Nghệ thuật trong bài “Tiếng gà trưa”
1. Giọng điệu tâm tình, thủ thỉ Bài thơ giống như lời tâm sự nhẹ nhàng của người cháu nói với bà, tạo cảm giác gần gũi, ấm áp.
2. Điệp từ – điệp cấu trúc Điệp từ “nghe”, “nghĩ”, “tiếng gà trưa” lặp lại nhiều lần. → Nhấn mạnh cảm xúc, gợi kỉ niệm tuổi thơ gắn với bà.
3. Hình ảnh giản dị, giàu cảm xúc Ổ trứng, đàn gà, tiếng bà cười... → Gợi lên tuổi thơ bình yên, chân thật, khiến hình ảnh bà hiện lên ấm áp, thân thương.
4. Sự đan xen giữa hiện tại và quá khứ Từ “lúc cháu đi bộ đội” → trở về “năm bốn tuổi”… → Làm nổi bật tác động của tiếng gà trưa: gợi dậy kí ức, là động lực cho người lính.
5. Biện pháp nhân hóa & miêu tả Hình ảnh “tiếng gà trưa” như có sức gọi mời, đánh thức những cảm xúc sâu kín. → Làm bài thơ mềm mại, giàu nhạc điệu.
6. Ngôn ngữ mộc mạc, bình dị Gần ngũi với lời ăn tiếng nói thường ngày. → Phù hợp với chủ đề gia đình, tuổi thơ, tình bà cháu.