Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
K.Chi

viết đoạn văn ghi lại cảm nghĩ về bài thơ " Mùa Xuân ơi hãy về "

phan anh kiệt
27 tháng 3 2024 lúc 22:17

một lò xo xo có chiều dài tự nhiên là 10 cm nếu treo một vật có khối lượng 200g thì lò xo có chiều dài 14cm

a) tìm độ dãn của lò xo khi treo vật 

b) tìm chiều dài của lò xo khi treo vật có khối lượng 0,35 kg

c) tìm khối lượng của vật khi lò xo có chiều dài 1,78 dm

Nguyễn Văn Lĩnh :))
8 tháng 4 2024 lúc 14:47

TK:

Vạn vật đều khoác lên cho mình những tấm áo mới, niềm vui mới, những hân hoan chào đón cho một ngày mới bắt đầu. Nhưng sao nay lạ lắm bỗng dưng cảnh vật bị bao trùm bởi khoảnh khắc của “mùa xuân”, một sức sống mới ập về trong lòng người cũng như mọi thứ xung quanh đều dang tay đón nhận. Trong thời khắc đó Nguyễn Lãm Thắng đã nhớ về những kí ức tươi đẹp mà không quên gọi “Mùa xuân ơi hãy về/ Mang theo nhiều nắng ấm” mọi thứ như đang chen chúc dưới những tia nắng để sưởi ấm, cùng với những mùi vị và âm thanh náo nhiệt bổi hổi dưới những phiên chợ Tết, thi nhau lựa chọn cho mình những chiếc áo mới, kèm với tiếng hót ríu rít của những chú chim đang gọi bầy, vẽ nên một bức tranh rực rỡ qua những khẩu hiện câu đó màu đỏ, màu vàng. Tiếng cười đùa của những đứa trẻ khi được đi chúc Tết, được nhận những phong bao lì xì tượng trưng cho những điều may mắn sắp tới. Trong thơ của tác giả lại mộc mạc mà giản dị qua hình ảnh con ong làm mật, con én tung trời, dòng sông trong vắt,…, một kí ức tươi đẹp của ông đã hùa về theo từng câu chữ, nhớ về gia đình quê hương từ đó hiện lên tình yêu quê hương trong lòng tác giả. Những cảnh vật như muốn ngưng lại bởi chính khoảnh khắc đó không muốn tiếp tục nữa mà lặng lẽ chiêm ngưỡng những sắc màu đó. Thời gian, một thứ mà không ai có thể làm thay đổi, nó trôi qua một cách thoáng lạ mà không chờ đợi bất cứ ai, chúng ta phải chạy đua với nó để tạo nên một kí ức đẹp đẽ trong đời khi gửi gắm vào nó. Những thứ đó đã khiến tôi lặng lẽ ngắm nhìn những chuyển động của thế giới xung quanh mà nhớ về những hẻm phố nơi đã chứa đầy ắp những hơi ấm, những bữa cơm sum vầy trong sự hân hoan chào đón của những đứa trẻ. Không chỉ riêng tác giả mà chính tôi cũng vậy, cũng ước muốn cho thời gian ngưng đọng lại để có thể thả hồn mình vào đó cảm nhận những sắc xuân tươi mới và mãi mãi ở trong đó không nỡ rời đi. Chính điều đó đã tạo nên cảm hứng cho bao nhà văn dùng ngòi bút của mình để vẽ lại những gì tươi đẹp nhất của cuộc đời, hãy trận trọng những thứ đó để khi qua rồi không hối tiếc và thúc dục nó trở về thêm nữa. 


Các câu hỏi tương tự
Trần bảo ngọc
Xem chi tiết
Lê Thị Ánh Linh
Xem chi tiết
Học Sinh lớp 6
Xem chi tiết
Nguyễn Bảo Trâm
Xem chi tiết
Han Han
Xem chi tiết
đỗ trần bảo ngọc
Xem chi tiết
602 An Nguyên
Xem chi tiết
Hương giang Phạm
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Nguyễn Thị Diệu	Linh
Xem chi tiết