Tốt nghiệp đến nay đã được hơn 1 năm, cậu sao rồi, chàng trai ngày đó tôi từng dốc lòng theo đuổi?
Ngày đó, tôi thích cậu, rất rất thích. Tôi từng đứng đợi cậu hàng giờ liền ở sân trường chỉ để đi cùng cậu một đoạn đường, tôi từng đứng giữa bao người nói rằng tôi thích cậu, từng vì cậu mà lúc nào trong cặp cũng đem theo đồ dùng y tế vì cậu hay chơi bóng rổ bị thương, từng có người một mình ngồi trên khán đài xem những trận đấu bóng rổ của cậu, chỉ có duy nhất một mình tôi.
Cậu sẽ chẳng biết, ngày ấy nếu cậu quay đầu lại người phía sau chắc chắn luôn luôn là tôi, nhưng thật tiếc, cậu không hề quay đầu lại dù chỉ một lần.
Cậu sẽ chẳng biết những ngày mưa đầu mùa dù mình sợ sấm sét nhưng cũng cố đến trường chỉ vì được ngắm nhìn cậu một chút.
Cậu sẽ chẳng bao giờ biết được rằng suốt 3 năm phổ thông tôi không ngừng tìm kiếm bóng dáng cậu giữa sân trường. Thích cậu 3 năm, bỏ lỡ cậu 2 lần, tôi bỏ lỡ cậu cả đời.
Tôi dành 3 năm phổ thông đẹp nhất đời người chỉ để mong một cái ngoáy đầu từ cậu. Thật đáng tiếc, tất cả những thứ tôi nhận lại chỉ là một bóng lưng...
Nếu tôi nói ' yêu' cậu . Liệu cậu sẽ nói sao . Tôi biết rằng cậu ko bao giờ để ý đến tôi nhưng cậu lại luôn bảo vẻ tôi. Đó gọi là ' yêu' hay ' chỉ là bạn bè'.Tôi đáng ra phải biết chứ cậu luôn bảo tôi là ' ngốc' . Có một điều tôi ko cảm nhận dc đó là tình cảm cậu dành cho tôi . Liệu cậu nghĩ tôi là đứa trẻ ngu ngốc ko hay mồm cậu nói thế nhưng lòng cậu nói khác ....(đây là chương một nếu rảng viết tiếp chương 2 )
( chương 2 nè m.n )
Ngày đầu tôi gặp cậu cũng là ngày đầu tôi đến trường cấp 2 . Tôi ko phải trẻ con nên đừng nghĩ như tôi đang học lớp 1 vậy đó . Ngày vào lớp cũng coi như tôi dc điểm khá tốt nhưng khi giây phút đó bắt đầu . Tôi với cậu không cùng đẳng cấp chút nào . Cậu học rất giỏi dc nhiều người nể phục . Còn tôi học khá giỏi nhưng ko dc nhiều người biết đến . Lúc đó , tôi nhận ra rằng phải cố gắng thật nhiều thật nhiều mới có thể vượt qua cậu . Nhưng dù có cố gắng đến mấy đi chăng nữa cậu vẫn luôn đứng thứ nhất mà thôi . Ko hiểu từ lúc nào mỗi lần tôi làm sai một bài là cậu lại luôn miệng nói tôi ' ngốc ' . Quá tức giận tôi cãi lại cậu ' Cậu thì giỏi lắm chắc đồ ngu ngốc này nữa'.
Ngày mai,tôi sẽ gặp được niềm vui mà tôi hằng mong ước nó đến.Nếu các bạn hỏi rằng:"Tiêu chuẩn chọn bạn trên Online Math của cậu là gì?".Tôi sẽ không ngần ngại và đáp:"Đó là người biết kính trọng sự thật và biết nghĩ cho người khác.Người đó không bao giờ gây ảnh hưởng xấu đến tôi hay người khác,luôn nghĩ đến những thứ hay ho và có ích lợi lớn đối với giới trẻ chúng tôi.Người đó phải rất thẳng thắn,không lọc lừa và không cố ý t i c k sai cho những người khác mang tầm ảnh hưởng rộng rãi trên diễn đàn Online Math.Hãy tuyên truyền những gì tôi nói cho toàn thể Online Math!".
\(\Leftarrow\leftrightarrow\leftrightarrow\) Hãy làm đi,chờ chi!!!😁 💑
Mik bị ép buộc nhé mọi người
Xin chào tôi tên là Annabelle.Một khi bạn đã bắt đầu đọc nó, bn ko thể dừng lại.nếu bn lm bn sẽ gặp xui xẻo cả năm như tôi đã nói annabele của tôi và tôi 4 tuổi và tôi là 1 con búp bê. Nếu bn ko gửi bức thư này cho 15 ng' ,tôi sẽ đến nhà bn lúc 3h sáng và tôi sẽ nhìn chằm chằm vào bn trong khi bn ngủ và giết bn nếu bn thức dậy .Đừng tin tôi?1 Lily Johnson cũng nhận được chuỗi này và cô ấy chỉ gửi ns cho 5 người , ko pk là Lily tốt .Vì vậy lúc 3 giờ sáng,tôi đã ở trong phòng của cô ấy và tôi đã giết cô ấy vào lúc 3:30 sáng .Ha ha đùng đùa với Annabele 2.Jason Spencer cũng nhận được chuỗi này và anh ta chỉ guiowr ns cho 7 người, Jason ko đủ tốt,vì vậy lúc 3h sáng,tôi đã ở trong tủ quần áo của anh ta và tôi sợ anh ta chết khi anh ta khi anh ta thức dậy để mặc quần áo.gây rối với Annabele 3.Lizzie Clandon cũng có chuỗi này và cô ấy gửi nó cho 10 người ,ko tốt chút nào .vì vậy lúc 3 giờ sáng tôi vào phòng của cô ấy và chạm chân cô ấy khi cô ấy đag ngủ và chạy vào phòng bố mẹ cô ấy nói rằng cô ấy có một giấc mơ xấu nên bố cô ấy đã ngủ trong phòng cô ấy và ngày hôm sau cô ấy ko nhìn thấy bố mik trên giường tất cả những j cô ấy nhìn thấy lak máu ,Lizzie hét lên và bất tỉnh và 2 ng đó ko bh đc nhìn thấy nx .............họ nói rằng lizzie và ba cô lak ma và ở đó tìm kiếm những đứa trẻ để giết nên hãy cẩn thận 4.Wendy Kieth đã làm đúng cô ấy đã gửi nó cho 20 người và cô ấy đã nhận đc một thứ mak cô ấy thực sự muốn,,một em gái tên lak Lucy.5.Lucy Chan đã lm đúng ,cô ấy gửi nó cho 59 người và cô ấy đã may mắn đã nhận đc 1 người bn thân .6.Mirin cũng nhận được chuỗi này và cô ấy gửi nó cho 0 người ,mirin trong giờ ngủ cô linh cảm ko ổn nên đã vào vệ sinh và đã thấy tôi vì vậy họ là 6 trường hợp và nhớ 1~5 bn sẽ bị giết 5~7 bn sẽ sợ đến chết 7~10 bn sẽ cảm thấy chạm chân vào lúc 3 giờ sáng 15 hoặc nhiều hơn bạn được an toàn tôi sẽ có may mắn cho đến ngày bn chết vậy nó sẽ là j?.........Thời gian của bn bắt đầu NGAY BÂY GIỜ ,nhanh lên ! Nhanh lên ! Bạn có 24 giờ để gửi nó cho 15 người ĐỪNG ĐỂ TÔI XUỐNG !!!!
Câc bn ơi giúp mik nha đag ôn thi còn gặp mấy thứ như này mệt muốn chết thôi mik ik ôn đây.of vài ngày .Nếu các bn giúp mik mik sẽ cho các bn xem mặt mộc của mik mik thề
Bài nào đây ( đây là bản dịch )
Khi nó đi xuống
Thật khó thở
Tôi đã từ bỏ tất cả
Trong dòng chảy rơi xuống sàn
Cuộc sống đã thoát khỏi tôi
Tôi không thể tìm thấy chính mình
Cho đến khi tất cả đã mất
Không còn nữa
Tôi đang nắm giữ tất cả những mảnh vỡ của trái tim tôi
Cho đến lúc
Tôi sẽ ... tôi sẽ kéo nó lại và sửa chữa bản thân mình
Tôi biết nó là của tôi
Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát
Đeo nó vào vòng cổ
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi mặc nó như một tin nhắn
Vì vậy, tôi không quên điều đó
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì
Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua
Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian
Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi
Đối diện với tàu
Nhưng vẫn còn khó khăn để xem
Lúc đầu tôi đã chiến đấu với tất cả
Tôi rất có ý nghĩa
Tôi vẫn không chắc chắn
Làm thế nào nó được
Nhưng đào hàng ngày bây giờ bằng da của tôi
Cho đến khi tôi học
Tôi đang nắm giữ tất cả những mảnh vỡ của trái tim tôi
Cho đến lúc
Tôi sẽ ... tôi sẽ kéo nó lại và sửa chữa bản thân mình
Tôi biết nó là của tôi
Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát
Đeo nó vào vòng cổ
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi mặc nó như một tin nhắn
Vì vậy, tôi không quên điều đó
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì
Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua
Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian
Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi
Tôi tìm thấy vàng trong đống đổ nát
Đeo nó vào vòng cổ
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi mặc nó như một tin nhắn
Vì vậy, tôi không quên điều đó
Giữ nó vì tôi biết rằng nó là của tôi
Tôi biết rằng đó là của tôi cho dù tôi làm gì
Tôi biết rằng đó là của tôi dù tôi thắng hay thua
Và mặc dù trái tim tôi cần phải dành thời gian
Tôi biết rằng đó là của tôi, tôi biết rằng đó là của tôi
# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi
Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.
Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.
___________________________________________________________________
Gửi cậu
Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....
__________
Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố
#truyện cũ
mọi thứ trên thế giới này đều đã quay lưng lại với tôi. Thật ko còn gì để nói...đến 1 ngày,có nguời làm bn với tôi ,người đó khiến toi vui hơn,cho dù chỉ gắn bó được 3 tháng nhưng tôi đã coi bn ấy như 1 người bn tri kỉ,đó chính là trung.Cậu ấy đã giúp tôi rất nhiều ,cùng tôi chia sẻ buồn vui.Giờ tôi chỉ muốn nói 1 câu:\"Trung à tớ cảm ơn cậu rất nhiều khi cậu là người đầu tiên và cũng là người bạn thân nhất của tớ ở hồi tiểu học,tớ hứa nếu cậu có gặp khó khăn thì tớ sẽ sãn lòng giúp cậu và nếu có kiếp sau thì tớ sẽ trả ơn cậu\"
Có đôi lúc, tôi muốn vẻ lên khuôn mặt a.
Cũng có đôi lúc, tôi thương anh rất nhiều
Z mà anh ko hiểu, cứ hồn nhiên vô cảm
Những câu nói của anh lm tôi tổn thương rất nhìu
Tôi mún khóc nhưng trái tim tôi ko cho phép
Bởi vì a ko đáng để tôi khóc thêm lần nữa
Nhưng tôi phải lm sao, phải lm sao để quên đc a.
Tôi thương anh nhìu, quan tâm cho anh rất nhìu
Và rồi, tôi chỉ nhận lại đc
Sự lạnh lùn, vô cảm của a mà thôi
A thì sao, có tốt j đâu chứ,
Mà tôi phải y a đến thế này
Tại sao a cứ tồn tại mãi trong tim tôi
Để một mai tôi mãi y anh
Kết thúc đi cái tình yêu đơn phương
Cái tình yêu lun làm tôi tổn thương.