Đoạn thơ trên mô tả vẻ đẹp của sông La, với hình ảnh sông trong veo như ánh mắt, bờ tre xanh im mát mươn mướt. Câu thơ này thể hiện sự yên bình, thanh khiết và tươi mới của sông La. Các từ ngữ như "trong veo", "xanh", "im mát", "mươn mướt" tạo nên hình ảnh tinh tế, mát lành và thanh khiết của sông La.