Một hôm,tôi đang học bài,bác hàng xóm đang bãy chim ngoài của sổ,tôi hỏi:''Bác ơi,bác làm gì mà phải đi từ từ thế''.Bác ko trả lời tôi mà cứ đi tiếp.Bắt 1 cái là 1 lưới chim.Tôi thấy vui bèn xin bác ấy 1 con.Tôi đc 1 con chim xanh biếc rất đẹp.Tôi chăm sóc nó cẩn thận nhưng chẳng hiểu sao mà con chim ấy chết.Tôi thương xót và đem nó đi chôn.Từ hôm ấy,cửa sổ phòng tôi đóng lại vĩnh viễn như bị niêm phong để ko thể nhìn thấy cảnh tượng ko đáng nhìn ấy nữa.Rồi đén 1 trưa hè,tôi đang học bài phải mở của để cho gió thổi vào.Ko nằm ngoài dự đoán,cảnh tượng ấy lại xuất hiện.Tôi chạy 1 mạch ra chỗ bác hàng xóm:''Bác,bác đừng làm thế,chim muông có tội tình gì đâu''.Bác nhìn tôi xong rồi lạng ẽ bắt tiếp.Xong bác đưa tôi ra nghĩa trang,mộ của con bác ấy ở đây.Rồi bác lấy 1 cái lồng đầy chim ra rồi thả chúng đi.Tôi nhìn lên trời,bác nói:''cháu ạ,từ khi vợ bỏ,bác phải hết mình nuôi con,bác phải bắt chim kiếm tiền.Rồi nó bị 1 căn bệnh hiếm gặp và qua đời.Nhưng nó cũng rất tức giận khi bác bắt chim,cho nên mỗi ngày bác phải ra đây thả chim về trời để nó hài lòng''.Tôi xúc động nhìn lên bầu trời,những chú chim bay lượn tự do và rút ra 1 bài học:''hãy hết sức bảo vệ chim muông''.
đọc sách báo và xem hướng dẫn của giáo viên
Trong số những loài chim, em thích nhất là loài chim bồ câu, một loài chim được lấy làm biểu tượng cho hòa bình. Bên cạnh nhà em là nhà bác Năm, nhà bác có nghề nuôi chim bồ câu để bán, ngay từ nhỏ em đã quá quen thuộc với loài chim này.
Mỗi buổi sáng, em thường thức giấc bằng những tiếng báo thức quen thuộc, đó là âm thanh của đàn chim bồ câu bay phành phạch và tiếng kêu "gù gù" trên mái nhà. Chim bồ câu rất gần gũi với con người, có thể lại gần và dễ dàng tóm lấy một chú vuốt ve, tuy nhiên lại có những chú mới nhìn thấy người đã sợ bay lên cao. Sau mỗi buổi chiều tan học về, em thường sang bên nhà bác Năm cùng bác cho chim bồ câu ăn, cách cho ăn của bác rất đặc biệt, bác dùng chiếc muôi sắt, gõ vào chiếc chậu nhôm đựng thóc cho thật kêu. Những con chim bồ câu dù bay ở đâu khi nghe tiếng gõ liền bay về tập trung tại sân chầu chực ăn, tiếng gõ ấy giống như tiếng kẻng báo hiệu giờ ăn của chúng. Các chú chim bồ câu khi ăn rất từ tốn, không tranh mổ của nhau, chúng nhặt nhạnh rất sạch sẽ, sau khi ăn xong trên sân không còn sót lại một hạt thóc nào, chú nào chú ấy no căng diều.
Mỗi khi có chuyện không vui hay học tập căng thẳng, em lại dành thời gian ngồi ngắm nhìn những chú chim bồ câu bay lượn, cảm giác khi ấy thật bình yên và thư giãn rất thoải mái.
tham khảo