Mọi người đừng có mời mk vào nhóm nữa , bây h mày mk đg đơ nên k thể thoát nhóm đc nên ai thấy mk trong nhóm thì mong hãy kik mk ra hộ
hin - ckao mn. mk đã trở lại bingbe, vì mấy ngày trw mk mắc việc nên tạm thời ko vào bingbe đc nên h mk trở lại nè. và nhóm "Face gián tiếp" của mk cx trở lại và hôm nay mk sẽ bắt đầu đăng bài viết nhoa!!! Mk cx xin chân thành cảm ơn những ng` bn đã tích cực bình luận là tym ảnh cho mk, thanks các bn.
Cổ Tích Bốn Mùa
Khi Mùa Xuân chuẩn bị ra đi thì Mùa Hè đến. Mùa Hè mang đến cho Mùa Xuân một bó hoa hồng rất đẹp và nói:
– ” Mùa Xuân ơi, hãy tin tôi, tôi thật lòng yêu em! Xin hãy ở lại với tôi, chúng ta sẽ cùng dạo chơi đến tất cả những nơi mà em muốn. ”
Nhưng! Mùa Xuân không yêu Mùa Hè và cô ra đi. Mùa Hè buồn lắm. Mùa Hè ốm, nhiệt độ lên cao. Mọi thứ xung quanh trở nên nóng bỏng…và cứ thế hè sang đỏ lửa!
Sau một thời gian, Mùa Thu đến, mang theo rất nhiều trái cây ngon. Mùa Thu rất yêu Mùa Hè. Cô không muốn Mùa Hè phải buồn.
– ” Mùa Hè ơi, đừng buồn nữa! Hãy ở lại với em. Em sẽ mang lại hạnh phúc cho anh, đừng đi anh nhé! ”
Nhưng! Với Mùa Hè, Mùa Xuân là tất cả và anh ra đi. Mùa Thu khóc, khóc nhiều lắm. Mọi thứ xung quanh trở nên ướt !
Thời gian rồi lại qua, Mùa Đông đến, mang theo cậu con trai của mình là Băng Giá. Những giọt nước mắt của Mùa Thu làm Băng Giá cảm thấy xao xuyến. Băng giá cảm thấy muốn đem lại hạnh phúc cho Mùa Thu:
-” Mùa Thu ơi, hãy ở bên tôi. Tôi sẽ xây cho em những lâu đài, những con đường bằng băng. Tôi sẽ hát cho em nghe những bài tình ca hay nhất. Hãy ở bên tôi Mùa Thu nhé! ”
” Không, Băng Giá ạ. Ở bên anh tôi sẽ luôn cảm thấy lạnh lẽo thôi! ”
Và Mùa Thu ra đi. Băng Giá buồn! Gió thổi mạnh. Chỉ trong một đêm thôi, mọi thứ trở nên trắng xóa bởi tuyết.
Mùa Đông thấy con như vậy thì buồn lắm. Bà nói:
– ” Tại sao con không yêu Mùa Xuân? Cô ấy đã đến và hứa sẽ mang lại cho con hạnh phúc ! ”
– ” Không mẹ ơi, con không yêu Mùa Xuân. Chúng ta hãy rời khỏi đây được không Mẹ? ”
Và họ ra đi….
Chỉ còn lại một mình Mùa Xuân. Cô khóc. Nhưng rồi, bất chợt Mùa Xuân nhìn ra xung quanh:” Ôi tại sao mình phải khóc chứ? Mình còn rất trẻ và xinh đẹp nữa. Thời gian dành cho mình không nhiều. Tại sao mình không làm những việc có ý nghĩa hơn? ”
Và mọi thứ chung quanh như sống lại: cây cối tươi xanh, ra hoa, đâm chồi, nảy lộc….
Phải chăng chúng ta cứ luôn chạy theo những thứ mãi mãi không thuộc về mình, luôn đòi hỏi những gì không dành cho mình? Chúng ta cứ luôn đợi chờ, hi vọng, rồi buồn, rồi khóc. Có biết bao nhiêu người như thế? Và có bao nhiêu người như Mùa Xuân, nhận ra con đường phía trước….??
lô mấy chế cj quay trở lại rồi nè
Hii mọi ngừi ạ!
- Tớ có một dự án và rất mong sự ủng hộ của các cậu ạ!
~ Nói thật thì tớ cũng không biết đặt tên cho dự án này là gì nên tớ chỉ miêu tả thôi nha mấy cậu! 😘😘
🧡START🧡
- Ừm thì mình nghĩ như thế này nè: Mình rất muốn tổ chức một nhóm (cả ở trên chat và ở group luôn) về :
✨Nội dung✨
-Sẽ tuyển những người có trình độ về:
+) Viết truyện(thể loại nào cũng được)
+) Vẽ (tô màu, kiểu là thiết kế tranh ảnh cho truyện ấy)
+) Chế thơ, stt cho truyện!
+) Sáng tác nhạc cho truyện (nếu cần thiết)
Ý là mình muốn tuyển kha khá là nhiều người cho mỗi loại đấy ạ.
👉 Mục đích :
- Muốn tạo ra một hội đồng chuyên sáng tác ra các tác phẩm...dành cho những người thực sự có đam mê với cái kiểu NGHỆ THUẬT này!
- Thực sự là mình tấy muốn kinh doanh về cái điều mà mình vẫn hằng mơ ước và làm điều mình muốn. Ước mơ của mình thì mình cx k thể thực hiện 1 mình đc nên cần sự trợ giúp của các cậu nếu các cậu có một mơ ước j đó liên quan đến cái này thỳ chúng ta cùng tham gia một nhóm để cùng giúp nhau thực hiện ước mơ của chính mình nhé!
🌹 Có vẻ là mình cần khá nhiều người đấy nên mọi người ủng hộ mình nhé ... và nhớ tìm tên để đặt tên cho nhóm nha!
💋MUỐN THAM GIA COMMENT: _join_ + tên nhắ!
Nhớ để lại 1 👍 nhắ!
@mii_vivi
Chủ nhóm nhờ mk đăng lại nên ko phải là mk nhái đâu nha
mình đã trở lại ních tình bạn diệu kỳ rồi nè
Chap 6 :
- Êu nhóc,sao về trễ thế?
Sakura chỉ cười rồi đi thẳng lên lầu. Touya biết được đó không phải một nụ cười tươi mà đằng sau nó là một thứ ớn lạnh. Touya rùng mình,đổ mồ hôi,lặng lẽ vào bếp nấu ăn,dường như anh đã đoán được những gì xảy ra trong thời gian sakura về trễ.
- Sakura,sao rồi? Tiện không?
- Rất tuyệt,nhờ có nó,tớ đã cho bọn chúng phải nhập viện và...
- Nh...nhập viện?! Cậu chơi ghê quá Sakura.
- Như vậy cho chúng biết điều,dám đụng đến ta,HA HA HA HA HA.
Kero thấy ghê ghê,nhưng lại lôi máy game ra chơi để xua đi.
Hôm sau...
Cô Mizuki bước vào,nói với cả lớp
- Các em, hôm nay và trở đi một thời gian,5 bạn hs lp ta sẽ nghỉ học vì nhập viện. Còn 1 bạn thì...thì... - Cô Mizuki ấp úng
- Thì sao cô ?
- Thi ... sẽ không bao giờ quay trở về được nữa.
Cả lớp sững sờ ( trừ Sakura ),nghe nói thế,1 bạn hỏi
- Tại sao lại không thể quay trở về được ạ?
- Vì...bạn ấy chết rồi.
Cả lớp bao trùm một tinh thần sợ hãi,tò mò.
- Tại sao bạn ấy chết,thưa cô?
- Chuyện là vầy,hôm qua cô đi chợ về lúc 6 : 00 tối,đang đi bỗng thấy trên đường bàn tán chuyện gì đó,một chú cảnh sát nói với cô: " Có 5 em học sinh thương nặng ở tay,chân,lưng và bị lõm ở sọ,có ảnh hưởng đến não nên sẽ bị mất đi trí nhớ hoàn toàn,còn 1 em đã chết,bị bẻ tay,máu lênh láng,đầu mất đi đâu mất, chỉ có mỗi cái xác,nghe nói cô là chủ nhiệm lớp đó,mời cô qua xem."Cô qua xem thì đúng đó là 6 bạn học sinh lớp mình,hình như thủ phạm vẫn chưa tìm ra.
Mọi người ai nấy bàng hoàng,ai cũng đều sợ sệt.
Tomoyo cắn răng,lấm lét nhìn sang phía Sakura,Eriol và Syaoran cũng không muốn gây chú ý nên chỉ liếc thay vì quay đầu nhìn. Sakura vẫn câm lặng,cuốn sách lật từng trang. Sự im lặng đáng sợ đến tột độ,nhưng chỉ những người biết sự thật mới thấy được sát khí từ cô,còn những người không biết thì chỉ xem cô như cái bóng.
Cô Mizuki thở dài rồi quay sang chủ đề khác,buổi học hôm đó kéo dài bằng sự căng thẳng.
...
- S...Sakura - chan,ta xuống căn tin ăn trưa nhé.
- Ừ.
" Bộp "
- Cậu muốn gì? Sakura thấy hổng vui nhưng vẫn cười tươi.
Syaoran đặt tay lên vai Sakura,định nói mà thấy Sakura cười,lại đỏ mặt,chạy cái vèo đi mất.
- Êu này!!!
Eriol đang đi thấy Syaoran chạy vụt qua với tốc độ âm thanh thì dí theo.
- Thực tình....
Rồi Sakura và Tomoyo cùng xuống căn tin.
Hôm đó trôi qua suôn sẻ,chẳng ai hề hay biết Sakura là thủ phạm cả. Hôm đó tự nhiên Syaoran chạy như một cái máy,quá mệt,Eriol từ bỏ và về nhà mình,có gì thì gọi cho cậu ta vậy.
--------------- Còn -------------------
mk mới gia nhập nhóm nè , có j ko bt mong mn thông cảm , thanhk nhìu nha
NGƯỜI BẠN THƯƠNG CÓ THƯƠNG BẠN????!!!!~
Từ trong tâm trí
Trót đã lỡ yêu thương một người.
Mơ môi khẽ chạm môi,
Mơ tay khẽ chạm tay, siết chặt tay, mà người đâu có hay.
Có lúc tôi mong tim ta cùng chung nhịp
Lắm lúc tôi mong chân ta về chung đường Ước chung một giấc mơ thật dài
Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi...
Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói..
. Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp
Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta...
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta có thương...
Rồi bao năm tháng...
Trái tim vẫn yêu riêng một người
Cô đơn có là bao?
Đau thương có là bao?
Chẳng là bao vì người đâu xuyến xao...
Có lúc tim tôi mong manh niềm hy vọng
Lắm lúc thân tôi run lên ngàn vô vọng
Cứ xoay vòng cứ mong từng ngày
Chợt quay lại sớm mai người chưa từng yêu tôi...
Nhiều khi tôi muốn nói, nhiều khi tôi muốn nói...
Ra hết tâm tình, giữ trong mình, mà hình như khóe môi chưa kịp
Vì tim tôi đau nhói, vì tim tôi đau nhói
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta...
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình đâu.
Người ta đâu có yêu mình có thương gì mình
Trót đã quá yêu rồi, quá yêu rồi.
Mà người ta có thương...
Thương mình đâu..