Hướng dẫn soạn bài Tìm hiểu chung về văn biểu cảm

Mai Lan Thanh
Xem chi tiết
Đỗ Nguyễn Như Bình
18 tháng 6 2016 lúc 13:08

mk nè mk cũng là fan của khởi my, hari won, tfboy, ...

Bình luận (0)
Mai Lan Thanh
18 tháng 6 2016 lúc 13:17

ồ thế à

Bình luận (1)
Cao Hoàng Minh Nguyệt
18 tháng 6 2016 lúc 13:37

Mk nè!!! Ca sĩ Việt mk thik Khởi My nhất lun á!!!

Bình luận (0)
Nguyễn Thị Thu Giang
Xem chi tiết
Lê Nguyên Hạo
6 tháng 7 2016 lúc 19:57
Quê em những ngày mùa thật là nhộn nhịp. 
Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng. 
Mặt trời lên, màn sương tan dần. ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ. 
Khi nắng ngày một gay gắt, người làm ở đồng cũng thưa thớt dần. Đường làng lũ lượt người và xe qua lại. Nào người gánh lúa kĩu kịt trên vai, nào người vác cày dong trâu thong thả, nào những chiếc xe bò chất đầy lúa hối hả trở về nhà. Mấy cụ già thì lại tranh thủ quét nhặt những hạt thóc rơi vãi trên đường. Người nào người nấy ớt đẫm mồi hôi vì thấm mệt nhưng chuyện trò vẫn còn rôm rả. Ai cũng đều mừng vui vì lúa năm nay được mùa, hứa hẹn một cuộc sống no ấm hơn.
Những ngày mùa ở quê em thật bận rộn, tất bật. Em tự nhủ phải chăm chỉ học hành để sau này giúp người nông dân bớt đi nỗi vất vả, cực nhọc và góp sức xây dựng quê hương thêm giàu đẹp.
Bình luận (0)
Phan Ngọc Cẩm Tú
4 tháng 12 2016 lúc 12:06

Trong tim ai cũng có một dòng sông quê nhà... Tự thuở nào dòng sông êm ả, hiền hòa đã tạo nên biết bao kỷ niệm của tuổi thơ trong trẻo, dạt dào bao tâm hồn của những người được sinh ra và lớn lên ở miền quê. Con sông chính là nơi cung cấp nước cho sản xuất nông nghiệp và nước uống, nước sinh hoạt cho nhân dân ở mỗi vùng quê. Lòng sông và dọc đôi bờ sông còn tạo nên cảnh quan thiên nhiên thơ mộng, hữu tình.

Nhớ lắm dòng sông quê với vẻ tĩnh lặng, yên bình. Bên những dòng sông đó, người dân chủ yếu sống bằng nghề nông, nên không khó để tìm ra những mảnh ruộng xanh non màu mạ mới hay tiếng kẽo kẹt của những chiếc xe bò lăn bánh. Có những khúc sông không rộng mà lại ngoằn ngoèo uốn lượn tạo cho dòng chảy trở nên mềm mại hơn. Mặt sông có nơi nổi lên những cồn cát trắng phau lấp lánh dưới ánh nắng ban mai. Hai bên bờ sông cây cối một màu xanh mơn mỡn, phù sa bao mùa bồi đắp để cho lúa tốt, ngô xanh, cho những nương rẫy của người dân quanh năm tay lấm, chân bùn mừng vui khi mùa vàng lúa chín.

Những dòng sông quê ấy đã tạo nên một thắng cảnh hết sức nên thơ. Giờ đây nhìn dòng sông chảy, kí ức trong tôi lại lùa về. Dòng sông quê hương – dòng sông của tuổi thơ, dòng sông ấp ủ tôi trong tình yêu thương, dòng sông đỏ màu phù sa, đỏ màu lúa chín, đỏ màu yêu thương. Phải chăng con sông này không chỉ bồi đắp từ phù sa mà còn bồi đắp lên từ tình yêu thương tha thiết? Văng vẳng bên sông tiếng ru ầu ơ, tiếng hò đò, tiếng mái chèo khua nước, và cũng văng vẳng bên sông tiếng trái tim, tiếng yêu thương nhẹ nhàng mà đằm thắm kì lạ! Còn nói được gì đây khi nghe thấy, cảm nhận thấy câu hát quan họ mượt mà, trữ tình vào một đêm trăng thanh ở bến sông? Đêm trăng thanh, đêm trăng vũ hội của dòng sông. Cùng dòng sông ấy, buổi sáng thì trong trẻo, mát lành, buổi chiều hoàng hôn đã ngự trị thì hồng rực lên, sáng ánh lửa còn khi trăng đã chui ra khỏi cái vỏ ngày thì dòng sông lại lấp lánh trong bộ xiêm áo của nàng lọ lem, sáng và đẹp đến lạ kì! Lắng nghe, bạn còn nghe thấy cả tiếng vĩ cầm du dương, réo rắt, lúc trầm, lúc bổng vang lên từ đáy sông. Đó chính là lúc sông đang hát đấy, sông đang hát lên khúc tình ca, sông đang hát lên, hát về cuộc đời của mình, hát về quê hương.

Đi qua bao nhiêu thăng trầm của lịch sử, dòng sông quê vẫn là nơi gắn bó thân thương với tất cả người dân trong làng. Đó là nơi có dòng nước nhẫn nại mang phù sa về bồi đắp bãi bờ, giúp cho hai bên bờ bãi lúa nương dâu bốn mùa xanh ngắt. Là nơi dân làng giặt giũ, gánh nước tưới rau. Là nơi những chú trâu, chú bò nhẩn nha gặm cỏ với vài đứa trẻ con vắt vẻo trên lưng đang thả hồn theo những cành diều vút tận mây xanh. Và đó cũng là nơi lũ trẻ làng em tập trung nô đùa chạy nhảy bơi lội trong những chiều hè nóng nực.

Năm tháng đi qua, tôi giờ đây là tôi của thành phố với những lo toan quay cuồng trong vòng quay của cuộc sống...Để rồi một lúc thu mình trong góc riêng, trái tim chợt thổn thức trong tiếng gọi êm đềm của một tuổi thơ biết sẽ chẳng bao giờ trở lại. Để rồi hôm nay tôi lại về đây, bên dòng sông quê hương, lắng nghe những ủi an vỗ về của sóng, của gió, của những miên man trìu mến tựa hồ như đôi bàn tay ấm nóng áp vào má quá đỗi dịu dàng. Trong cuộc đời mỗi con người, ai cũng phải trải qua những buồn vui, sóng gió đẩy đưa. Có nhớ, có quên. Nhưng không hiểu sao, tuổi thơ và dòng sông quê hương vẫn luôn là ký ức khó phai nhất, như dấu ấn khắc sâu trong tâm khảm mỗi trái tim. Bởi chăng đó là những ký ức đầu tiên của cuộc đời mỗi con người? Hay đó luôn là miền bình an nhất, trong trẻo nhất để ta tìm về mỗi khi cần nơi chốn yên lành không mộng mị để ngơi nghỉ, thảnh thơi? Sông quê hương vẫn nằm đó, lắng nghe tiếng đổi thay của mỗi tuổi thơ, dịu dàng và thân thuộc. Mỗi khi chiều về, lòng sông lóng lánh những tia nắng cuối cùng ôm ấp tiếng cười khúc khích trẻ thơ nô đùa trên sóng nước, vang vang theo gió lộng. Nhớ lắm sông quê ơi!
Bình luận (0)
Lê Nguyên Hạo
6 tháng 7 2016 lúc 17:48

Mới sáng sớm tinh mơ, khi ông mặt trời còn chưa kịp mở mắt, bà con trong thôn đã thức dậy đổ ra đồng gặt hái. Tiếng cười nói léo nhéo, tiếng gọi nhau í ới, tiếng xe bò kéo cậm cạch, tiếng giục trâu đi cày rậm rịch làm rộn rã cả xóm làng. 
Mặt trời lên, màn sương tan dần. ánh nắng ban mai chiếu rọi khắp không gian, tràn ngập cả đường làng, trải rộng trên khắp các cánh đồng. Những giọt sương đêm còn sót lại trên vạt cỏ ven đường càng thêm lấp lánh. Đâu đó, trong các lùm cây, tiếng chim ríu ran đón chào ngày mới như nâng nhẹ bước chân chúng em đến trường. Trên nền trời xanh thẳm, mấy sợi mây trắng mỏng manh in bóng xuống mặt nước, vắt ngang qua con mương nhỏ uốn lượn. Xa xa, dưới các thửa ruộng lúa chín, những chiếc nón trắng nhấp nhô như đàn cò đang lặn ngụp trên biển lúa vàng tươi. Dọc theo con đường đất đỏ quen thuộc này, trên khắp cánh đồng làng, khí thế ngày mùa mỗi lúc một tấp nập, đông vui. Mùi hương lúa mới thơm nồng cũng đã bắt đầu lan toả phảng phất trong gió thu nhè nhẹ. 

Bình luận (3)
nguyen thao vy
Xem chi tiết
Phương An
15 tháng 7 2016 lúc 21:42
hello, Ba.How are you?fine,thanks.And you ,Nam?

I'm fine , where are you going to visit thí summer?

 

I;m going to visit my uncle in Nha Tranghow are you going to travel?by train.how long are you going to stay there?for a week 
Bình luận (0)
Đỗ Nguyễn Như Bình
17 tháng 7 2016 lúc 13:00

đây là văn sử địa mà bạn

Bình luận (2)
Aries
16 tháng 7 2016 lúc 14:16

hello, Ba.How are you?

fine,thanks.And you ,Nam?

I'm fine , where are you going to visit this summer?

I'm going to visit my uncle in Nha Trang.

how are you going to travel?

by train.

how long are you going to stay there?

for a week.

Bình luận (0)
Nguyen Minh Hieu
Xem chi tiết
Trần Thị Cẩm ly
30 tháng 7 2016 lúc 16:26

Sử dụng biện pháp nhân hóa: xưng hô với "trầu" như với người và xem 'trần" như biết ngủ

=> Làm cho "trầu" trở nên sinh động,có hồn,gần gũi , thân thiết  với con người hơn đồng thời thể hiện quan niệm hái trầu vào buổi chiều tối thj trầu sẽ lụi.

Bình luận (1)
Yoshikawa Saeko
30 tháng 7 2016 lúc 22:19

Biện pháp nhân hóa

Với quan niệm hồn nhiên của con trẻ, lại từng thuộc làu làu câu hát của bà khi muốn hái trầu đêm, Trần Đăng Khoa đã đánh thức trầu bằng một lối riêng - lối của những chú bé bạn bè đồng trang đồng lứa. Câu hát của bà em là câu hát để hái trầu đêm của người lớn. Câu hát của bà như là chiếc cầu nối quá khứ vào hiện tại, làm rõ thêm mối quan hệ mới hồn nhiên và thật sự bình đẳng, mến thân của Trần Đăng Khoa với bạn Trầu.

Bình luận (0)
Trần Thanh Hường
Xem chi tiết
Vũ Khánh Ly
6 tháng 8 2016 lúc 10:39

Kho tàng truyện cổ dân gian Việt Nam vô cùng phong phú, mang vẻ đẹp nhân văn kỳ diệu. Là thần thoại, truyền thuyết hay cổ tích, tuy ra đời trong nhừng điều kiện xã hội khác nhau, nhưng tất cả đều phản ánh một cách đậm đà đời sống tinh thần và vật chất của cộng đồng, giải thích một cách hồn nhiên, chất phác các hiện tượng, nguồn gốc các sự việc quanh ta, ghi lại những thăng trầm, những biến cố lịch sử dân tộc qua bao huyền thoại bi hùng, tráng lệ. Có nhiều truyện cổ dân gian đã nói lên những khát vọng của nhân dân từ những thuở xa xưa về sức mạnh để chiến thắng mọi kẻ thù, ước mơ về ấm no, hạnh phúc. Đúng như có ý kiến cho rằng: Truyện cổ dân gian đem đến cho ta những giấc mơ đẹp.

Đọc truyện cổ dân gian, có lúc ta tưởng mình đang nằm mơ, gặp Thần Tiên, Bụt, Phật... Những giấc mơ đẹp ấy đối với tuổi thơ chúng ta thật là diệu kỳ, hạnh phúc. Truyện cổ dân gian như đã chắp cánh cho tâm hồn thơ bé chúng ta bay lên, để chúng ta được sống trong những khoảnh khắc thần tiên.

Thế giới các vị thần trong thần thoại đáng yêu. Ai đã một lần đến thăm núi Kinh Thiên ở tỉnh Hải Dương, dấu tích của thần Trụ Trời thuở hỗn độn mang lại đều có một cảm giác lâng lâng khó tả. Mỗi độ thu về, ngắm bầu trời xanh mênh mông, tôi lại mơ, lại nhớ, lại xôn xao trong lòng câu hát: Ông tát bể - Ông kể sao - Ông đào sông - Ông trồng cây - Ông xây rú - Ông trụ trời.

 

Và câu đồng dao:

Núi cao sông cũng còn dài

 Năm... năm báo oán, đời đời đánh ghen?

Lễ vật Sơn Tinh dâng lên vua Hùng sao nhiều và quý hiếm thế? Voi chín ngà, gà chín cựa, ngựa chín hồng mao... là những báu vật đâu dễ tìm, đâu dễ có? Núi Tản Viên cao chót vót ở phía tây kinh thành Thăng Long là dấu tích, là chiến công hoá phép "nâng núi lên" của Sơn Tinh bảo vệ người đẹp, đánh thắng Thuỷ Tinh. Sơn Tinh là ước mơ của người xưa muốn có sức mạnh và phép lạ để chiến thắng lũ lụt thiên tai. Sơn Tinh... cũng là giấc mơ đẹp cho em, cho bạn, cho tuổi thơ gần xa:

Núi Tản như con gà cổ đại

 Khổng lồ, mào đỏ thắp bình minh Mênh mông gọi nắng cho mùa chín

 Từ buổi Sơn Tinh thắng Thuỷ Tinh.

(Huy Cận)

Sẽ bất hạnh biết bao, nếu không được đọc, được nghe kể chuyện cổ? Sẽ hạnh phúc biết bao khi được nghe bà kể chuyện cổ tích? Vì đó là ngọn nguồn những giấc mơ đẹp tuổi thơ:

Chuyện con cóc, nàng tiên Chuyện cô tấm ở hiền Thằng Lý thông ở ác...

Mái tóc bà bị bạc

Con mắt bà thì vui

Bà kể đến muôn đời

Củng không sao hết chuyện...

(Xuân Quỳnh)

Chú Sọ Dừa chỉ có mắt, mũi..., không chân tay, chỉ biết lăn lông lốc mà không biết đi. Chú lại biết chăn bò giỏi. Chú tìm đâu ra mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm và một chĩnh vàng cốm để làm sính lễ cưới cô út xinh đẹp con gái phú ông? Sọ Dừa... chàng trai lịch sự,... quan trạng nguyên..., một sự hoá thân nhiệm mầu đã trở thành giấc mơ đẹp của nhân dân, của những con người nhỏ bé" bất hạnh trong cõi đời.

Con chim phượng hoàng biết nói, rất tình nghĩa với lời hứa: Ăn một quả, trả cục vàng, may túi ba gang, mang đi mà đựng; ông tiên râu tóc bạc phơ đã ban cho anh Khoai câu thần chú Khắc nhập! Khắc xuất!; ông Bụt và đàn chim sẻ, chiếc giày thêu với hình ảnh cô Tấm xinh tươi gặp Hoàng tử trong ngày hội..., tất cả đều trở thành mơ ước tuyệt đẹp của nhân dân ta từ bao đời nay về ấm no hạnh phúc, về một sự đổi đời, cổ tích thần kỳ đã nuôi lớn tâm hồn ta bằng bao nhiêu niềm tin, bao ước mơ đẹp:

Ta Lớn lên bằng niềm tin rất thật

 Biết bao nhiêu hạnh phúc có trên đời

Dẫu phải khi cay đắng dập vùi

Rằng cô Tấm cũng về làm hoàng hậu

Cây khế chua có đại bằng đến đậu

 Chim ăn rồi trả ngon ngọt cho ta....

(Đất nước - Nguyễn Khoa Điềm)

Truyện cổ dân gian, nhất là truyền thuyết, với các yếu tố kỳ diệu, bao sự tích và hình tượng thần kỳ đã trở thành những bài ca yêu nước tráng lệ đem đến cho ta nhiều giấc mơ đẹp. Cái vươn vai của Thánh Gióng, từ một chú bé lên ba bỗng trở thành một tráng sĩ oai phong lẫm liệt. Ngựa sắt phun lửa, Gióng vung roi sắt đánh cho lũ giậc Ân tơi bời. Roi sắt gãy, Gióng nhổ tre làm vũ khí quật cho lũ giặc chết như ngả rạ. Đánh tan giặc,

Gióng đã bay về trời. Gióng là mơ ước của tuổi thơ Việt Nam ngàn đời:

Mỗi chủ bé đều nằm mơ ngựa sắt

Mỗi con sông đều muốn hoá Đại Bàng

("Tổ quốc bao giờ đẹp thế này chăng?" - Chế Lan Viên)

Sự tích trăm trứng đã nhập hồn ta từ thuở trong nôi theo lời ru của mẹ. Lưỡi gươm khắc hai chữ "Thuận Thiên” là vật báu của Long Quân cho Lê Lợi mượn để đánh giặc Minh. Cái lẫy nỏ thần Kim Quy bắn một phát giết hàng van giặc. Triệu Quang Phục chống giặc Lương ở đầm Dạ Trạch được Rồng vàng tháo móng chân đem cho, và dặn: Cắm lên mủ đầu mâu, sẽ đánh đâu thắng đấy! Nhờ thế mà Triệu Quang Phục chém được đầu tướng giặc Dương Sằn, thu phục lại giang sơn.

Truyền thuyết lịch sử tuy mang yếu tố hoang đường nhưng nó đã diễn ra một cách bay bổng thần kỳ sức mạnh con người Việt Nam qua những chặng đường lịch sử vẻ vang. Ta lớn lên cùng truyền thuyết. Ta tự hào và yêu đất nước. Một đất nước có "nghìn núi trăm sông diễm lệ...". Một đất nước có Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa, Điện Biên... oai hùng.

Chúng ta sinh ra và lớn lên -dưới trời xanh và hương lúa được nuôi dưỡng bằng tình thương của cha, bằng sữa mẹ, bằng sự dạy bảo của thầy giáo. Tiếng đàn bầu, khúc dân ca, câu thơ Kiều của Nguyễn Du.. đã trở thành mảnh tâm hồn mỗi chúng ta. Bạn có nghe tiếng gà gáy trên hoang đảo:

ò... ó ... o...

Phải thuyền quan trạng rước cô về?

Bạn còn có nhớ câu hát dân gian trong ngày hội Gióng:

Đứa thì sứt mủi, sứt tai

Đứa thì chết nhóc bởi gai tre ngà!

Thật vậy, truyện cổ dân gian đã đem đến cho ta những giấc mơ đẹp. Ta như nghe tiếng thầm thì của ông cha từ ngàn xưavọng nói về. Và ta càng yêu thêm truyện cổ. Một quyển sách ước. Một cây bút thần. Cái đàn thần và cái niêu cơm thần... của Thạch Sanh... đã trở thành mơ ước và hành trang trong tâm hồn mỗi em thơ.

Một dân tộc cần cù, dũng cảm, thông minh và tài hoa mới có một kho tàng truyện cổ dân gian đậm đà hấp dẫn thế

Bình luận (0)
Phượng Mina
Xem chi tiết
Vũ Khánh Ly
6 tháng 8 2016 lúc 13:49

Nếu như ai cũng có một dòng sông thì chắc sẽ chạnh lòng thương nhớ khi đọc bài thơ “Vàm Cỏ Đông” của nhà thơ Hoài Vũ. Bởi dòng sông quê hương không những là nơi nô đùa, ngụp lặn của con trẻ mà còn đưa nước về tắm mát cho ruộng lúa, nương khoai, cho những khu vườn bạt ngàn cây trái như chính dòng sữa ngọt ngào của mẹ nuôi dưỡng các con từ thuở lọt lòng. Không những thế mà dòng nước ăm ắp như tấm lòng mẹ tràn đầy yêu thương, sẵn sàng chia sẻ tấm lòng mình cho những đứa con và cho hết thảy mọi người.

Bình luận (3)
trần minh thu
Xem chi tiết
LIÊN
14 tháng 8 2016 lúc 9:41

cá động từ tình thái là: nên, cần phải,mong,ước,thôi,đành

đặt câu

bạn nên ăn rau nhiều vô

bạn cần phải kiên cường nên

tôi mong anh ấy quay về

tôi ước tôi được học giỏi

thôi cậu về đi

đành phải làm thế vậy

không biết có đúng như bạn mong muốn kobucminh

Bình luận (0)
trần minh thu
Xem chi tiết
LIÊN
13 tháng 8 2016 lúc 10:16
Bài làm
Ở lớp, em có rất nhiều người bạn thân nhưng người  em quí nhất là Hiền . Đó là một bạn gái có gương mặt cực kì dễ thương. Tính tình hiền lành,dịu dàng Đức hay giúp đỡ bạn bè, học hành lại chăm chỉ,tham gia tích cực các phong trào của lớp. Đặc biệt Hiền học toán rất giỏi, lần thi nào cũng đạt điểm cao và được cô tuyên dương trước lớp. Không chỉ em mà các bạn , thầy cô ai cũng yêu thương bạn ấy . Em xem bạn ấy là một tấm gương tốt để em học tập. Em rất vui khi có một người bạn như thế.mình viết văn chỉ dc thế thôingaingung
Bình luận (0)
LIÊN
13 tháng 8 2016 lúc 10:17

bạn ơi mình nhầm phải là Hiền nhé có chỗ mình viết thành đức vì đang nới chuyện vs 1 đứa lên nhầmleu

Bình luận (1)
trần minh thu
Xem chi tiết
Nguyen Ngoc Anh Duong
19 tháng 8 2016 lúc 16:35

Bây giờ có lẽ tôi đã lớn lắm rồi nhưng tôi không thể quên được kỉ niệm vào ngày sinh nhật hôm đó. Tôi luôn đón sinh nhật mà không có bạn bè bên cạnh, đôi lúc tôi hơi tủi thân nhưng chính vào ngày sinh nhật hôm đó đã cho tôi thấy thế nào là tình bạn. Hôm ấy, trời mưa to lắm, nhưng tôi cũng chẳng quan tâm lắm vì đâu ai tới dự sinh nhật mình đâu. Tôi đang ăn bánh sinh nhật thì bỗng có tiếng chuông cửa. Tôi mệt mỏi đứng lên , xoay tay nắm.

- Cạch.

Trước mặt tôi là Băng - người bạn ngồi kế trong lớp.    Chiếc váy xanh lam ướt sũng, tóc bết nước mưa, theo tóc nhỏ xuống sàn.

- Chúc cậu sinh nhật vui vẻ. Mong cậu vui khi nhận món quà này. Là cây xương rồng mk tự trồng đấy. Băng cười.

Trong khi tôi ngây ra vì xúc động, giờ tôi đã hiểu thế nào là :" Tình bạn đóa hoa hồng duy nhất không có gai." Tôi mời bạn vào nhà,lấy quần áo cho bạn thay, nhìn chúng tôi như chị em song sinh.Tạnh mưa, tôi đưa bạn về nhà. Hôm nay, nhìn cây xương rồng tôi thầm cảm ơn nó đã cho tôi một người bạn thân.

Nhớ tick cho mk nha !vui

Bình luận (0)
Duong Thi Nhuong
21 tháng 10 2016 lúc 10:31

Cảm nghĩ về dòng sông :

MB : - Tuổi thơ tôi gắn bó với biết bao cảnh đẹp quê hương

- Nhưng gần gũi và thân thiết với tôi nhất vẫn là dòng sông Hồng - nơi đầy ắp tiếng cười nhồn nhiên.

TB : - Dòng sông rộng mênh mông

- Nước sông xanh biếc và cứ lặng lẽ trôi về nơi đâu

- Khi ông mặt trời vừa thức dậy ở đằng Đông, ánh nắng ban mai soi xuống mặt sông lấp loáng

- Nó trầm ngâm phản chiếc những hàng tre đôi bờ

- Buổi sáng, nó khoác lên mình một dải lụa đào thướt tha

- Trưa về, nắng đổ xuống mặt hồ một màu nắng chói chang

- Chiều chiều, bọn trẻ xóm tôi rủ nhau ra sông tắm

- Những nụ cười hồn nhiên, ngây thơ trên gương mặt chúng thật dễ thương

- Buổi tối, ông trăng dần dần nhô lên khỏi rặng tre ngà, dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng

- Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và tận hưởng những làn gió mát rượi thì thật tuyệt biết bao nhiêu

- Nó làm cho tôi có cảm giác yên ả

KB : - Tôi yêu dòng sông này lắm

- Đối với tôi, nó luông là người bạn tuyệt vời.

 

Bình luận (0)
Linh Phương
13 tháng 8 2016 lúc 10:52

I Mở bài: giới thiệu về dòng sông, nó ở đâu ? Ấn tượng của em về nó

II Thân Bài:

1 Tả  bao quát:

Vẻ đẹp của dòng sông ( sáng, trưa,.....)

Xung quanh nó như thế nào? Trên dòng sông có những gì?

Con người , cảnh vật ra sao?

Tả chi tiết: nó hình gì?

Kỉ niệm của mình về dòng sông ấy.

Tả nổi bật màu nước ( vào sáng, trưa,.....)

Tả thêm về con sông nằm giữa cách đồng lúa vàng hay nằm cạnh cánh đồng?

Hai bên bờ những đứa trẻ, bác nông dân ra sao?

III Kết bài: nêu cảm nghĩ của em về dòng sông? Em có kỉ niệm gì về nó.

Chúc bạn học tốt!

Bình luận (0)
Nguyễn Vũ Đức Hoàng
13 tháng 8 2016 lúc 9:55

mọi người nhớ chỉ lập dàn ý thôi nhá !

 

Bình luận (2)