Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
Nguyễn Việt Anh

Viết một bài văn tả cảnh đẹp mà em yêu thích.

Tham khảo

Quê hương em đang vào độ lúa chín, những thửa ruộng được phủ màu vàng bát ngát tận cuối chân trời. Vừa thanh bình lại vừa đẹp làm sao.

Mới ngày nào còn là những bông lúa non đang thời kỳ trổ bông, vậy mà hôm nay đã chín vàng hết cả. Nhìn từ xa, những cánh đồng lúa như một tấm thảm vàng óng khổng lồ trải dài khắp xóm làng. Đến gần, ngắm nghía từng bông lúa mẩy hạt đã chín hẳn, bông nặng trĩu kéo cành lúa cong xuống. Một làn gió thổi qua, những bông lúa nhấp nhô như những đợt sóng mềm mại và dịu dàng. Đây cánh đồng lúa chín vàng, kia những con đường làng phủ đầy hoa đẹp đẽ, một không gian ngày mùa rực rỡ sắc màu. Thỉnh thoảng có tiếng mấy chú chim chiền chiện bay ngang qua cánh đồng. Những bông lúa chụm đầu vào nhau như đang trò chuyện. Bà con í ới gọi nhau đi gặt lúa, những chiếc nón, những tấm lưng nhấp nhô và tiếng cười nói vui vẻ của mọi người và tiếng xe công nông chở lúa về hợp tác xã để tuốt. Không gian thật nhộn nhịp và vui vẻ. Ánh nắng trên cao hắt xuống, hắt xuống cánh đồng lúa vàng ươm lấp lánh như những hạt vàng hạt ngọc. Hắt cả lên khuôn mặt của những người dân quê mình chân lấm tay bùn. Ngắm cánh đồng lúa luôn khiến em có một cảm giác yên bình, giản dị, đây là công sức lao động vất vả cần cù của người dán, màu lúa chín vàng ươm là một mùa màng bội thu đã về. Nhìn cánh đồng lúa bát ngát, bóng mẹ gặt, bóng cha chở lúa về và xa xa những đàn cò trắng thẳng cánh bay, thấy quê hương mình thật đẹp. Những hạt lúa là hạt vàng, hạt ngọc quý giá vô ngần, chứa đựng tinh hoa của trời đấy. Hạt lúa to và mẩy nhìn thật thích. Sao quên được những ngày thả diều cùng lũ bạn, ngồi chơi cỏ gà bên bờ mương và những ngày cùng cha phơi thóc.

Cánh đồng lúa bình dị và quen thuộc, nhưng với em đây là một cảnh đẹp, một không gian yên bình mà em yêu nhất. Nhìn cánh đồng lúa, em càng yêu thêm quê hương, yêu bàn tay lao động cần cù của người dân quê mình.

Khách vãng lai đã xóa

Tham khảo nhé !

Quê hương là nơi nuôi dưỡng ta khôn lớn, từ thuở nằm nôi ta đã được nghe mẹ hát những bài ca dạy ta yêu quê. Nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn, em không chỉ yêu mà còn tự hào vì nơi đó có con sông Hương đẹp say lòng người.

Dòng sông Hương khởi nguồn từ dãy núi Trường Sơn hùng vĩ, mang cái thơ mộng, thanh trong về với Thừa Thiên- Huế. Hai bên bờ sông là những hàng cây lâu năm như phượng, bằng lăng, bàng... Khi xuân tới, tất cả cùng trổ ra những búp non xanh mơn mởn, nhựa sống như tràn ra mọi ngóc ngách quanh sông. Hè về, những cây phượng nở hoa đỏ cả một góc, bằng lăng cũng tím cả một trời. Hai màu tím, đỏ kết hợp với nhau, làm nền cho nhau khiến bờ sông rực rỡ, thu hút bao nhà nhiếp ảnh. Vào chiều thu, lá vàng khẽ rơi, trên các bãi cỏ ven sông, thấp thoáng một vài người câu cá và các cụ già đang cùng nhau chơi một ván cờ tướng, sông lúc ấy trông bình dị, hiền hòa lắm. Đông về, cây cối xác xơ, làn gió hanh lướt qua khẽ rung các cành khẳng khiu, nhưng trên lối đi, các cặp đôi vẫn nắm tay nhau, ngắm mặt sông phẳng lặng như gương khiến con sông đẹp, có sức sống hơn. Bờ sông đã đẹp, mặt sông càng đẹp hơn. Nước trong sông mùa nào cũng đầy ăm ắp, trong xanh và phẳng như mặt gương soi bóng bầu trời và khung cảnh ven sông. Lòng sông rộng, thỉnh thoảng một vài làn gió nhẹ thổi qua, những gợn sóng lăn tăn xô đẩy nhau như chơi trò đuổi bắt tới tận bờ bên kia sông. Mùa đông, sông mang trên mình chiếc áo xám như bầu trời. Tới mùa xuân, chiếc áo ấy được thay bằng màu hồng thướt tha như tà áo của người thiếu nữ mới lớn, trông dịu dàng đằm thắm lắm. Khi hè về, bộ cánh của sông rực rỡ, trẻ trung như người con gái hồn nhiên, lơ đãng ngắm nhìn phố Huế thơ mộng. Thu về, chiếc áo xanh trong mà bầu trời mang tới cho sông khiến nó đẹp lạ. Dù là mùa nào đi chăng nữa, sông vẫn mềm mại như một dải lụa vắt ngang qua quê em. Sông Hương đẹp, đằm thắm như con người nơi xứ Huế mộng mơ này. Vì vậy mà mọi hoạt động của người dân ở đây đều mang nét hài hòa đặc trưng. Nhất là khi đi thuyền Rồng trên sông, nghe câu Nam Ai, Nam Bình, nghe nhịp phách tiền, đàn tranh,... Hay ngắm bầu trời vào đêm trăng sáng khi đang ngồi ven sông, và ngắm hoàng hôn trên chiếc cầu bắc qua sông... Những khi ấy tâm hồn em như hòa vào làm một với con sông. Em như nghe văng vẳng tiếng chuông chùa Thiên Mụ, tiếng lòng sông ngân nga những câu dặm, câu ca ngọt ngào,... Ngắm con sông quê trong một ngày chủ nhật, em chợt nhớ tới tác phẩm "Ai đã đặt tên cho dòng sông" của Hoàng Phủ Ngọc Tường, và các tác phẩm văn chương khác nữa viết về con sông Hương. Con sông quê đã đi vào những áng văn muôn đời bất hủ, cũng như là minh chứng cho vẻ đẹp vĩnh cửu của nó vậy.

Em rất yêu dòng sông Hương, đó là một cảnh đẹp làm nên nét đặc trưng của xứ Huế thân thương. Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để sau này thành công, đi muôn nơi, mang vẻ đẹp của dòng sông này tới mọi người.

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Việt Anh
7 tháng 11 2021 lúc 9:38

Các bạn giúp mình với!

Khách vãng lai đã xóa
Nguyễn Việt Anh
8 tháng 11 2021 lúc 18:24

Cảm ơn

Khách vãng lai đã xóa
thailam
5 tháng 6 lúc 14:50

Tham khảo

Cảnh đẹp mà tôi yêu thích là một bức tranh tự nhiên tĩnh lặng giữa núi rừng và hồ nước trong xanh, nơi mà sự thanh bình và hài hòa trở thành điểm nhấn chính. Một ngày dần dần chuyển qua đêm, ánh nắng chiếu lên những ngọn cây cao vút tạo nên những bóng râm mềm mại trải dài trên mặt đất phủ đầy lá và cỏ. 

Tôi đặc biệt yêu thích những khu rừng sâu, nơi mà tiếng chim hót líu lo rộn ràng, tạo nên một bản nhạc dịu dàng và bình yên. Cùng với đó là hương thơm của cây cỏ và hoa quả lan tỏa trong không khí, mang lại một cảm giác thư thái và gần gũi với thiên nhiên.

Bên cạnh đó, một dòng suối nhỏ chảy qua giữa rừng, tạo ra những dải nước rì rào và trong lành. Âm thanh của nước chảy nhẹ nhàng và êm dịu, như một lời ru từ thiên nhiên, khiến lòng người cảm thấy yên bình và sảng khoái. Đôi khi, những bông hoa dại nở rộ ven đường, tạo nên một vẻ đẹp mộc mạc và dịu dàng, làm cho không gian trở nên sống động và tươi mới.

Ở đó, tôi có thể ngồi bên bờ suối, nhìn những đợt sóng nhỏ từ dòng nước trôi qua nhẹ nhàng, thả mình vào sự yên bình và thư giãn của thiên nhiên. Đây là nơi mà tôi có thể cảm nhận sự giao hòa giữa con người và tự nhiên, nơi mà mọi lo âu và căng thẳng đều tan biến và thay vào đó là sự an lành và bình yên.

Cuối cùng, khi ánh hoàng hôn rơi xuống, mặt trời tan biến sau những dãy núi xa xôi, bầu trời dần chuyển sang màu cam đỏ rực rỡ. Ánh nắng cuối ngày lan tỏa khắp không gian, tạo nên một khung cảnh lãng mạn và đẹp đẽ, như một màn đêm trời mênh mông đang được mở ra.

#Tsubaki


Các câu hỏi tương tự
Đình Ấm Trịnh
Xem chi tiết
Lê Huyền Linh
Xem chi tiết
Trần Kim Huệ
Xem chi tiết
Nguyễn Bình Tú
Xem chi tiết
Lưu Nhật Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Bình Tú
Xem chi tiết
Nguyễn Diệu Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Hoài An
Xem chi tiết
Lê Phương Anh
Xem chi tiết