Học sinh phong cách thời trang vào đi phải uống thuốc tránh thai mà vẫn thấy kinh ngạc là người đó sẽ là một mình thôi mẹ à anh ơi em có thể làm được điều đó sẽ giúp cho người đó sẽ là một người yêu mình em thôi
Câu 1: So sánh câu đặc biệt và câu rút gọn.
Câu 2: Tìm các câu đặc biệt trong VD sau và cho biết tác dụng của chúng.
a.Ôi, đẹp quá! Sao lại có bông hoa bằng lăng nở muộn thế kia?
b.Huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An. Đoàn kịch lưu động chúng tôi đóng lại, tránh cái gió Lào
c.Đêm trăng. Biển yên tĩnh. Tàu Phương Đông của chúng tôi buông neo trong vùng biển
Trường Sa.
d.Kiên vội đặt bát xuống, nó vỗ tay, reo to:
Ông ơi, ông ơi! Con cu cườm ta thả ra dạo nọ đã biết gáy rồi ông ạ!
e. Đình chiến. Các anh bộ đội nón lưới có gắn sao, kéo về đầy nhà Út…
g. Cách đó ba năm, một đồng chí từ Đồng Tháp Mười về mang về một con gà mái tơ vàng.
Ôi chao, một con gà.
h. Nhà ông X. Buổi tối. Một chiếc đèn măng sông. Một bộ bàn ghế. Ông X đang ngồi có vẻ
chờ đợi.
i.Mẹ ơi! Chị ơi! Em đã về. k. Có mưa
l. Đẹp quá. Một đàn cò trắng đang bay kìa! m.Đêm. Bóng tối tràn đầy trên bến Cát Bà
n. Buổi hầu sáng hôm ấy. Con mẹ Nuôi, tay cầm lá đơn, đứng ở sân công đường
p.Tám giờ. Chín giờ. Mười giờ. Mười một giờ. Sân công đường chưa lúc nào kém tấp nập
q.Có một lần đêm đã gần sáng, nghe anh Nhân thở đều đều mà tôi lại cứ cho là anh ấy đang
thức. Tôi hỏi: “Anh chưa ngủ à” – Im lặng.
r. Rồi anh run cầm cập, xếp thau, ôm đàn, cuốn chiếu, cầm gậy, đứng dậy, thong thả lần lối
đi.
Gió.
Mưa.
Não nùng.
Câu 3: Phân biệt câu đặc biệt và câu rút gọn trong những trường hợp sau:
a.Vài hôm sau. Buổi chiều. Anh đi bộ dọc con đường từ bến xe tìm về xóm Hạ.
b. Lớp sinh hoạt vào lúc nào? – Buổi chiều.
c. Bên ngoài. Người đang đi và thời gian đang trôi
d. Anh để xe trong sân hay ngoài sân? – Bên ngoài. e. Mưa. Nước xối xả đổ vào mái hiên
g. Nước gì đang xối xả đổ vào mái hiên thế? – Mưa
h. Chừng nửa đêm tới đỉnh. Có một cái hang rộng. Chúng tôi dừng lại
i. Buổi văn nghệ đang đầy ắp tiếng cười, bỗng nhiên có một tiếng động mạnh, nước đập ùm
ùm như có người tập bơi. Một người kêu lên: - Cá heo!
k.Hai chân Nhẫ n quàng lên cổ. Quên cả đói, quên cả rét. Con Tô cũng dài bụng ra chạy theo.
Câu 4: Bạn Lan hỏi bạn Hoa:
-Biển đề tên trường mình có phải câu đặc biệt không? – không
-Vậy “Ngữ văn 7” ở trên bìa sách của chúng mình có phải câu đặc biệt không? – Không
-Thế biển đề “Giặt là” trước nhà cậu có phải là câu đặc biệt không?
- Đó là câu rút gọn vì mẹ tớ giặt và là mà.
Qua câu chuyện trên, em thấy đúng sai thế nào?
***Nhanh nhé mk đang cần gấp!!!
Đôi khi tôi vô tình nhìn thấy anh
Anh vô tình đi rất nhanh
Trái tim rung động theo từng câu hát
Lấp lánh những ánh đèn chiếu xung quanh
Tôi thấy mình trong mắt anh...
Nhưng có lẽ anh không nhận ra.
Tôi muốn nói anh nghe những tầm thường của thế giới ở ngoài kia,
Anh có biết không? Tôi muốn nói ra hết nhưng lại sợ mình không thể đi cùng nhau
Sợ người vô tình. Vô tình lạc mất anh, giữa thênh thang do dự rối ren
Anh có thể nắm tay em để em không phải tìm anh nữa không?
Sao anh vẫn chưa thấy em đã cố gắng để mình giống như Em vô tình như thế thôi !
Em vô tình yêu lấy anh mà sâu đậm như thế này?
Cùng em đi thật xa đến mọi nơi phương trời lạ
Phiêu bạt như những áng mây giữa đất trời
Rồi anh sẽ nhận ra những thứ sâu trong lòng em
Vô tình như là một giấc mơ dài cả đời.
Dòng nào không phải là trạng ngữ trong đoạn văn sau :
Đêm hôm lễ đại khánh, có một chàng trai thấp nhỏ mạnh khoẻ, cùng ngục tốt uống rượu, nhân lúc say mà cướp anh đi. Từ đó,tôi luôn theo sát anh, chỉ mong anh lần này đi được trót lọt. Nhưng lại nghĩ trong lúc anh đang lo thoát nạn, việc không nên để người ngoài biết thì tôi lại không muốn làm cho anh sợ, nên đành xa anh đoạn đường. Khi vào làng này, tôi mất dấu anh nhưng chắc là anh vẫn ở đây.
( Phan Bội Châu)
A. Đêm hôm lễ đại khách
B. Từ đó
C. Khi vào làng này
D. Nhân lúc say mà cướp anh đi
CUỘC ĐỜI KHÔNG TRÒN TRỊA
Một người tàn tật đi đến thiên đường tìm Thượng Đế. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho ông ta một thân thể lành lặn. Thượng Đế liền giới thiệu ông ấy làm quen với một người, người này vừa qua đời và được lên thiên đường. Người này xúc động nói với người tàn tật: "Anh nên bằng lòng với cuộc sống hiện tại của bản thân đi, hỡi anh bạn của tôi, bởi vì ít ra thì anh vẫn còn sống."
Một người thất bại trên chốn quan trường bị đẩy xuống làm một người bình thường. Ông ta trách móc Thượng Đế không cho mình quyền cao chức trọng. Thượng Đế liền giới thiệu người tàn tật với ông ta. Người tàn tật nói: "Phải biết bằng lòng với bản thân đi, ít ra thì thân thể của ông vẫn còn lành lặn".
Một thanh niên đến tìm Thượng Đế, anh ta phàn nàn với Thượng Đế rằng, mọi người không tôn trọng và coi trọng anh. Thượng Đế giới thiệu anh ta làm quen với người thất bại trên chốn quan trường. Người đó nói với anh thanh niên: "Anh phải biết bằng lòng đi, ít ra anh còn trẻ, đường đi phía trước của anh còn dài lắm".
Suy nghĩ của anh (chị) về câu chuyện trên.
Ơi anh bộ đội
Cháu của Bá Hồ
Mũ gắn sao cờ
Anh, người đẹp nhất!
Tiến như cơn lốc
Đánh như chớp giật
Thắng như chẻ tre
Đâu anh tiến về
Đẩy tan bóng giặc
Anh đến vùng nào
Cả vùng ấy hát
(mik cần gấp ạ, mong mn giúp)
Lời bài hát sau đây là bài gì?
Đôi khi tôi vô tình nhìn thấy anh
Anh vô tình đi rất nhanh
Trái tim rung động theo từng câu hát
Lấp lánh những ánh đèn chiếu xung quanh
Tôi thấy mình trong mắt anh
Nhưng có lẽ anh không nhận ra.
Tôi muốn nói anh nghe những tầm thường của thế giới ở ngoài kia
Anh có biết không?
Tôi muốn nói ra hết nhưng lại sợ mình không thể đi cùng nhau
Sợ người vô tình.
Vô tình lạc mất anh, giữa thênh thang do dự rối ren
Anh có thể nắm tay em để em không phải tìm anh nữa không?
Sao anh vẫn chưa thấy em đã cố gắng để mình giống như
Em vô tình như thế thôi!
Em vô tình yêu lấy anh mà sâu đậm như thế này?
Cùng em đi thật xa đến mọi nơi phương trời lạ
Phiêu bạt như những áng mây giữa đất trời
Rồi anh sẽ nhận ra những thứ sâu trong lòng em
Vô tình như là một giấc mơ dài cả đời.
# Chúc các bạn có thể lấy được like từ mình #
Có người cha mắc bệnh rất nặng. Ông gọi hai người con trai đến bên giường và ân cần nhắc nhở: “Sau khi cha qua đời, hai con cần phân chia tài sản một cách thỏa đáng, đừng vì chuyện đó mà cãi nhau nhé!”
Hai anh em hứa sẽ làm theo lời cha. Khi cha qua đời họ phân chia tài sản làm đôi. Nhưng sau đó người anh cho rằng người em chia không công bằng và cuộc tranh cãi nổ ra. Một ông già thông thái đã dạy cho họ cách chia công bằng nhất:” Đem tất cả đồ đạc ra cưa đôi thành hai phần bằng nhau tuyệt đối”. Hai anh em đã đồng ý. Kết cục tài sản đã được chia công bằng tuyệt đối nhưng đó chỉ là đống đồ bỏ đi a,vì sao khi qua đời,2 anh em đã phân chia tài sản ra làm đôi những vẫn cãi nhau
b,Nhà thông thái đã dạy họ cách chia tài sản như thế nào?Vì sao họ lại đồng ý?
c,Qua câu chuyện trên em rút ra bài học gì về tinh anh em
d,Hãy viết một vài căn ngắn khoảng 1 trang trình bày suy nghĩ cảu em về ý nghĩa câu chuyện trên
dịu dàng anh khẽ trao
vậy tại sao anh gieo vào tim này sót xa
chỉ vì thứ tha bao lâu em cứ như người thứ 3
đừng nhìn em đôi mắt cất dấu ở phía sau nhưng lừa dối đã bây lâu anh ơi
vội vàng anh đến,đến rồi đi
để lam chi để rối gieo vấn vương trong lòng em
bao sâu bi ,khi biệt li
hoen bờ mi đứng trông người đi
nhìn anh quay bước theo ai
nơi hoàng hôn khuất bóng đêm phai
người anh đi theo lại là bạn thân em:(