+ Khi tiễn chồng đi lính :
Vũ Nương rót chén rượu đầy như tấm lòng tình cảm nồng ấm chân tình của nàng, nàng giãi bày lòng mình với Trươn Sinh rằng những lời thiết tha, ân tình : "Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. Chỉ e việc quân khó liệu, thế giặc khôn lường.....mới khỏi lo lắng vì con được."
+ Khi xa chồng :
`@` Nàng một mình chăm con, chăm sóc người mẹ chồng bị ốm rồi khi bà mất thì lo ma chay như với cha mẹ mình.
`@` Thay chồng làm tròn bổn phận người con.
`@` Vũ Nương nhớ chồng da diết.
+ Khi bị chồng nghi oan
`@` Cố giải thích cho chồng nghe nhưng đều bị khước từ và bị mắng nhiếc.
`@` Tuyệt vọng vì chồng không tin nàng nên dùng cái chết chứng minh sự trong sạch.