Phân biệt cách gieo vần, ngắt nhịp và hài thanh của hai câu thơ bảy tiếng trong thể song thất lục bát với thể thất ngôn Đường luật qua các ví dụ sau:
b)Tiếng suối trong như tiếng hát xa
Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa
Cảnh khuya như vẽ người chưa ngủ
Chưa ngủ vì lo nỗi nước nhà
(Cảnh khuya - Hồ Chí Minh)
Phân biệt cách gieo vần, ngắt nhịp và hài thanh của hai câu thơ bảy tiếng trong thể song thất lục bát với thể thất ngôn Đường luật qua các ví dụ sau:
a)Trống tráng thành lung lay bóng nguyệt
Khói Cam Tuyền mờ mịt thức mây
Chín lần gươm báu trao tay
Nửa đêm truyền hịch địch ngày xuất chinh
(Chinh phụ ngâm - Đoàn Thị Điểm dịch)
Dùng các kí hiệu để ghi lại mô hình âm luật trong bài thơ thất ngôn tứ tuyệt sau:
Mời trầu
Quả cau nho nhỏ miếng trầu hôi
Này của Xuân Hương đã quệt rồi.
Có phải duyên nhau thì thắm lại,
Đừng xanh như lá, bạc như vôi
Tìm những yếu tố vần, nhịp, hài thanh trong đó khổ thơ sau để chứng minh ảnh hưởng của thể thơ thất ngôn Đường luật đối với thơ mới.
Sóng gợn tràng giang buôn điệp điệp,
Can thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngã;
Củi một cành khô lạc mấy dòng.
(Huy Cận, Tràng giang)
Nội dung sau về tác giả Nguyễn Duy đúng hay sai?
“Nguyễn Duy đã góp phần làm mới thể thơ lục bát bằng những tìm tòi theo hướng hiện đại”
A. Đúng
B. Sai
Câu thơ "Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn" (Đất nước, Nguyễn Khoa Điềm) có nét tương đồng với những lời ca dao nào? Phân tích ngắn gọn ý nghĩa câu thơ này trong sự đối chiếu, so sánh với những bài ca dao mà anh chị đã liên tưởng.
Hãy sáng tác 1 bài thơ lục bát về tình mẹ( đừng lấy trên mạng nha, cô mik bít á) mình đang cần gấp nên mng giúp mình vs ạ
Mng ơi giúp mình vs mik tick cho ạ
Chỉ ra và nêu tác dụng của những từ láy trong đoạn thơ sau: Có khi nào đau đáu một miền quê Một miền quê có bóng mẹ liêu xiêu Bóng cha lầm lũi Có dáng thảo thơm của bà ngóng cháu con về mỗi tối Có mâm dưa cà, bát canh mồng tơi nấu vội
Phân tích cách gieo vần ngắt nhịp khố thơ sau đây để thấy sự đổi mới, sáng tạo trong thể thơ bảy tiếng hiện đại so với thơ thất ngôn truyền thống.
Đưa người, ta không đưa qua sông,
Sao có tiếng sóng ở trong lòng ?
Bóng chiều không thắm, không vàng vọt,
Sau đầy hoàng hôn trong mắt trong ?
(Thâm Tâm, Tống biệt hành)