Thương cha nhiều lắm cha ơi
Cày sâu cuốc bẫm,một đời của cha
Đồng gần rồi tới ruộng xa
Ban mai vừa nở, chiều tà, sương rơi
Nếp nhăn vầng trán bên đời
Vai cha mái ấm bầu trời tình thương
Dìu con từng bước từng đường
Lo toan vất vả đêm trường năm canh
Thẫn thờ giữa buổi trưa hè
Chạnh lòng thương những tiếng ve học trò
Phượng hồng nhớ đến ngẩn ngơ
Tuổi thơ trong sáng bây giờ lùi xa.
Nhớ sao ngày ấy đã qua
Trèo lên cây bẻ nhành hoa trong trường
Tặng người bạn gái yêu thương
Đến giờ còn đọng vấn vương trong lòng.
Rời tuổi thơ với phượng hồng
Gói vào nỗi nhớ mênh mông đường dài
Mang theo khát vọng tương lai
Giảng đường đại học miệt mài luyện chăm.
Thương ôi năm tháng khó khăn
Sinh viên toàn nói chuyện ăn suốt ngày
Trưa hè ngồi dưới hàng cây
Ngắm thềm nắng rải đong đầy vần thơ.
Mang lòng yêu đến ngẩn ngơ
Mà không dám nói phải nhờ cành hoa
Rợp bằng lăng tím chiều tà
Là tình yêu của riêng ta gửi nàng.
Ước gì quay ngược thời gian
Để mình lại được mơ màng trộm yêu
Thả hồn như những cánh diều
Chao nghiêng giữa lộng gió chiều mênh mang.
Chiều tà tiếng sáo vi vu
Mênh mang trời đất lãng du thanh bình
Người quê mộc mạc chân tình
Cùng nhau đùm bọc hết mình đói no
Đồng quê gặt lúa đầy kho
Cho ta hạt gạo thơm tho lòng người
Dân quê rạng rỡ nụ cười
Lòng dân đậm chất vàng mười thân thương.
Trèo lên cây ổi sau nhà
Nhớ thời thơ bé sao mà vấn vương
Cái thời con nít ẩm ương
Chị, em, anh, chị, mà thương cho vừa
Cái thời giang nắng buổi trưa
Mò cua, bắt dế, tắm mưa trên đồng.
Cái thời đứa bế đứa bồng
Đứa nhỏ ngồi thúng, lớn gồng gánh em
Suốt ngày mặt mũi tèm lem
Thả diều, nặn đất.. Ôi, thèm tuổi thơ..
Thời gian trôi có đâu chờ
Đứa nào cũng lớn, ai ngờ đổi thay.
"Anh em như thể chân tay"
Mà sao chia rẽ, khác rày người dưng?
Ai ơi.. Hãy nhớ, xin đừng
Anh em ghẻ lạnh, mà cưng người ngoài
Dù nghèo có một củ khoai
Sẵn lòng chia sớt lỡ ai đói nghèo.
Dù giàu trong bếp thịt treo
Chớ có bủn xỉn, mà keo người nhà
Anh em lòng chớ cách xa
Đừng chia nắm đất, đừng ra phiên tòa
Nếu lòng thương Mẹ yêu Cha
Nhớ đừng ganh tị cho nhà ấm êm.
Đừng ngồi nói xấu, nói thêm..
Làm cho cha mẹ đau mềm ruột gan
Đừng ngồi kêu réo thở than
Phân chia tài sản, đứa sang đứa hèn..
Làm đau cha mẹ mấy phen..
Để khi nhắm mắt thổi kèn đám ma.
Dù tốt máu của người ta
Anh em máu xấu cũng ra một nhà..
Máu gà nó thấm xương gà
Máu mình không thấm máu nhà người ta
Anh em một ruột rứt ra
Đừng như nước lã.. Để cha mẹ buồn!
Đi ngang nhà cũ chiều nay
Tần ngần đứng lại, mắt cay lệ trào
Để rồi lòng thấy nao nao
Hiện về kí ức, biết bao vui buồn..
Cái thời đi bắt chuồn chuồn
Đi câu cá diếc.. ở truồng tắm mưa..
Cái thời mắm muối cà dưa
Nghèo mà thương mấy cho vừa.. Anh em
Cái thời đói nhịn, khát thèm
Chia nhau quả ổi, cây kem, miếng xoài..
Cái thời chẳng có quần dài
Có khi mấy đứa mặc hoài của nhau..
Bây giờ nhà cũ còn đâu
Cũng vì chia chác, bởi câu tranh giành
Còn đâu tình nghĩa em, anh
Từ khi riêng rẽ, cũng đành mất nhau
Nhà mình có rể, thêm dâu..
Rồi thêm cháu chắt.. Bắt đầu.. Ganh đua.
Đứa thì ra mặt hơn, thua
Đứa ngoài tươi rói.. "chanh chua" trong lòng
Ai cũng "nhất vợ" "nhì chồng"
Ai cũng "con cái" mất lòng triền miên
Mặc dù có đứa ở riêng
Cũng tranh, cũng cạnh đồng tiền với nhau.
Khiến cho Cha Mẹ đớn đau
Liệu đường tính trước tính sau bán nhà
Tiền bạc của cải chia ra
Đứa nào cũng có để mà khỏi ganh..
Nhưng mà chúng nó vẫn tranh
Đứa kể công lớn, đứa giành phần to.
Đứa nào cũng muốn đếm, đo..
Khổ đau Cha Mẹ phải cho ra tòa..
Đớn đau khóc phận tuổi già
Cuối cùng cũng chỉ có bà, với ông..
Trời ơi, ngó xuống mà trông
Anh em một ruột.. Thay lòng.. Cắn nhau!
Bài này mình thik nhất luôn
HT
Lm ơn cho mình xi cái tích
=3
Chiều tà tiếng sáo vi vu
Mênh mang trời đất lãng du thanh bình
Người quê mộc mạc chân tình
Cùng nhau đùm bọc hết mình đói no
Đồng quê gặt lúa đầy kho
Cho ta hạt gạo thơm tho lòng người
Dân quê rạng rỡ nụ cười
Lòng dân đậm chất vàng mười thân thương.
cảm ơn các bạn rất nhiều