Cần xác định được :
- Nghệ thuật được sử dụng : nhân hóa
- Hình ảnh nhân hóa : Rừng mơ ôm lấy núi
*Cảm nhận đc : Rừng mơ bao quanh núi đc nhân hóa(ôm lấy núi)cho thấy sựu gắn bó,thân mật và thắm đượm tình cảm của cảnh thiên nhiên
Cần xác định được :
- Nghệ thuật được sử dụng : nhân hóa
- Hình ảnh nhân hóa : Rừng mơ ôm lấy núi
*Cảm nhận đc : Rừng mơ bao quanh núi đc nhân hóa(ôm lấy núi)cho thấy sựu gắn bó,thân mật và thắm đượm tình cảm của cảnh thiên nhiên
GẤP!!!
Rừng mơ ôm lấy núi
Mây trắng đọng thành hoa
Gió chiều đông gờn gợn
Hương bay gần bay xa
(Rừng mơ – Trần Lê Văn)
a.Có thể thay từ "đọng" trong đoạn thơ trên bằng những từ nào?
b.Chỉ ra cái hay trong cách dùng từ “đọng” của tác giả?
Rừng mơ ôm lấy núi
Mây trắng dọng thành hoa
Gió chiếu đông gờn gợn
Hương bay gần bay gần bay ra...
Trên thung sâu vắng lặng
Những đài hoa thanh tân
Uống dạt dào mạch đất
Đang kết một mùa xuân Rồi quả vàng chíu chíu
Như trời sao quây quần
Câu 1 : Xác định 2 từ mượn có trong bài thơ
Rừng mơ ôm lấy núi Mây trắng đọng thành hoa Gió chiều đông gòn gợn Hương bay gần bay xa... Trên thung sâu vắng lặng Những đài hoa thanh tân Uống dạt dào mạch đất Đang kết một mùa xuân Rồi quả vàng chịu chút Như trời sao quây quần. (NÊU NỘI DUNG Ạ❤)
Cảm nhận về đoạn thơ sau:Rừng mơ ôm lấy núi
Mây trắng đọng thành hoa
Gió chiều đông gờn gợn
Hương bay gần bay xa
mik đg cần gấp , bạn nào lm nhanh và nđúng thì mik tick cho nha, cảm ơn
Cảm nhận của em về đoạn thơ này :
"Rừng ôm lấy núi
Mây trắng đọng thành hoa
GIó chiều đông gờn gợn
Hương bay gần bay xa.."
Viết 1 đoạn văn ngắn miêu tả cảnh rừng mơ vào 1 buổi chiều cuối đông.
GIÚP MÌNH VỚI MÌNH CẦN GẤP .
e hiểu như thế nào là "Mây trắng đọng thành hoa" trong bài thơ rừng mơ của Trần Lê Văn
Cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
"Rừng mơ ôm lấy núi
Mây trắng đọng thành hoa
Gió chiều đông gờn gợn
Hương bay gần bay xa..."
(Rừng mơ - Trần Lê Văn)
thấy các b đăng ít câu hỏi quá mk cho thêm câu nè
Đọc ba đoạn thơ sau và trả lời câu hỏi
Đoạn 1:
Anh đội viên nhìn Bác
Càng nhìn lại càng thương
Người Cha mái tóc bạc
Đốt lửa cho anh nằm
Rồi Bác đi dém chăn
Từng người từng người một
Sợ cháu mình giật thột
Bác nhón chân nhẹ nhàng
Anh đội viên mơ màng
Như nằm trong giấc mông
Bóng Bác cao lồng lộng
Ấm hơn ngọn lửa hồng…
(Minh Huệ)
Đoạn 2:
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tài giấy đỏ
Bên phố đông người qua
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắt ngợi khen tài:
“Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay”.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu?
Giấy đỏ buồn không thắm
Mực đọng trong nghiên sầu…
(Vũ Đình Liên)
Đoạn 3:
Em đi như chiều đi
Gọi chim vườn bay hết
Em về tựa mai về
Rừng non xanh lộc biếc
Em ở trời trưa ở
Nắng sáng màu xanh che.
(Chế Lan Viên)
a. Từ các đoạn thơ trên, hãy rút ra đặc điểm của thơ năm chữ.