Nếu một ngày con đường bạn đang đi có quá nhiều nước mắt, quá nhiều cay đắng, chông gai và không có ai đủ mạnh mẽ, đủ tin cậy cho bạn mượn bờ vai để tựa vào thì bạn cũng đừng buồn và thất vọng nhé! Hay là những lúc nhìn người ta tay trong tay sánh đôi, còn bản thân mãi một mình thì cũng đừng vì thế mà tự ti, mà buồn chán bản thân mình. Những lúc ấy, xin bạn hãy nhớ đến đứa con trai là tôi bạn nhé! Một đứa ít nói như tôi đã vì bạn mà mở lòng, một đứa không dám tin tưởng người khác như tôi vì có bạn mà tôi lấy lại được niềm tin vào mọi người; một đứa lầm lì như tôi nhờ có bạn mà tôi đã cười rất nhiều; một đứa chỉ quanh quẩn một mình như tôi nhờ có bạn mà những tháng ngày học sinh của tôi đã thêm nhiều màu sắc … Vì đó mà đầu óc tôi tràn ngập hình ảnh của bạn, trái tim tôi đập liên hồi mỗi khi gần bạn, đôi môi tôi mỉm cười hạnh phúc khi nhìn bạn từ cuối lớp và trong đôi mắt tôi chỉ có bạn mà thôi. Chúc bạn sẽ hạnh phúc và thành công với sự lựa chọn của mình. Bạn sẽ mãi là người bạn “lớn” và đặc biệt trong tôi. ♥️♥️♥️
# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi
Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.
Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.
___________________________________________________________________
Gửi cậu
Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....
__________
Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố
#truyện cũ
Tại sao nó lại như vậy ? Tại sao ? Khó khăn lắm tôi mới có mấy người bạn, chẳng lẽ lại mất hết sao ? Cánh tay tôi ngắn, không đủ dài để với tới nó. Bây giờ thì chẳng cần và cũng chẳng cần thiết nữa rồi, mọi hành động của nó, tôi nắm chắc trong lòng bàn tay. Bây giờ nếu để tôi xổ một tràng vào mặt nó những tội lỗi mà nó tặng cho chúng tôi, thì tôi nói hết, gan tôi giờ lớn lắm rồi, không còn bé như hột mướp nữa !
Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi thứ, bạn chẳng cần đụng đến những việc nhức đầu đó bởi vì đã có tôi đây rồi! Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì bạn là bạn thân của tôi! Bạn lại dấu tôi rất nhiều chuyện! Tôi nghe thấy, tôi biết đấy và tôi cũng nhìn thấy. Nhưng tôi lại thích giả mù, giả câm và giả điếc. Để cho bạn có thể tự nói mọi thứ với tôi! Để tôi được ngghe mọi thứ từ chính bạn! Tôi biết tất cả nhưng trước mặt bạn tôi vẫn phải luôn lặng lẽ làm như không biết chuyện j vậy. Bạn thân của tôi à? Tôi mệt lắm! Thật sự mệt lắm rồi! Liệu bạn có biết chăng? Bạn à tôi đeo mặt lạ nhiều rồi! Có lẽ mặt thật cũng đã bị sứt mẻ bởi thời gian tôi chờ đợi quá lâu rồi! Tôi sẽ tiếp tục mang theo chiếc mặt nạ này tiến về phía trước, tôi cũng sẽ mong một ngày nào đó tôi có thể gỡ nó ra và sống bằng mặt thật của chính tôi với bạn! Bạn thân ơi! Bạn thân hãy nhớ nhé: Tôi là bạn thân của cậu. Mọi sự xây dựng tạo nên thành công của cậu tôi có thể giúp cậu nhưng nếu cậu phản bội tôi thì tôi không biết mình sẽ làm j đâu! Bởi tình bạn là thứ tôi rất quý trọng nhưng cũng rất căm ghét khi bị phản bội!
Bạn thân ơi biết không? Tôi đã từng coi bạnlà người thân trong gia đình thôi! Bạn trông rất giống tôi, phải nói chúng ta kết hợp vào thì rất tuyệt! Trong mắt tôi bạn lúc nào cũng tỏa sáng như những vì sao mà tôi không thể nào với tới! Là bạn thân thì không giấu nhau chuyện j, có thể tâm sự được đúng không? Tôi làm tất cả vì bạn, bị phạt cũng vì bạn, nhường bạn tất cả mọi thứ, bạn chẳng cần đụng đến những việc nhức đầu đó bởi vì đã có tôi đây rồi! Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ vì bạn là bạn thân của tôi! Bạn lại dấu tôi rất nhiều chuyện! Tôi nghe thấy, tôi biết đấy và tôi cũng nhìn thấy. Nhưng tôi lại thích giả mù, giả câm và giả điếc. Để cho bạn có thể tự nói mọi thứ với tôi! Để tôi được ngghe mọi thứ từ chính bạn! Tôi biết tất cả nhưng trước mặt bạn tôi vẫn phải luôn lặng lẽ làm như không biết chuyện j vậy. Bạn thân của tôi à? Tôi mệt lắm! Thật sự mệt lắm rồi! Liệu bạn có biết chăng? Bạn à tôi đeo mặt lạ nhiều rồi! Có lẽ mặt thật cũng đã bị sứt mẻ bởi thời gian tôi chờ đợi quá lâu rồi! Tôi sẽ tiếp tục mang theo chiếc mặt nạ này tiến về phía trước, tôi cũng sẽ mong một ngày nào đó tôi có thể gỡ nó ra và sống bằng mặt thật của chính tôi với bạn! Bạn thân ơi! Bạn thân hãy nhớ nhé: Tôi là bạn thân của cậu. Mọi sự xây dựng tạo nên thành công của cậu tôi có thể giúp cậu nhưng nếu cậu phản bội tôi thì tôi không biết mình sẽ làm j đâu! Bởi tình bạn là thứ tôi rất quý trọng nhưng cũng rất căm ghét khi bị phản bội! 😉 😉
Đôi khi chỉ là khoảng trống của 1 người để lại.
Mà cho dù có cả thế giới vẫn không thể lấp đầy.
Có ai biết…Đằng sau những nụ cười kia?
Là những nỗi buồn lặng lẽ!
Có ai biết…Đằng sau con người mạnh mẽ ban ngày!
Là những tiếng nấc thành lời giữa đêm khuya.
Tôi cười không có nghĩa là tôi hạnh phúc.
Tôi khóc không có nghĩa là tôi đang buồn.
Vì vậy tôi hay cười để che giấu nỗi đau.
Và tôi hay khóc khi thực sự tôi cảm thấy hạnh phúc.😑😑😑😑😑😑
1. Bạn bè
Mày ơi thương lấy tao cùng
Tuy rằng khác lớp nhưng chung 1 đề
Mày cho tao chép tí đê
Kẻo mai tao rớt mặt mày bầm đen
2. Đi khắp thế gian không đâu bằng đứa bạn thân khốn nạn.
3. – Nếu là bạn xin mãi mãi là bạn , đừng như sông lúc cạn lúc đầy
– Mặc sông lúc cạn lúc đầy. Mạng ai nấy giữ bạn bè tính sau =))
4. Đúng nghĩa từ bạn..
Là không thêm từ phản..
Và không bắn đạn sau lưng.
5. Bạn thân là đứa không phân biệt giàu nghèo, đẹp hay xấu, là đứa luôn nói thẳng với tôi chứ không bao giờ nịnh hót hay lừa dối, và là đứa luôn cười… toe toét khi tôi bị ngã
6.Học hành có nghĩa là dành 10% thời gian nghiên cứu và 90% còn lại để than phiền với đứa bạn thân bạn học khổ sở như thế nào
7. Bạn bè ít thôi vừa đủ dùng
Chứ đừng để cả thùng,
Rồi lâm vào đường cùng
Phút cuối cùng nó mới đi cúng.
8. Chúng ta sẽ là bạn của nhau mãi mãi bởi vì đã biết quá nhiều về nhau nên không dám chọc nhau giận
9. Cha mẹ khó nhọc nuôi ta lớn ..
Bạn bè chơi “xấu” khiến ta khôn.
10. Tình bạn, cũng như tình yêu, bị sự thiếu vắng kéo dài phá hủy, dù nó có thể trở nên mạnh mẽ hơn nhờ những xa cách ngắn tạm thời.
11. Một kẻ thù không phải là ít, một trăm người bạn chưa phải là nhiều.
12. .Bạn biết đó là bạn thân vì nó là đứa hiểu bạn muốn gì ngay cả khi bạn lầm bầm một thứ ngôn ngữ chết tiệt nào đó
13. Sự phê bình của người bạn còn tốt hơn lời nịnh nọt của kẻ thù.
14. Mỉm cười thì có bạn, nhăn mặt thì có nếp nhăn.
15. Một ngày cho công việc cực nhọc, một giờ cho thể thao, cả cuộc đời dành cho bạn bè cũng còn quá ngắn ngủ
16. Tôi yêu bạn không phải vì bạn là ai, mà là vì tôi sẽ là người thế nào khi ở bên bạn.
17. Bạn thân là đứa có đánh chết cũng không khen bạn một câu, nhưng nó luôn nói tốt về bạn sau lưng với đứa khác.
18. Quá xấu với kẻ thù và ít tử tế với bạn bè đều nguy hiểm như nhau.
19. Khi gặp nhau:
Bạn bình thường: Chào bạn, lâu lắm rồi mới gặp ấy nhỉ
Bạn thân tri kỷ: Ê thằng cờ hó, vẫn chưa chết à
📷
20. Bạn thân là đứa có đánh chết cũng không khen bạn một câu nhưng luôn nói tốt về bạn trước mặt người khác
21. Bạn thân có thể phũ với bạn cả chục lần nhưng nhất định sống chết với ai làm tổn thương bạn dù chỉ 1 lần
22. Bạn thân là đứa để suốt ngày nghe ta phàn nàn oán trách về mọi thứ trong cuộc sống nhưng rồi cuối cùng nó chốt một câu: Kệ mẹ mày chứ
23. Tôi không cần lời nói thể hiện, không cần nước mắt để thương cảm, không cần một nụ cười hay cái nắm tay an ủi, tất cả những gì tôi cần là làm bạn của bạn mãi mãi.
24. Tìm 1 người bạn thân không khó… Nhưng quan trọng nó là cờ hó hay là người… =))
25. Lúc ăn chơi sao không gọi bạn?
Lúc hoạn nạn cứ gọi bạn ơi…!!
26. Lúc ăn chơi ở đâu cũng thấy bạn,
Lúc hoạn nạn gọi bạn chẳng thấy đâu.
27. Bạn Bè…!
– Bình thường, họa chưa đến, ai cũng gắn bó !
– Đến khi gặp chuyện khốn khó, thì thân ai nấy lo !
28. Tao thay nhãn , đỗi mác
– Ừk thì tao khác
– Vânq là tao nhạt
– Và giờ tao diễn vai Ác
29. Vì : – Đời nhạt – Bạn rác
– Nên tao cũq Ác và Khác thế thôi
📷
30 – ..Bạn hơn Tôi ở cái giàu sang và khốn nạn…
– ..Nhưng Tôi lại hơn Bạn ở cái chơi đàng hoàng mặc dù nó không sang =))
31. Đừng nói hai từ ”Sĩ Diện”
– Khi mà Bạn còn ”Đê Tiện” hơn Tôi !! =))
32. Đừng thấy tao nhịn – mà ngồi lên đầu tao.!
33. Đừng thấy tao bơ – mà nghĩ tao ngu ngơ :•
34. Đừng nghĩ tao bất ngờ – hãy biết là tao đoán được =)*
35. Muốn đóng kịch với nhau à ?
– Ok, Tao Sẵn Sàng chuyển chèo thành cải lương đấy..nha mày;)
mk có phiên bản dịch yes or yes này
CÓ hoặc CÓ
TWICE
Này chàng trai
Hãy nhìn xem, tôi sẽ làm điều này đơn giản cho bạn
Bạn có hai lựa chọn
Có hay không?
Oh chỉ cần chọn một trong số họ.
Oh ah chọn một có hay không?
Tôi thật ích kỷ
Bạn đã bao giờ muốn làm một cái gì đó như thế này?
Daola (Daola) trước sự ngớ ngẩn của tôi
Hãy đến và nói với tôi có
Kịch bản của tôi quyết liệt hơn tôi nghĩ
Kế hoạch này là hoàn hảo và tôi hài lòng (tôi hài lòng)
Tôi không quan tâm (tôi không quan tâm)
Bất cứ ai nói bạn tốt hơn nói với tôi có
Tôi đã quyết định trái tim của tôi có!
Vì vậy, bây giờ bạn có câu trả lời của bạn
Tôi sẽ cho bạn một cái nhìn nếu bạn gặp khó khăn.
Tôi sẽ không phải lo lắng.
Tôi không biết chọn gì.
Chọn một trong số họ có hay có?
Tôi không biết tâm trí của bạn.
Chọn một có hay không?
Tôi không muốn ghét tôi hay chúng tôi?
Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn và từ chối từ chối.
Lựa chọn là một lựa chọn.
Tất cả tùy thuộc vào bạn
Chọn một trong số họ có hay có?
Có nghiêm trọng không? đừng đoán
Bạn có nghiêm túc không đừng hỏi
Rõ ràng lên xuống mà không mơ hồ
Không có chữ N và O
Tôi sẽ xóa nó hôm nay
Cần phải phức tạp
Câu trả lời là có
Đôi mắt của bạn kích thích sự ích kỷ mà không phải là
Tôi tò mò về bạn
Bay lên bay lên
Trái tim tôi cháy bỏng (bạn tốt hơn nhanh lên)
Nói dễ hơn một chút
Bạn sẽ gặp tôi bất kể bạn chọn gì.
Ngay cả khi nó hơi điên
Ngay cả khi nó là răn đe
Tôi sẽ không để bạn hối tiếc.
Tôi không biết chọn gì.
Chọn một trong số họ có hay có?
Tôi không biết tâm trí của bạn.
Chọn một có hay không?
Tôi không muốn ghét tôi hay chúng tôi?
Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn và từ chối từ chối.
Lựa chọn là một lựa chọn.
Bây giờ, tất cả tùy thuộc vào bạn
Có lẽ không (không! Không!)
Có lẽ có (không! Không!)
Cho tôi thấy trái tim của bạn rõ ràng hơn.
Nghe tôi nói, bạn không nghe thấy gì sao?
Đó là! Đơn giản! Y! E! S! Này!
Chọn một trong số họ có hay có? (này)
Chọn một có hay không?
Có hoặc có hoặc có
Hãy chọn và chọn mẹ của bạn
Tôi không biết chọn gì.
Chọn một trong số họ có hay có?
Tôi không biết tâm trí của bạn.
Chọn một có hay không?
Tôi không muốn ghét bạn hay chúng tôi?
Tôi tôn trọng sự lựa chọn của bạn và từ chối từ chối.
Lựa chọn là một lựa chọn.
Tất cả tùy thuộc vào bạn
Chọn một có hay không?
Em là mối tình đầu của tôi và cũng là sự day dứt mãnh liệt trong tôi. 9 năm chờ đợi, khi ngày cưới chỉ còn 45 ngày thì em ra đi. Tiếng chuông điện thoại oan nhiệt reo lên lúc 3 giờ chiều, nhưng đến mãi những ngày sau vẫn là nỗi ám ảnh của tôi trong những đêm trắng. Tôi đã cầu mong đó chỉ là sự nhầm lẫn, chỉ đến khi nhìn em nắm trên băng ca trắng toát, đầu quấn chặt những vòng băng trắng thấm đẫm máu, tôi mới chịu tin đó là sự thật!
Và chỉ đến khi em ra đi, tôi cũng mới chịu tin là mình đã mất em mãi mãi.
Em nằm đó. Bất động với một vòng khăn trắng quấn quanh đầu. Tôi bắt đầu hoảng hốt, tôi có cảm giác rằng em sẽ không bao giờ tỉnh dậy nữa. Nước mắt tôi bắt đầu rơi... Tôi lo lắng ngồi ở băng ghế hành lang và cầu nguyện. Cầu nguyện một phép mầu nào đó sẽ đến với em...
Côi gái sắp là cô dâu của tôi!
Em đẹp, vẻ đẹp mỏng manh như những nhành hoa Huệ màu trắng, tinh khôi và trong sáng. Tôi quen em từ những ngày còn nhỏ. Nhà em ở cách nhà tôi chỉ một đoạn đường làng. Thuở đó, em vẫn hay hỏi bài tôi, thỉnh thoảng vẫn bị tôi cốc đầu vì nói hoài mà không hiểu. Chúng tôi không quá thân nhau, tôi cũng chỉ coi em là người hàng xóm bình thường như những người khác. Tuổi thơ vất vả, thiếu thốn không đủ sức cho tôi nhen nhóm một chút cảm xúc nào với những người bạn khác giới.Rồi tôi vào đại học. Em vẫn ở quê. Mấy năm liền biệt tin nhau. Đến một ngày bất ngờ gặp em ở Sài Gòn. Em đến nhờ tôi tìm chỗ trọ vì mới đậu đại học. Tôi nhiệt tình làm tài xế của em những ngày ấy. Rồi thân. Rồi yêu...
Chúng tôi yêu nhau tha thiết, mãnh liệt.Lần đầu tiên, tôi thấy mình thực sự quan trọng và có ý nghĩa với ai đó. Lần đầu tiên, tôi có cảm giác được sở hữu một ai đó cho riêng mình. Là của riêng tôi, buồn, vui sẻ chia. Lần đầu tiên, thấy mình không cô độc, không lạc lõng giữa một Sài Gòn phồn hoa và xa lạ nữa...
Tôi thấy mình may mắn khi có em. Em khiến những chuỗi ngày sinh viên của tôi trở nên ý nghĩa. Hồi đó tôi nghèo quá, đến tiền học phí còn không có mà nộp thì nào có cái gì dành cho em. Những buổi dẫn em đi chơi, cũng chỉ dám thơ thẩn cùng nhau qua vài con đường, nắm vội bàn tay rồi lại bước về nhà, vùi đầu vào bài học, hay những mớ công việc làm thêm.
Nhưng em là một cô gái với đầy sự bao dung.Em không đòi hỏi ở tôi bất kì điều gì.
Em thấu hiểu cho nỗi cực khổ của tôi từ những ngày thơ bé, gánh nặng cơm áo gạo tiền của tôi thời sinh viên và sẻ chia với tôi những khó khăn trong cuộc sống.....