Đó là : Lê Văn Tám .
Đó là : Lê Văn Tám .
Đặt câu cho các bộ phận câu in đậm :
a) Cây tre là hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam.
b) Thiếu nhi là những chủ nhân tương lai của Tổ quốc.
c) Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh là tổ chức tập hợp và rèn luyện thiếu niên Việt Nam.
Đặt câu hỏi cho các bộ phận in đậm dưới đây
a, Cây tre là hình ảnh thân thuộc của làng quê Việt Nam.
b, Thiếu nhi là những chủ nhân tương lai của Tổ quốc.
c, Đội thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh là tổ chức tập hợp và rèn luyện thiếu niên Việt Nam.
Xe chữa cháy
Mình đỏ như lửa
Bụng chứa nước đầy
Tôi chạy như bay
Hét vang đường phố
Nhà nào bốc lửa
Tôi dập tắt ngay
Ai gọi “chữa cháy”
“Có … ngay ! Có … ngay !”
Chiếc xe chữa cháy được nhân hóa bằng cách nào ?
A. Dùng từ ngữ chỉ đặc điểm, hoạt động, tính cách của người để nói về xe chữa cháy
B. Xưng hô giống như người
C. Cả hai đáp án trên đều đúng
Xe chữa cháy
Mình đỏ như lửa
Bụng chứa nước đầy
Tôi chạy như bay
Hét vang đường phố
Nhà nào bốc lửa
Tôi dập tắt ngay
Ai gọi “chữa cháy”
“Có … ngay ! Có … ngay !”
Sự vật nào trong bài thơ được nhân hóa ?
A. Xe chữa cháy
B. Nhà
C. Đường phố
Dựa theo mẫu đơn đã học, em hãy viết đơn xin vào Đội Thiếu niên Tiền phong Hồ Chí Minh
Điền vần : iêt hoặc iêc
Tiếng bom Phạm Hồng Thái
B..´…tin toàn quyền Pháp Méc-lanh sẽ tới dự t..ˌ… tại một nhà hàng ở Quảng Châu (Trung Quốc), các chiến sĩ cách mạng Việt Nam đặt kế hoạch tiêu d…… tên thực dân này. Công v…….được giao cho anh Phạm Hồng Thái. Sát giờ ăn, anh bận đồ tây, xách ch..ˊ.. cặp da bước vào phòng t..ˌ… với vẻ bình thản. Trái bom hẹn giò đựng trong cặp nổ tung đã d..ˌ… năm tên thực dân và làm bị thương nhiều tên khác. Bị giặc đuổi bắt, người thanh niên yêu nước đã gieo mình xuống dòng sông Châu Giang, quyết không để sa vào tay chúng.
Đọc truyện sau và trả lời các câu hỏi:
Giọng quê hương
1. Thuyên và Đồng rời quê hương đã mấy năm. Một hôm hai anh rủ nhau đi chơi thật xa, nhưng đến giữa trưa thì lạc mất đường về. Hai người phải ghé vào quán gần đấy để hỏi đường, luôn tiện để ăn cho đỡ đói. Cùng ăn trong quán ấy có ba thanh niên. Họ chuyện trò luôn miệng. Bầu không khí trong quán vui vẻ lạ thường.
2. Lúc đứng lên trả tiền, Thuyên mới biết mình quên chiếc ví ở nhà. Hỏi Đồng, Đồng cũng không mang tiền theo. Hai người đang lúng túng, chợt một trong ba thanh niên bước đến lại gần, nói:
- Xin hai anh vui lòng cho tôi được trả tiền.
Thuyên ngạc nhiên nhìn anh thanh niên. Trên gương mặt đôn hậu, cặp mắt ánh lên vẻ thành thực, dễ mến. Thuyên bối rối:
- Xin lỗi. Tôi quả thật chưa nhớ ra anh là… Người thanh niên không để Thuyên kịp dứt lời:
- Dạ, không ! Bây giờ tôi mới được biết hai anh. Tôi muốn làm quen…
3. Ngừng một lát như để nén nỗi xúc động, anh thanh niên nói tiếp:
- Hai anh đã cho tôi nghe lại giọng nói của mẹ tôi xưa… Bất ngờ trước tình cảm của người bạn mới, Thuyên chỉ biết nói:
- Cảm ơn anh… Anh thanh niên xua tay:
- Tôi phải cảm ơn hai anh mới phải. Rồi người ấy nghẹn ngào:
- Mẹ tôi là người miền Trung…. Bà qua đời đã hơn tám năm rồi. Nói đến đây, người trẻ tuổi lẳng lặng cúi đầu, đôi môi mím chặt để lộ vẻ đau thương. Còn Thuyên, Đồng thì bùi ngùi nhớ quê hương, yên lặng nhìn nhau, mắt rớm lệ.
- Đôn hậu : hiền từ, thật thà.
- Thành thực : có tấm lòng chân thật.
- Bùi ngùi : có cảm giác buồn, thương, nhớ lẫn lộn.
Trong lúc lạc đường, Thuyên và Đồng phải làm gì ?
A. Ghé vào quán gần đó để ăn trưa và hỏi đường
B. Gặp ba người thanh niên và hỏi đường
C. Hai anh loay hoay tìm đường về
tớ đó các bạn biết nha :
1/5 cuộc đời là niên thiếu.
1/10 cuộc đời phải sống trong thời giặc Minh đô hộ.
Một nửa cuộc đời bà luyện tập võ nghệ giết giặc xâm lăng.
ba năm bà trấn trọng:Mã thành và Phượng thành.
một năm bà giải phóng dọc sông Nhĩ hà về cửa biển Diêm Hộ Bao Hàm.
bạn đọc thử tính xem Công chúa Biển Quốc Đoan Trang bao nhiêu tuổi?
Đã bao lâu , mà bác vẫn ngồi đó , ngồi 1 mình và đốt lửa cho chúng tôi , lần này đến lần khác đôi môi cứ lặng im chẳng nói gì , chỉ biết nhìn bác , dù cho bác chẳng để ý ~~
Và rồi bác đi dém chăn cho từng người , nhẹ nhàng đôi chân bước đi :( anh bộ đội chợt tỉnh giấc , thương bác rất nhiều nói với bác những điều tôi muốn nói :(
Là “ bác vẫn chưa ngủ sao , bác có lạnh lắm không “
Bác nhẹ nhàng nói “ chú an tâm cứ ngủ đi ngày mai còn phải đi đánh giặc “