xem chi tiết
Linh Đan
9 tháng 5 lúc 14:21

Mùa xuân trở thành nguồn cảm hứng bất tận trong các sáng tác của các nhà thơ, nhà văn. Mỗi trang viết về mùa xuân là một lời ca ngợi sức sống của đất trời, của con người mùa xuân. Với Nguyễn Bính, mùa xuân cũng vô cùng đặc biệt, cứ thế thật tự nhiên hòa cùng bao vần thơ của Xuân về. Mở đầu bài thơ là những vần thơ thật nhẹ nhàng: “Đã thấy xuân về với gió đông Với trên màu má gái chưa chồng Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong.” “Xuân về” đầu tiên mà Nguyễn Bính “thấy” chỉ là cảm nhận qua tác nhân khác, qua hình ảnh khác. Tác nhân ấy là “gió đông”, có thể không còn làm da lạnh buốt khiến nhà thơ cảm nhận là xuân đang về và tác nhân ấy chính là “cô hàng xóm” mới lớn có “màu má – đôi mắt trong” biểu hiện sức sống dạt dào, thanh tân của những ngày đầu năm mới. Xuân gần là ở đó, là ở gió, là cô láng giềng đang lơ đãng nhìn trời dưới mái hiên… Rồi xa hơn một chút: ‘Từng đàn con trẻ chạy xun xoe Mưa tạnh giời quang nắng mới hoe Lá nõn nhành non ai tráng bạc Gió về từng trận gió bay đi.” Khung cảnh thật tươi sáng và trong lành. Trời không mưa. “Gió về từng trận gió hay đi”, câu thơ mang lại cho người đọc không khí mát mẻ, nhẹ nhàng mà không là gió lốc, gió xoáy. “Lá nõn nhành non ai tráng bạc” là một câu thơ đẹp về hình ảnh, hay về nội dung. Đẹp về hình ảnh “lá nõn nhành non” và nghệ thuật so sánh “ai tráng bạc”; hay là ở chỗ nó làm phong phú thêm sắc màu tươi trẻ của ngày xuân, làm cái nền rất phù hợp với niềm vui của “đàn con trẻ”. Bức tranh xuân về mở rộng thêm: “Thong thả dân gian nghỉ việc đồng Lúa thì con gái mượt như nhung Đầy vườn hoa bưởi hoa cam rụng Ngào ngạt hương hay, bướm vẽ vòng.” Không gian bức tranh Xuân về mở rộng thành một tổng thể. Từ mái hiên hàng xóm, lá nõn nhành non rộng ra khu vườn với màu sắc của hoa bưởi hoa cam ngọt ngào hương thơm và đầy ong bướm lượn. Tất cả nằm trong khung nền của cánh đồng làng “lúa thì con gái mượt như nhung”. Lúa đang lớn, đang vào lúc sắp trổ bông lá xanh mềm mại trải khắp. Lúc này, nhà nông nhàn nhã nghĩ tới việc “tháng giêng ăn tết ở nhà” “Trên đường cát mịn một đôi cô Yếm đỏ khăn thâm trẩy hội chùa Gậy trúc dắt bà già tóc bạc Tay lần tràng hạt miệng nam mô.” Nếu ở hai khổ thơ giữa nhà thơ miêu tả cảnh cây cỏ, ruộng lúa,… là chính thì ở khổ thơ trên nhà thơ lại tập trung miêu tả về con người đang đón xuân về, đặc biệt là các cô gái và các cụ bà. Ba khổ thơ đầu, nhà thơ miêu tả xuân đang về với con người, còn ở khổ thơ này thì xuân đã về, con người thực sự đón xuân. Một trong những hình thức đón xuân ấy là “trẩy hội chùa”. Cảnh trong khổ thơ là cảnh làng quê miền Bắc vào những năm trước Cách mạng tháng Tám. Đi trẩy hội chùa phần lớn là người già và các cô gái. Quanh năm chân lấm tay bùn, quần áo bạc màu mưa gió. Nhân xuân về, các cô diện “yếm đỏ khăn thâm” dắt bà thong thả đến chùa cầu phước. Có thể thấy rằng, Xuân về là một thi phẩm xuất sắc trong chùm thơ Nguyễn Bính, không chỉ bộc lộ rõ cái tài trong phong cách làm thơ của ông mà con biểu thị con người ấy theo những nét riêng trong suốt cuộc đời cống hiến cho nghệ thuật.

bạn bớt đi cũng được nhé

mochi_cute10
9 tháng 5 lúc 15:32

Mùa xuân luôn là nguồn cảm hứng bất tận trong thơ ca Việt Nam, bởi nó không chỉ là mùa khởi đầu của năm mới mà còn là mùa của sức sống, tình yêu, hy vọng và đoàn viên. Bài thơ "Thơ xuân" đã khắc họa một cách sinh động và đầy cảm xúc bức tranh ngày Tết cổ truyền của dân tộc, trong đó thiên nhiên và con người như hòa vào nhau, tạo nên một bản hòa ca rộn ràng và ấm áp.

Ngay từ hai câu thơ đầu:

"Đây cả mùa xuân đã đến rồi

Từng nhà mở cửa đón vui tươi."

Tác giả mở ra một khung cảnh tràn ngập sắc xuân, khi mùa xuân không chỉ gõ cửa thiên nhiên mà còn hiện diện trong từng ngôi nhà, từng ánh mắt nụ cười của con người. Câu thơ như một lời reo vui, hân hoan đón chào năm mới. Không khí mùa xuân hiện lên không chỉ qua hình ảnh thiên nhiên mà còn thông qua sự rộn ràng trong đời sống con người.

Hình ảnh các em bé hiện lên đầy sinh động:

"Từng cô em bé so màu áo

Đôi má hồng lên, nhí nhảnh cười."

Trẻ em trong ngày Tết được mặc áo mới, vui đùa và rạng rỡ. Những "má hồng", "nhí nhảnh cười" là biểu tượng cho niềm vui ngây thơ, hồn nhiên. Qua đó, tác giả gợi lên niềm hạnh phúc giản dị, thân thương gắn liền với truyền thống đón Tết cổ truyền.

Đến khổ thơ tiếp theo, nhà thơ khắc họa vẻ đẹp của thiếu nữ và những rung động tuổi trẻ:

"Và tựa hoa tươi, cánh nở dần,

Từng hàng thục nữ dậy thì xuân

Đường hương thao thức lòng quân tử

Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân."

Thiếu nữ được so sánh như những cánh hoa đang nở rộ – một hình ảnh giàu tính biểu tượng cho vẻ đẹp và sự tươi trẻ. Bên cạnh đó là hình ảnh các chàng trai (quân tử) thao thức vì tình yêu, vì sự hấp dẫn của cái đẹp. Không khí mùa xuân vì thế cũng trở nên ngập tràn lãng mạn và thi vị.

Không chỉ có tình yêu, bài thơ còn thể hiện khát vọng lập thân của tuổi trẻ:

"Từng gã thư sinh biếng chải đầu

Một mình mơ ước chuyện mai sau,

Lên kinh thi đỗ làm quan trạng,

Công chúa cài trâm thả tú cầu."

Chàng thư sinh với giấc mơ khoa cử là hình ảnh quen thuộc trong văn học trung đại. Anh mải mê với lý tưởng lập công danh, mong muốn thành đạt trong tương lai. Mùa xuân không chỉ là dịp để vui chơi mà còn là thời điểm khơi dậy hoài bão và ước mơ lớn lao của tuổi trẻ.

Tác giả cũng không quên nhắc đến thế hệ cao tuổi – những người đã trải qua bao mùa xuân cuộc đời, nay sống thảnh thơi và an yên:

"Có những ông già tóc bạc phơ

Rượu đào đôi chén, bút đề thơ

Những bà tóc bạc, hiền như Phật

Sắm sửa hành trang trẩy hội chùa."

Hình ảnh các cụ già trong ngày Tết hiện lên đầy ấm áp. Họ thưởng rượu, làm thơ, đi lễ chùa – những hoạt động truyền thống thể hiện sự hướng về đời sống tinh thần, sự gắn bó với phong tục dân tộc. Câu thơ "hiền như Phật" gợi cảm giác thiêng liêng, yên bình, cho thấy sự an nhiên trong tâm hồn của thế hệ đi trước.

Bài thơ khép lại trong không khí rộn ràng, sum họp:

"Pháo nổ đâu đây, khói ngợp trời

Nhà nhà đoàn tụ dưới hoa tươi,

Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy

Một áng thơ đề nét chẳng phai."

Tiếng pháo báo hiệu thời khắc giao thừa linh thiêng, nhà nhà sum họp trong niềm hạnh phúc. Và trong giây phút ấy, tâm hồn thi nhân cũng thăng hoa, hóa thành “cánh hoa tiên” – nhẹ nhàng, trong trẻo, gửi gắm trọn vẹn cảm xúc mùa xuân vào trong “áng thơ” bất tử.

Như vậy, “Thơ xuân” là một bài thơ đẹp và đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc. Tác giả đã vẽ nên một bức tranh ngày Tết sống động và tràn đầy cảm xúc: từ trẻ nhỏ, thiếu nữ, chàng trai cho đến người già – tất cả đều mang trong mình vẻ đẹp, niềm vui và sự lạc quan. Bài thơ không chỉ ngợi ca mùa xuân thiên nhiên mà còn tôn vinh mùa xuân của lòng người, của văn hóa Việt, của niềm tin vào tương lai tươi sáng.

--Chúc bạn học tốt nha!!!!--

Hùng
9 tháng 5 lúc 18:39

Mỗi độ xuân về, lòng người lại rộn ràng một niềm vui mới, cảnh vật dường như được hồi sinh sau những ngày đông giá lạnh. Mùa xuân luôn là mùa đẹp nhất trong năm, là thời điểm khởi đầu của sự sống, của hy vọng và niềm tin. Trong thơ ca Việt Nam, mùa xuân không chỉ là cảnh vật mà còn là biểu tượng cho sự đoàn viên, cho tình yêu cuộc sống và khát vọng của con người. Bài thơ “Thơ xuân” là một khúc ca tươi sáng, đầy màu sắc và âm thanh, tái hiện sống động vẻ đẹp mùa xuân thông qua những hình ảnh đời thường gần gũi, giàu cảm xúc.

Ngay từ hai câu thơ mở đầu:

“Đây cả mùa xuân đã đến rồi Từng nhà mở cửa đón vui tươi.”

Tác giả không đơn thuần miêu tả mùa xuân mà như cất lên một lời reo vui, đầy rộn rã và hồ hởi. Không khí xuân ùa vào từng ngôi nhà, từng góc phố, mang theo niềm hạnh phúc và sự sum họp. Câu thơ mang nhịp ngắn, rõ ràng, tạo nên âm điệu vui tươi, dồn dập, như tiếng nhịp tim người đang thổn thức chào đón những ngày đầu năm. “Mở cửa” không chỉ là hành động mang tính vật lý mà còn tượng trưng cho việc mở lòng, đón nhận những điều tốt đẹp, những khởi đầu mới.

Tiếp theo là hình ảnh những em bé trong ngày Tết, hiện lên một cách trong sáng và hồn nhiên:

“Từng cô em bé so màu áo Đôi má hồng lên, nhí nhảnh cười.”

Câu thơ gợi ra khung cảnh quen thuộc và đầy yêu thương của ngày đầu xuân. Các em bé háo hức diện áo mới, ríu rít khoe nhau từng màu sắc rực rỡ. “Má hồng” và “nhí nhảnh cười” là những chi tiết sống động, như ánh sáng phản chiếu lên bức tranh mùa xuân, khiến khung cảnh ngày Tết trở nên tươi vui, hồn nhiên và tràn đầy sức sống. Trong ánh mắt trẻ thơ, mùa xuân là niềm vui trọn vẹn và thuần khiết nhất.

Sau lớp trẻ thơ, tác giả chuyển hướng miêu tả đến những thiếu nữ đang độ xuân thì:

“Và tựa hoa tươi, cánh nở dần, Từng hàng thục nữ dậy thì xuân.”

Thiếu nữ được ví như những đóa hoa e ấp, tỏa hương dịu dàng trong không khí xuân ngọt ngào. Cách ví von “tựa hoa tươi” mang đến cảm nhận về vẻ đẹp mềm mại, trong trẻo và đầy sức hút của tuổi trẻ. Sự chuyển mình của mùa xuân cũng đồng điệu với sự chuyển mình trong tâm hồn và thể chất của người con gái. Họ không chỉ đẹp về hình thức mà còn mang trong mình sức sống, sự tinh khôi và những cảm xúc đầu đời. Dưới cái nhìn tinh tế của tác giả, mùa xuân còn đánh thức những rung cảm yêu thương và khát vọng thầm kín: “Đường hương thao thức lòng quân tử Vó ngựa quen rồi ngõ ái ân.” Tình yêu tuổi trẻ được gợi ra qua hình ảnh “đường hương” và “ngõ ái ân”. Câu thơ mang chất lãng mạn, cho thấy trái tim người quân tử cũng biết xao xuyến trước vẻ đẹp mùa xuân và trước tình yêu chân thành. “Vó ngựa” – biểu tượng cho sự mạnh mẽ, tự do – giờ đây đã quen lối đi tìm hương tình, thể hiện sự gắn bó và khát vọng lứa đôi.

Không khí mùa xuân còn là nơi ươm mầm cho những ước mơ, lý tưởng cao đẹp:

“Từng gã thư sinh biếng chải đầu Một mình mơ ước chuyện mai sau, Lên kinh thi đỗ làm quan trạng, Công chúa cài trâm thả tú cầu.”

Hình ảnh chàng thư sinh tuy có phần ngây ngô nhưng lại chan chứa hoài bão. Ước mơ công danh và tình yêu được thể hiện qua giấc mộng “thi đỗ làm quan trạng” và hình ảnh “công chúa thả tú cầu”. Mùa xuân không chỉ là thời điểm của niềm vui hiện tại, mà còn là khoảng thời gian khơi nguồn những khát vọng tương lai, là nơi lý tưởng và hiện thực gặp nhau trong một không gian đầy thơ mộng.

Sau những hình ảnh trẻ trung và sôi động, bài thơ đưa người đọc đến với thế giới bình yên, an nhiên của những người cao tuổi:

“Có những ông già tóc bạc phơ Rượu đào đôi chén, bút đề thơ Những bà tóc bạc, hiền như Phật Sắm sửa hành trang trẩy hội chùa.”

Mùa xuân trong ánh nhìn của người già là sự thảnh thơi, là khoảnh khắc tìm về đời sống nội tâm. Họ không còn bận tâm đến cuộc sống xô bồ mà nhẹ nhàng tìm đến chốn yên bình của thi ca, tâm linh. “Rượu đào”, “bút đề thơ” và “trẩy hội chùa” là những thú vui thanh tao, thể hiện sự điềm đạm, sự lắng đọng của một tâm hồn từng trải, thấm đẫm đạo lý phương Đông.

Khép lại bài thơ là một không gian đoàn tụ, ấm cúng và thiêng liêng:

“Pháo nổ đâu đây, khói ngợp trời Nhà nhà đoàn tụ dưới hoa tươi, Lòng tôi như cánh hoa tiên ấy Một áng thơ đề nét chẳng phai.”

Trong khói pháo, trong sắc hoa, trong tiếng cười sum họp, lòng người lắng lại, thấm thía hơn bao giờ hết giá trị của tình thân, của sự đoàn viên. Hình ảnh “cánh hoa tiên” là biểu tượng cho cái đẹp vĩnh cửu, cho tâm hồn bay bổng, mộng mơ của thi nhân. Mùa xuân rồi sẽ qua đi, nhưng cảm xúc ấy, tình cảm ấy, như “một áng thơ đề nét chẳng phai”, vẫn sống mãi trong ký ức và trái tim mỗi người.

Ẩn danh
Xem chi tiết
Nguyễn Khánh Hà
4 tháng 5 lúc 8:15

Nhân vật chính trong truyện "Người ăn xin" của Tuốc-ghê-nhép là "tôi" – người kể chuyện

Manh Manh
4 tháng 5 lúc 22:16

trong truyện " Người ăn xin " của Tuốc-ghê-nhép nhân vật tôi là nhân vật chính

giang nguyên nam phong
Xem chi tiết
Hùng
29 tháng 4 lúc 17:38

Hiệu ứng nhà kính là một hiện tượng tự nhiên quan trọng giúp giữ cho Trái Đất có nhiệt độ ổn định, phù hợp với sự sống. Tuy nhiên, khi hiệu ứng này diễn ra quá mức do các hoạt động của con người, nó lại trở thành một trong những nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu và ấm lên toàn cầu. Hiện tượng hiệu ứng nhà kính xảy ra khi ánh sáng từ Mặt Trời chiếu xuống Trái Đất, làm nóng bề mặt. Phần nhiệt lượng này sau đó được phản xạ ngược trở lại vào không gian. Tuy nhiên, trong khí quyển có một số loại khí có khả năng giữ lại phần nhiệt đó, không cho nó thoát ra ngoài, khiến cho Trái Đất ấm lên. Lớp khí này giống như tấm kính của một nhà kính trồng cây, giữ nhiệt bên trong không gian kín. Ban đầu, hiệu ứng nhà kính là hiện tượng tự nhiên và cần thiết để duy trì sự sống trên Trái Đất. Nhờ có nó mà nhiệt độ trung bình của hành tinh không quá lạnh, đủ để tồn tại nước ở thể lỏng và phát triển sinh vật. Tuy nhiên, do các hoạt động công nghiệp, giao thông, sản xuất và sinh hoạt của con người, lượng khí giữ nhiệt trong khí quyển ngày càng tăng. Điều này làm cho hiệu ứng nhà kính trở nên mạnh hơn, khiến nhiệt độ Trái Đất tăng lên bất thường. Hậu quả của hiệu ứng nhà kính quá mức rất nghiêm trọng. Nhiệt độ tăng cao làm băng tan ở hai cực, mực nước biển dâng, thời tiết trở nên khắc nghiệt hơn với nhiều đợt nắng nóng, lũ lụt, hạn hán kéo dài. Ngoài ra, nó còn ảnh hưởng đến mùa màng, nguồn nước, đa dạng sinh học và đời sống con người trên khắp hành tinh. Để giảm thiểu tác động của hiệu ứng nhà kính, chúng ta cần hành động ngay từ bây giờ. Một số biện pháp như tiết kiệm năng lượng, sử dụng phương tiện thân thiện với môi trường, trồng nhiều cây xanh, giảm thiểu rác thải và tăng cường sử dụng các nguồn năng lượng tái tạo sẽ góp phần bảo vệ khí quyển và giữ cho Trái Đất luôn là ngôi nhà xanh, sạch, đẹp. Tóm lại, hiệu ứng nhà kính là con dao hai lưỡi: vừa giúp bảo vệ sự sống, vừa có thể gây hại nếu bị mất cân bằng. Việc hiểu rõ và có ý thức bảo vệ môi trường là trách nhiệm của mỗi người để cùng chung tay bảo vệ hành tinh của chúng ta.

giang nguyên nam phong
Xem chi tiết
Hùng
25 tháng 4 lúc 21:55

Gia đình là cái nôi nuôi dưỡng mỗi con người, là nơi ta lớn lên với tình yêu thương và sự chở che. Trong mỗi gia đình, sự gắn kết giữa các thế hệ – ông bà, cha mẹ, con cháu – không chỉ thể hiện tình thân máu mủ mà còn là nền tảng tạo nên một mái ấm hạnh phúc, bền vững.

Sự gắn kết giữa các thế hệ trong gia đình giúp giữ gìn và truyền lại những giá trị truyền thống tốt đẹp. Từ ông bà, cha mẹ, con cháu học được cách cư xử, lối sống và đạo lý làm người. Những câu chuyện, bài học từ thế hệ trước không chỉ mang tính giáo dục mà còn giúp thế hệ sau hiểu và trân trọng cội nguồn của mình. Đồng thời, sự gắn bó còn tạo nên sự thấu hiểu và sẻ chia giữa các thành viên trong gia đình, giúp mọi người cùng nhau vượt qua khó khăn và giữ được niềm vui trong cuộc sống.

Trong cuộc sống hiện đại, khi guồng quay công việc và học tập khiến nhiều người ít có thời gian cho nhau, sự gắn kết giữa các thế hệ càng trở nên quan trọng. Một bữa cơm gia đình, một buổi trò chuyện, hay đơn giản là lắng nghe nhau nhiều hơn cũng đủ để giữ cho tình cảm gia đình thêm bền chặt. Khi các thế hệ trong gia đình hiểu và tôn trọng nhau, mối quan hệ sẽ trở nên hài hòa, hạnh phúc hơn.

Tóm lại, sự gắn kết giữa các thế hệ trong gia đình là sợi dây vô hình nhưng vô cùng bền chặt, gắn bó con người với nguồn cội và tạo nên một điểm tựa tinh thần vững chắc. Mỗi chúng ta, dù ở độ tuổi nào, cũng nên trân trọng và gìn giữ sự gắn bó thiêng liêng ấy.

Xem chi tiết
Mai Anh Kiệt
24 tháng 4 lúc 16:33

-Toàn tri: người kể chuyện thấu suốt tất cả mọi việc, đọc được ý nghĩ của tất cả nhân vật.

-Hạn tri: giới hạn tầm hiểu biết trong tầm hiểu biết của một nhân vật.

Hùng
25 tháng 4 lúc 19:37

Người kể chuyện toàn tri: Biết tất cả mọi việc, suy nghĩ, cảm xúc của các nhân vật. 

Người kể chuyện hạn tri: Chỉ biết trong phạm vi một hoặc vài nhân vật. Góc nhìn giới hạn, giúp câu chuyện chân thực và bất ngờ hơn.

Ẩn danh
Xem chi tiết
piojoi
Xem chi tiết
Hùng
21 tháng 4 lúc 18:12

Biện pháp tu từ sử dụng trong hai dòng thơ là ẩn dụđảo ngữ.

1.Ẩn dụ: "Mẹ trẻ hoài như buổi mới gặp cha" ẩn dụ cho tình yêu bất diệt và sự tươi mới trong mắt người con đối với mẹ.

2.Đảo ngữ: “Ước con được sống suốt đời bên mẹ” nhấn mạnh ước vọng mãnh liệt của người con muốn ở bên mẹ suốt đời.

Tác dụng: Ẩn dụ làm hình ảnh người mẹ trở nên thiêng liêng, vĩnh cửu, trong khi đảo ngữ nhấn mạnh ước muốn sâu sắc của người con về tình yêu thương và sự gắn bó suốt đời.

Ẩn danh
Xem chi tiết
Hùng
20 tháng 4 lúc 9:00

Tham khảo:

Việt Nam là một đất nước xinh đẹp với rất nhiều cảnh quan nổi tiếng. Trong số đó, Vịnh Hạ Long là một trong những danh lam thắng cảnh được nhiều người yêu thích và tự hào. Nơi đây không chỉ đẹp mà còn có giá trị về tự nhiên, lịch sử và du lịch rất lớn.

Vịnh Hạ Long nằm ở tỉnh Quảng Ninh, thuộc vùng Đông Bắc của nước ta. Vịnh có diện tích hơn 1.500 km² và có gần 2.000 hòn đảo lớn nhỏ. Những hòn đảo ở đây có hình dạng rất đặc biệt và đa dạng, như Hòn Gà Chọi, Hòn Trống Mái, Hòn Rồng... Nhìn từ xa, các hòn đảo nổi lên giữa làn nước xanh như những bức tranh sơn thủy tuyệt đẹp. Vịnh Hạ Long cũng có nhiều hang động kỳ thú, nổi tiếng như Hang Sửng Sốt, Động Thiên Cung, Hang Đầu Gỗ... Bên trong các hang có rất nhiều thạch nhũ, măng đá lấp lánh tạo thành những hình thù độc đáo và ấn tượng.

Không chỉ đẹp, Vịnh Hạ Long còn có hệ sinh thái rất phong phú. Nơi đây là nơi sinh sống của nhiều loài sinh vật quý hiếm như cá heo, rùa biển, san hô và nhiều loài cá khác. Ngoài ra, vịnh còn có rừng ngập mặn, rạn san hô, và các loài thực vật trên đảo, giúp tạo ra một môi trường thiên nhiên đa dạng và hài hòa.

Vịnh Hạ Long cũng là nơi gắn với nhiều truyền thuyết thú vị. Một trong những truyền thuyết nổi tiếng kể rằng: khi nước ta bị giặc ngoại xâm, Ngọc Hoàng đã cho rồng mẹ và đàn rồng con xuống giúp dân đánh giặc. Rồng nhả ngọc tạo thành các hòn đảo đá để chặn bước quân thù. Sau khi giặc tan, rồng không bay về trời mà ở lại với con người. Từ đó, nơi rồng đáp xuống được gọi là “Hạ Long”, nghĩa là "rồng hạ xuống".

Ngày nay, Vịnh Hạ Long là một địa điểm du lịch nổi tiếng không chỉ trong nước mà còn trên thế giới. Du khách đến đây có thể đi thuyền tham quan, chèo kayak, tắm biển, hoặc khám phá các hang động kỳ lạ. Năm 1994 và 2000, Vịnh Hạ Long được UNESCO công nhận là Di sản thiên nhiên thế giới. Năm 2011, vịnh còn được bầu chọn là một trong bảy kỳ quan thiên nhiên mới của thế giới.

Tuy nhiên, cùng với sự phát triển của du lịch, môi trường ở Vịnh Hạ Long đang bị ảnh hưởng. Rác thải từ du khách và tàu thuyền có thể làm ô nhiễm nước biển và ảnh hưởng đến sinh vật nơi đây. Vì vậy, chúng ta cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường, giữ gìn cảnh quan và sinh thái cho vịnh.

Vịnh Hạ Long là món quà quý giá mà thiên nhiên đã ban tặng cho Việt Nam. Với vẻ đẹp kỳ vĩ, giá trị sinh học và văn hóa sâu sắc, nơi đây xứng đáng là niềm tự hào của dân tộc ta. Mỗi người trong chúng ta hãy cùng nhau giữ gìn và bảo vệ Vịnh Hạ Long để mai sau thế hệ con cháu vẫn còn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp tuyệt vời này.