Tình bạn là một thứ tình cảm vô cùng thiêng liêng, không kém phần diệu kì, trong cuộc sống không thể thiếu đi những người bạn, những người tuy xa lạ về huyết thống nhưng lại có những tương đồng về tính cách, về sở thích và lí tưởng… đó là những người bạn đồng hành cùng ta trên suốt quãng đường đời, là người sẻ chia, người dang tay giúp đỡ, ngồi bên lắng nghe mỗi khi ta có tâm sự.
Trong cuộc sống, ai cũng cần có những người bạn, đó là người bạn đồng hành, cũng là người tiếp cho ta những đông lực sống, động lực phấn đấu mỗi khi ta yếu đuối, gục ngã. Bạn bè là điều kì diệu tự nhiên nhất trong cuộc sống của con người, có được những người bạn là điều may mắn. Tìm được những người bạn hiểu mình thì đó là một điều diệu kì, đáng được trân trọng. Em cũng may mắn tìm được cho một người bạn thân thiết, người mà em có thể yên tâm dãi bày, sẻ chia mỗi khi có chuyện buồn trong học tập hay trong cuộc sống, người em có thể dựa vào khi em chán nản, gục ngã.
Người bạn mà em muốn nói đến, đó chính là Phương Anh- người bạn thân thiết nhất của em trong suốt những năm học cấp một cũng như cấp hai. Em và Phương Anh quen nhau khi vừa là những học sinh ngơ ngác bước chân vào lớp một. Em vẫn còn nhớ rất rõ lần gặp mặt đầu tiên ấy, đó là vào ngày khai giảng đầu tiên của đời học sinh, chúng em lúc ấy còn là những cô cậu học trò nhỏ rụt rè, tò mò về môi trường học tập mới nhưng cũng lo lắng, sợ hãi với những thứ quá sức mới lạ.
Em và Phương Anh được cô giáo chủ nhiệm xếp ngồi cùng một bàn học, chúng em lúc ấy chưa hề quen biết nhau nên cả hai đều khá ngượng ngùng, rất khó mở lời làm quen. Nhưng có vẻ Phương Anh là người nhút nhát hơn em, nên em đã mở lời làm quen trước: “ Chào cậu, tớ tên là Hương Quỳnh, cậu tên là gì thế?” Lúc ấy có lẽ vì bất ngờ nên khuôn mặt nhỏ nhắn của Phương Anh đỏ bừng lên, bạn quay ra nhìn em ấp úng nói vô cùng dễ thương: “Tớ tên là Phương Anh…cậu” Có vẻ Phương Anh muốn nói gì thêm nữa nhưng vì ngượng ngùng nên mãi không thốt thành câu. Em bèn chủ động nói trước: “Tên của cậu hay thật, chúng mình làm bạn được không?” Phương Anh lúc ấy đã cười rất vui vẻ, nụ cười của Phương Anh rạng rỡ như thiên thần vậy, bạn đã hết ngượng ngập mà vội vàng gật đầu vô cùng dễ thương.
Từ ấy em và Phương Anh trở thành những người bạn thân, chúng em cùng giúp đỡ nhau trong học tập cũng như sinh hoạt trong trường, dù có bất cứ những khó khăn cũng như những niềm vui gì trong học tập thì chúng em cũng đều chia sẻ cho nhau. Những câu chuyện dù không đầu không đuôi nhưng mỗi khi người kia kể thì người còn lại sẽ chú tâm lắng nghe, có lẽ sau những lần tâm sự như vậy, chúng em trở nên thân thiết hơn, thấu hiểu nhau hơn, đôi khi chỉ cần một ánh mắt thôi thì chúng em đã có thể hiểu đối phương muốn nói gì. Phương Anh là một người hiền lành, nhân hậu, chúng em tuy là những người bạn thân thiết, nhưng không phải vì vậy mà chúng em có thể hiểu nhau hoàn toàn, có những lúc chúng em bất đồng ý kiến, có những cãi vã, giận hờn.
Em cảm thấy có lỗi bởi mỗi lần cãi vã rồi giận dỗi như vậy thì người chủ động giảng hòa luôn là Phương Anh. Chúng em giận nhưng không được bao lâu thì cả hai đều được giải tỏa nhưng để mở miệng nói lời xin lỗi trước thì không phải ai cũng có thể, đây cũng là điều em rất ngưỡng mộ ở Phương Anh, bạn luôn vì người khác, chủ động giảng hòa mặc dù bạn không hề sai, cũng không kể đến sự nhút nhát của mình.
Em cảm thấy thật may mắn khi có một người bạn như Phương Anh, đó là một người bạn tuyệt vời, người mà em tuyệt đối tin tưởng khi sẻ chia những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, người luôn ở bên tiếp cho em nguồn động lực để em vượt qua mọi khó khăn, gian khổ.Thế mới có thể thấy được tình bạn thật thiêng liêng biết bao, tình bạn có thể tạo ra sức mạnh, tạo nên những kì tích cho con người. Có những câu thơ mà em rất ấn tượng về tình bạn như: “Tình bạn là lá là hoa Tình bạn là cả bài ca trên đời Tình bạn tróng sáng tuyệt vời Đẹp hơn tất cả bầu trời ban đêm”
bn tham khảo bài của mik nha:))
Mỗi người chúng ta đều có 1 tình bạn đẹp và ý nghĩa , có 1 người bạn thân để luôn lắng nghe , chia sẻ . Tôi cũng thế , tôi cũng có 1 người bạn đó là Kh.Gi - người bạn thân tuyệt vời nhất của tôi trong suốt 5 năm qua và lần đầu gặp cậu ấy đã cho tôi biết đây mới là 1 tình bạn đích thực.
Quay chở về 5 năm trước , khi tôi còn là 1 học sinh lớp 1 nhút nhát và tự ti với chính bản thân mình . Lúc đó tôi không có 1 người bạn để chơi , nói chuyện cùng . Nhưng đột nhiên đến 1 ngày , mẹ tôi đã sắp xếp cho tôi học thêm 1 lớp tiếng anh mới . Khi đó tôi cứ nghĩ , các bạn ở lớp học thêm chắc cũng sẽ giống các bạn trong trường . Nhưng rồi khi đến đó , mọi người rất thân thiện và đặc biệt là Kh.Gi . Cậu ấy ngồi cùng và trò chuyện cùng tôi . Đến năm lên lớp 2 , chúng tôi có học chung với nhau rồi bắt đầu làm bạn . Trong suốt năm học đó , cậu ấy luôn quan tâm và giúp tôi tiến bộ trong học tập. Cứ như vậy , chúng tôi càng trở nên thân thiết và trở thành bạn thân . Nhiều lúc chúng tôi giận dỗi nhưng rồi vẫn giảng hòa được . Biết bao nhiêu lời hứa hẹn , chúng tôi vẫn luôn nói với nhau rằng : Tớ và cậu sẽ luôn làm bạn thân dù có bất cứ chuyện gì xảy ra!"
Tôi chỉ muốn gửi đến cậu ấy 1 điều : Cảm ơn cậu vì đã làm 1 người bạn thân với tớ , cho tớ biết tình bạn là như thế nào ! Dù cho có không làm bạn thân nữa nhưng tớ mong cậu sẽ tìm được 1 người bạn thân tuyệt vời hơn và hiểu cậu hơn tớ...Cảm ơn cậu vì 5 năm qua!