Nghệ thuật đánh giặc trong cuộc kháng chiến chống quân Tống xâm lược năm 1075 độc đáo ở chỗ chủ động tấn công vào căn cứ địch để tạo thế bị động cho quân Tống, vận dụng linh hoạt nhiều chiến thuật như tập kích, đánh úp, và kết thúc chiến sự bằng cả sức mạnh quân sự lẫn yếu tố mềm dẻo, đó là thương lượng.
1. Chủ động tiến công, tạo thế bị động cho địch
- Thay vì phòng ngự thụ động, Đại Việt đã chủ động tấn công vào những căn cứ phòng ngự của quân Tống.
- Chiến thuật này đã giáng một đòn mạnh vào quân địch, khiến chúng rơi vào thế bị động ngay từ đầu cuộc chiến.
2. Vận dụng chiến thuật linh hoạt, sáng tạo
- Tập kích, đánh úp: Quân đội Đại Việt đã thực hiện những cuộc tập kích bất ngờ để tiêu diệt và làm tan rã lực lượng của giặc, như các thành trại bị hạ nhanh chóng.
- Diệt thủy quân: Lý Thường Kiệt đã có kế hoạch và thực hiện hiệu quả việc tiêu diệt thủy quân của giặc, làm giảm sức mạnh đường thủy của chúng.
- Xây dựng phòng tuyến: Khi địch tập trung quân vào, quân ta chủ động xây dựng phòng tuyến vững chắc trên sông Như Nguyệt để chặn địch.
- Tấn công khi thời cơ đến: Đại Việt chờ đến thời cơ thuận lợi để mở cuộc tấn công quy mô lớn vào đội hình của quân địch.
3. Kết hợp sức mạnh quân sự và yếu tố mềm dẻo
- Sau khi đánh bại quân địch, Lý Thường Kiệt đã chủ động thương lượng, đề nghị "giảng hòa" để kết thúc chiến sự, tránh tổn thất thêm cho cả hai bên.
- Điều này cho thấy sự uyển chuyển, linh hoạt trong việc kết thúc chiến tranh của nhà Lý.