Chế độ phân biệt chủng tộc ở Cộng hòa Nam Phi, thường được biết đến với tên gọi Apartheid, là một hệ thống chính trị và xã hội đã tồn tại từ năm 1948 đến 1994. Trong thời kỳ này, nhóm người da trắng, chiếm số lượng ít ỏi trong dân số, đã thiết lập một loạt các quy định và luật lệ để phân loại, kiểm soát, và cô lập các nhóm người da màu và người gốc Á.
Các quy định của Apartheid đã dẫn đến sự phân chia rõ ràng và cô lập theo chủng tộc trong mọi khía cạnh của cuộc sống: từ việc giáo dục, việc làm, nơi ở cho đến việc sử dụng các dịch vụ công cộng. Người da màu và người gốc Á không được quyền bầu cử, không có quyền tự do di chuyển và còn bị giới hạn trong nhiều lĩnh vực khác của cuộc sống.
Chế độ Apartheid không chỉ tạo ra các vấn đề nghiêm trọng về bất bình đẳng xã hội và kinh tế, mà còn là nguyên nhân của nhiều cuộc xung đột và phản đối trong và ngoài nước. Nó đã bị chỉ trích mạnh mẽ từ cộng đồng quốc tế và cuối cùng đã chấm dứt vào năm 1994, mở đường cho Nelson Mandela trở thành Tổng thống đầu tiên da màu của Nam Phi.