nguyễn ngọc anh

viết cảm nhận của em về đoạn thơ sau:

cha mỉm cười xoa đầu con nhỏ

theo cánh buồm đi mãi đến nơi xa

sẽ có cây có của có nhà

vẫn là đất nước của ta

ở đó cha chưa hề đi đến

cha lại dắt con đi trên cát mịn

ánh nắng chảy đầy vai

cha trầm ngâm nhìn mãi cuối chân trời

con lại trỏ vào cánh buồm nói khẽ

cha mượn cho con buồm trắng nhé

để con đi….


Các câu hỏi tương tự
tuan tran
Xem chi tiết
miko
Xem chi tiết
diệu đàm
Xem chi tiết
Đặng Thị Ngọc Vân
Xem chi tiết
Thu Vu
Xem chi tiết
Vũ Lan Anh
Xem chi tiết
Hương Giang Vũ
Xem chi tiết
6a01dd_nguyenphuonghoa.
Xem chi tiết
Hao Lý
Xem chi tiết