Đọc bài thơ ông mặt trời mùa hạ của Trần Hà Yên, em cảm thấy lòng mình như được tắm trong một luồng ánh sáng rực rỡ và ấm áp. Bài thơ đã mở ra trước mắt em một bức tranh mùa hạ tươi vui, sống động, nơi ông mặt trời không chỉ là một thiên thể xa xôi mà trở nên thật gần gũi, đáng yêu như một người bạn lớn, một vị "ông" hiền từ. Em đặc biệt thích những hình ảnh nhân hóa đầy thú vị như việc mặt trời "đánh thức" mọi vật, hay ánh nắng như "những ngón tay" tinh nghịch. Cảm xúc chủ đạo là sự vui vẻ, phấn khởi và một chút ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của tự nhiên được nhà thơ miêu tả một cách giản dị, hồn nhiên qua con mắt trẻ thơ.Bài thơ không chỉ tả cảnh mà còn khơi gợi niềm yêu mến cuộc sống khiến em muốn chạy ra ngoài, hít thở không khí trong lành và tận hưởng trọn vẹn những ngày hè đầy nắng. Đây thực sự là một bài thơ ngọt ngào, gieo vào lòng người đọc một sự lạc quan, yêu đời
