TK
Cho đến khi lớn lên tôi vẫn còn nhớ cảm giác lần đầu tiên khi nhận một món quà ý nghĩa đến nỗi háo hức và hồi hộp đó chính là chiếc ô tô đồ chơi được tặng từ bố.
Chiếc xe ô tô to và đẹp, kiểu dáng như xe đua, toàn bộ xe phủ lớp sơn màu đỏ bạc, hai màu sắc lóng lánh và sang trọng. Chiếc xe chạy bằng pin, khi bật công tắc xe sẽ di chuyển kèm theo cả tiếng nhạc réo rắc, cái đèn thì cứ nhấp nháy đủ màu nhìn rất thích mắt.
Từ khi nhận được quà này, tôi trở nên nổi bật trong xóm vì sở hữu đồ chơi tốt, đứa trẻ con nào cũng muốn có. Lũ trẻ bên cạnh chỉ đợi tôi đi học về chạy sang nhà tôi để chơi cùng. Đầu năm lớp một tôi có một bài vẽ ô tô. Đúng ngay sở trường của mình, tôi về nhà chỉ trong một tiếng hoàn thành bức tranh và hôm đó đã đạt điểm 10. Tôi càng yêu chiếc xe của mình và tự nhủ sẽ giữ gìn cẩn thận không để bị hỏng, đây cũng là cách để giữ gìn tài sản mà bố mẹ đã mua.
Có một lần, trong lúc tôi đi vắng, chiếc xe đã bị sử dụng và bị phá hỏng, thủ phạm không ai khác chính là đứa em họ chỉ mới 2 tuổi. Nhìn chiếc xe ô tô thân yêu tôi từng nâng niu trân trọng mà giờ đây chỉ còn là cục sắt tôi rất buồn, phải mất hơn nửa tháng tôi mới dần nguôi ngoai. Dù rằng chỉ là một món đồ chơi nhưng nó thật sự khác biệt, sau này tôi cũng không hề mua bất kì thứ đồ chơi nào khác nữa.
Chiếc xe ô tô đồ chơi giờ chỉ còn là kỉ niệm tuổi thơ, nhắc nhở cho tôi biết quãng thời gian đẹp khi còn là đứa trẻ. Giờ đây khi đã khôn lớn, tôi càng biết quý trọng và giữ gìn những món quà của bạn bè, người thân trao tặng và chắc chắn sẽ không để ai phá hỏng một lần nữa.