Phép liệt kê: nhấn, mổ, vả, ngón bấm, day, chớp, búng, ngón phi, ngón rãi
Phép liệt kê: nhấn, mổ, vả, ngón bấm, day, chớp, búng, ngón phi, ngón rãi
Đọc văn bản sau và trả lời các câu hỏi:
Những ngón chân của bố khum khum, lúc nào cũng như bám vào đất để khỏi trơn ngã. Người ta nói "đấy là bàn chân vất vả". Gan bàn chân bao giờ cũng xám xịt và lỗ rỗ, bao giờ cũng khuyết một miếng, không đầy đặn như gan bàn chân người khác. Mu bàn chân mốc trắng, bong da từng bãi, lại có nốt lấm tấm. Đêm nào bố cũng ngâm nước nóng hòa muối, gãi lấy gãi để rồi xỏ vào đôi guốc mộc. Khi ngủ bố rên, rên vì đau mình, nhưng cũng rên vì nhức chân. Rượu tê thấp không tài nào xoa bóp khỏi.
Bố đi chân đất. Bố đi ngang dọc đông tây đâu đâu con không hiểu. Con chỉ thấy ngày nào bố cũng ngâm chân xuống nước xuống bùn để câu quăng. Bố tất bật đi từ khi sương còn đẫm ngọn cây ngọn cỏ. Khi bố về cũng là lúc cây cỏ đẫm sương đêm. Cái thúng câu bao lần chà đi xát lại bằng sắn thuyền. Cái ống câu nhẵn mòn, cái cần câu bóng dấu tay cầm.
Con chỉ biết cái hòm đồ nghề cắt tóc sực mùi dầu máy tra tông-đơ, cái ghế xếp bao lần thay vải, nó theo bố đi xa lắm.
Bố ơi! Bố chữa làm sao được lành lặn đôi bàn chân ấy: đôi bàn chân dầm sương dãi nắng đã thành bệnh.
Bố bảo: Bàn chân con phải giữ gìn để mà đi cho thật khỏe, thật xa!
( Tuổi Thơ im lặng - Duy Khán)
3.Câu 1: Ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích trên là:
A. Ngôi thứ nhất- người con
B. Ngôi thứ ba
C. Ngôi thứ nhất- người anh
D. Ngôi thứ nhất- người bố
Xác định phép so sánh, kiểu so sánh trong bài ca dao sau
a) Qua cầu ngả ngón trông cầu
Cầu bao nhiêu nhịp em sầu bấy nhiêu
b) Qua đình ngả ngón trông đình
Đình bao nhiêu ngói thương mình bấy nhiêu
Phép so sánh trên được thực hiện bởi những từ so sánh nào?
có 4 ngón tay và một ngón cái nhưng không phải thứ đang sống?
em hãy kể một câu chuyện bắt đầu bằng câu văn sau : Sương vẫn còn vương vít trên các đám cỏ , nắng cũng vừa len tới , đưa những ngón tay dài chạm khẽ vào vòm lá
ngón tay có phải nghĩa chuyển không?
Bài 1. Tìm những danh từ, động từ, tính từ có trong câu văn sau:
Tôi nghĩ đến mấy quyển sách quý của tôi. Tôi quý chúng có lẽ còn hơn cả những ngón tay tôi. (Nam Cao)
Bài 2. Viết một đoạn văn ngắn khoảng 5-6 dòng kể về những việc làm của em trong những ngày hè vừa qua. Đoạn văn có ít nhất 1 cụm danh từ và một cụm tính từ. Hãy gạch chân dưới các cụm từ đó.
khi gõ 10 ngón , tay đặt tay vào hàng phím xuất phát . Điều đó có ý nghĩa gì ?
trả lời đúng câu hỏi và nhanh mk sẽ tick cho nha
Những ngón chân của bố khum khum, lúc nào cũng như bám vào đất để khỏi trơn ngã. Người ta nói "đấy là bàn chân vất vả". Gan bàn chân bao giờ cũng xám xịt và lỗ rỗ, bao giờ cũng khuyết một miếng, không đầy đặn như gan bàn chân người khác. Mu bàn chân mốc trắng, bong da từng bãi, lại có nốt lấm tấm. Đêm nào bố cũng ngâm nước nóng hòa muối, gãi lấy gãi để rồi xỏ vào đôi guốc mộc. Khi ngủ bố rên, rên vì đau mình, nhưng cũng rên vì nhức chân. Rượu tê thấp không tài nào xoa bóp khỏi.
Bố đi chân đất. Bố đi ngang dọc đông tây đâu đâu con không hiểu. Con chỉ thấy ngày nào bố cũng ngâm chân xuống nước xuống bùn để câu quăng. Bố tất bật đi từ khi sương còn đẫm ngọn cây ngọn cỏ. Khi bố về cũng là lúc cây cỏ đẫm sương đêm. Cái thúng câu bao lần chà đi xát lại bằng sắn thuyền. Cái ống câu nhẵn mòn, cái cần câu bóng dấu tay cầm.
Con chỉ biết cái hòm đồ nghề cắt tóc sực mùi dầu máy tra tông-đơ, cái ghế xếp bao lần thay vải, nó theo bố đi xa lắm.
Bố ơi! Bố chữa làm sao được lành lặn đôi bàn chân ấy: đôi bàn chân dầm sương dãi nắng đã thành bệnh.
Bố bảo: Bàn chân con phải giữ gìn để mà đi cho thật khỏe, thật xa!
( Tuổi Thơ im lặng - Duy Khán)
Câu 8: Những nhận xét nào sau đây không đúng về giá trị nghệ thuật nổi bật của đoạn trích?
A. Từ ngữ giàu sức gợi
B. Tác giả sử dụng thành công nhiều biện pháp tu từ
C. Sự kết hợp các phương thức biểu đạt
D. Tính xác thực của văn bản.
viết đoạn văn 10 câu thể hiện cảm xúc về bài thơ
Tóc của mẹ tôi
Mẹ tôi hong tóc chiều chiều
Quay quay bụi nước bay theo gió đồng
Tóc dài mẹ xõa sau lưng
Bao nhiêu sợi bạc chen cùng sợi đen
Tóc sâu của mẹ, tôi tìm
Ngón tay lần giữa ấm mềm yêu thương
Bao nhiêu sợi bạc màu sương
Bấy nhiêu lần mẹ lo buồn vì tôi
Con ngoan rồi đấy mẹ ơi
Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh!
Tác giả Phan thị Thanh Nhàn