Từ bao lâu nay anh cứ mãi cô đơn bơ vơ
Bao lâu rồi ai đâu hay
Ngày cứ thế trôi qua miên man
Riêng anh một mình nơi đây
Những phút giây trôi qua tầm tay
Chờ một ai đó đến bên anh
Lặng nghe những tâm tư này
Là tia nắng ấm
Là em đến bên anh
Cho vơi đi ưu phiền ngày hôm qua
Nhẹ nhàng xóa đi bao mây đen vây quanh cuộc đời nơi anh
Phút giây anh mong đến tình yêu ấy
Giờ đây là em người anh mơ ước bao đêm
Sẽ luôn thật gần bên em
Sẽ luôn là vòng tay ấm êm
Sẽ luôn là người yêu em
Cùng em đi đến chân trời
Lắng nghe từng nhịp tim anh
Lắng nghe từng lời anh muốn nói
Vì em luôn đẹp nhất khi em cười
Vì em luôn là tia nắng trong anh
Không xa rời
Bình minh dẫn lối
Ngày sau có em luôn bên anh trên con đường ta chung đôi
Niềm hạnh phúc như trong cơn mơ
Chưa bao giờ anh nghĩ tới
Phút giây ta trao nhau tình yêu ấy
Giờ đây là em
Người anh sẽ mãi không quên
Sẽ luôn thật gần bên em
Sẽ luôn là vòng tay ấm êm
Sẽ luôn là người yêu em
Cùng em đi đến chân trời
Lắng nghe từng nhịp tim anh
Lắng nghe từng lời anh muốn nói
Vì em luôn đẹp nhất khi em cười
Vì em luôn là tia nắng trong anh
Không xa rời
Sẽ luôn thật gần bên em
Sẽ luôn là vòng tay ấm êm
Sẽ luôn là người yêu em
Cùng em đi đến chân trời
Lắng nghe từng nhịp tim anh
Lắng nghe từng lời anh muốn nói
Vì em luôn đẹp nhất khi em cười
Vì em luôn là tia nắng trong anh Không xa rời
Vì em luôn là tia nắng trong anh
Không xa rời
phép ẩn dụ là j?
gửi ny mk nha:
ừm... em biết là em ích kỷ, em ích kỷ và không muốn chia sẻ anh với bất cứ ai đâu! phải, em ích kỷ mà hay ghen khi anh đi cùng người ấy!... em luôn ghen khi anh nói chuyện cùng người ấy... vậy,... khi chia tay,... người ấy cho chăm sóc và dành tình yêu cho anh bằng em không?... em mong anh sẽ luôn yêu em... ! Em sợ quá anh ơi, chắc em phải đi khám thôi. Không hiểu sao cả tuần qua não em chỉ hiện lên toàn hình ảnh của anh, và tim em đập thình thịch lên khi nghe giọng nói của anh ❤❤❤. em cảm ơn anh vì đã cho em một cơ hội! ~~ yêu anh ~~
em chỉ mún a biết rằng, e yêu a nhìu lắm, đừng rời xa e nha, người e yêu
Em cứ hỏi sao anh lại yêu em
Chẳng thể nào anh trả lời em được
Bởi cuộc đời ai mà không mơ ước
Giản dị thôi đó là được chung đôi.
Em biết không …yêu em quá mất rồi
Yêu cháy bỏng hơn ngày hè rực nắng
Cao hơn cả trời thu xanh phẳng lặng
Trong lành hơn ban trắng nở chào xuân.
Nếu em đếm được nắng trải vàng sân
Em đếm được sao sông Ngân mấy vạn
Em đong được nước biển khơi đến cạn
Thì tình anh khi ấy mới tận cùng.
Gật đầu đi, em hãy nói bằng lòng
Anh chờ đợi là ngàn đông băng giá
Câu nói em sẽ ấm hơn tất cả
Trái tim hồng hạnh phúc đã về đây.
ngữ vĂN 6
Quê hương đẹp mãi trong tôi
Dòng sông bên lỡ bên bồi uốn quanh
Cánh cò bay lượn chòng chành
Đàn bê gặm cỏ đồng xanh mượt mà
tìm từ láy
Thâu đêm qua em say do ai
Nguyện mãi yêu em
Phố đã lên đèn
Con đường có môi kề môi
Phố đã lên đèn
Bên ng anh thương anh nhớ anh mong
Có nhạc bên cạnh ai không feel
có em bên cạnh yêu không phai
Tình yêu nằm ngang của a luôn ngàn năm
Phố đã lên đèn
Em nhìn trái tim đại dương
Phố đã lên đèn
Đi tìm lời ca anh viết chân phương
Mưa rơi chơi vơi còn mơ về em
Nguyện vẹn câu chuyện ta từng xem
Khoảng cách sẽ ko xa nếu như
Ta coi nhau là tất cả
Có lẽ thứ tình cảm hư hư thực thực nhất trên đời này chính là ôm tim mình đi yêu đơn phương một người khác. Yêu mà không dám nói, chỉ thầm thương trộm nhớ rồi thôi. Hờn giận ghen tuông thì không được phép, bởi chẳng là gì của người ta mà quản. Người ngoài nhìn vào đã thấy trăm bề khổ, mà người trong cuộc lại chẳng đành lòng buông.
Không phải là không biết đau đớn, mà là không biết làm cách nào để có thể quên đi. Bởi con tim vẫn luôn đòi hỏi được làm theo những lý lẽ của riêng nó – những lý lẽ mà lý trí không bao giờ có thể rạch ròi.
Em đã đếm những ngày dài khờ dại yêu anh. Em đã nhủ rằng ít ra thì thanh xuân tươi đẹp của em cũng đã xuất hiện một người thật đặc biệt. Có chăng là, người ấy chưa một lần ngoảnh mặt lại nhìn em, cũng chưa một lần biết tới sự tồn tại của em trên đời.
Đối với em và mối tình đơn phương vừa dài vừa rộng này, mong rằng anh sẽ không biết. Chẳng thà anh không biết để em còn có lý do để khuyên can trái tim mình từ bỏ. Còn hơn là anh biết rồi mà ngoảnh mặt làm ngơ, hoặc đoái hoài đến em một chút như em đang cầu xin lòng thương hại.
Em nguyện sẽ cứ mãi mờ nhạt thế này, nép phía sau những ngày dài hoang hoải, mặc kệ người ta xì xào, chỉ cần em vui là được, có đúng không? Tình yêu đơn phương của một đứa con gái như em, nói ngắn chẳng ngắn mà nói dài cũng chẳng dài. Bởi em biết, một ngày nào đó em cũng không thể mãi ích kỷ giam mình trong một thứ tình yêu không lối thoát.
Ngày ấy em sẽ gom đủ quyết tâm để có thể quên đi anh. Anh thì đi trên đoạn đường hạnh phúc cùng người anh đã chọn, còn em cũng quay về một lối rẽ khác cho riêng em – sẽ không còn đứng đợi anh mòn mỏi ở một đoạn đường mà biết chắc rằng anh không đến.
Ngày ấy em sẽ không buồn nhiều và thấy lòng nặng trĩu như bây giờ. Em sẽ không khóc lóc như một đứa trẻ bị đánh rớt đồ chơi đâu. Chỉ cần thấy anh mỉm cười bên người có thể mang cho anh hạnh phúc – là em cũng thấy an yên.
Ngày ấy có thể thật gần, cũng có thể rất xa. Nhưng em tin là ngày ấy sẽ đến. Bởi vì em là một cô gái nhỏ xứng đáng nhận được một tình yêu to, cũng xứng đáng được hạnh phúc với một người thương em thật dạ, đúng không anh?
Em chỉ mong rằng, vào cái ngày mà em quyết định sẽ buông bỏ mối tình đơn phương khờ dại này, anh đừng quay lại nhìn em và mỉm cười. Hãy cứ lạnh lùng như anh vẫn thế, hãy cứ bỏ mặc em như là anh đã từng, để em biết trái tim mình chịu đớn đau đủ nhiều cũng sẽ cầu những lúc bình an.
Chắc có lẽ, tình yêu của tuổi trẻ thường mặc kệ đớn đau, thường quên hết buồn phiền và mỏi mệt. Nhưng bây giờ thì tuổi trẻ của em đang trôi qua, trôi qua… Nên em nghĩ rồi cũng sẽ đến lúc trái tim em biết buồn thôi anh!
Viết một bài văn dựa theo bài
Anh đi lạc trong sóng gió cuộc đời
Nào biết đâu sớm mai liệu bình yên có tới?
Âu lo chạy theo những ánh sao đêm
Ngày cứ trôi chớp mắt thành phố đã sáng đèn
Ta cứ lặng lẽ chạy thật mau, yêu thương chẳng nói kịp thành câu... biết đâu liệu mai còn thấy nhau?
Thức giấc để anh còn được thấy ánh mắt của em nhẹ nhìn anh, đôi tay này sẽ không xa rời
Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con đường
Ta sẽ không quay đầu để rồi phải tiếc nuối những chuyện cũ đã qua
Giữ trái tim luôn yên bình và quên hết những ưu phiền vấn vương
Cuộc đời này được bao lần nói yêu
Anh biết nơi để quay về em biết những nơi phải đi
Anh biết chỗ trú chân dọc đường để tránh cơn mưa hạ đến mỗi chiều
Ta biết trao nhau ân cần biết mỗi khi vui buồn có nhau
Thời gian để ta trưởng thành với nhau
Nhảy với anh đến khi đôi chân ta mỏi rã rời
Hát với anh những câu ca từ ngày xưa cũ
Thì thầm khẽ anh nghe em vẫn còn bao niềm mơ
Ôm lấy anh nghe mưa đầu mùa ghé chơi
Một giây không thấy nhau như một đời này cô đơn quá
Trời mù mây bỗng xanh ngát xanh khi em khẽ cười
Một ngày anh biết hết nguyên do của những yên vui trong đời
Ngày mà duyên kiếp kia đưa ta gần lại với nhau
Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con đường
Ta sẽ không quay đầu để rồi phải tiếc nuối những chuyện cũ đã qua
Giữ trái tim luôn yên bình và quên hết những ưu phiền vấn vương
Cuộc đời này được bao lần nói yêu
Anh biết nơi để quay về em biết những nơi phải đi
Anh biết chỗ trú chân dọc đường để tránh cơn mưa hạ đến mỗi chiều
Ta biết trao nhau ân cần biết mỗi khi vui buồn có nhau
Thời gian để ta trưởng thành với nhau
Bờ vai anh rộng đủ để che chở cho em
Was a boy now a man, cho em
Từng đi lạc ở trong thế giới điên loạn ngoài kia và tình yêu em trao anh ngày ấy đã mang anh về bên em
Yêu em như a Fat kid loves cake, nhắm mắt cảm nhận tình yêu tan dịu ngọt trên môi khi em hôn môi anh đây, yo
Không phải happy ending, mỗi bình minh ta viết thêm trang mới, nối dài câu chuyện mình
Như trong mơ nơi xa kia xanh biếc xanh biếc
Thiên đàng bên em nơi đây anh biết anh biết
Bóng đêm đã qua yên bình có thêm chúng ta nghe lòng đàn từng câu ca
Cuộc đời này chẳng hề hối tiếc
Dẫu khó khăn khiến anh gục ngã
Anh biết em luôn ở đó nơi anh thuộc về
Tạm gác hết những âu lo lại, cùng anh bước trên con đường
Ta sẽ không quay đầu để rồi phải tiếc nuối những chuyện cũ đã qua
Giữ trái tim luôn yên bình và quên hết những ưu phiền vấn vương
Cuộc đời này được bao lần nói yêu
Anh biết nơi để quay về em biết những nơi phải đi
Anh biết chỗ trú chân dọc đường để tránh cơn mưa hạ đến mỗi chiều
Ta biết trao nhau ân cần biết mỗi khi vui buồn có nhau
Thời gian để ta trưởng thành với nhau.
Hãy viết một bài văn nói về tình yêu
Thông qua truyện:" Bức tranh của em gái tôi", nhà văn Khánh Hoài muốn truyền đến chúng ta về tình cảm gia đình. Đó là tình anh em phải biết yêu thương, giúp đỡ nhau. Từ đó em hãy viết một đoạn văn (từ 9-10 câu) nêu suy nghĩ của em về tình anh em của truyện.
*Giới thiệu được tác giả, nhân vật, văn bản.
+Qua đoạn trích em cảm nhận được tình anh em.
+Người anh trai có tính ghen tị, đố kị.
+Kiều Phương luôn yêu quý anh trai mình.
+Nhờ tấm lòng nhân hậu của cô em gái đã giúp anh mình nhận ra lỗi và hối hận.
*Qua đó em nói lên tình cảm của em yêu thương, tận tình.
Anh cần em như biển cần có sóngღ
Có biển nào không cần sóng đâu em?۵
Anh cần em như sương cần có nắngდ
Giọt sương nào không nắng mà long lanh?
( Làm ny anh nha ! I Love You 3000 )