Hoàng Trần Mai

Viết một kết bài mở rộng cho đề «Một lần e mắc lỗi »

Cảm ơn các bạn nhiều nhé! Kb với mình nha!

minh phượng
14 tháng 11 2018 lúc 16:10

Đã ba năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại tôi vẫn tự hỏi nếu ngày đó không có sự bao dung, rộng lượng của cô Thơ, cô chủ nhiệm và cả chú Thành nữa thì tôi sẽ ra sao? Có thể tôi chỉ phải chịu một án kỷ luật nhẹ, có thể là nêu tên trước toàn trường… chỉ thế thôi cũng quá đủ cho một dấu chấm hết đối với một học sinh ngoan ngoãn. Một ai đó đã nói: “Đình chỉ học, buộc thôi học… án kỷ luật nặng nhẹ khác nhau nhưng đều làm một học sinh tuột dốc nhanh hơn mà thôi”. Sự bao dung của các cô và chú đã ngăn không cho tôi tự coi mình là người bỏ đi để mà tự do tuột dốc, để giờ đây tôi luôn cố gắng phấn đấu trở thành con người trung thực và để câu chuyện này mãi là lần mắc lỗi đầu tiên và duy nhất của tôi.

Đặng Yến Ngọc
14 tháng 11 2018 lúc 16:08

Sau lần mắc lỗi đó,em cảm thấy vô cùng ân hận về việc làm của mk.Nhưng cũng từ đó mà em rút ra bài học trog cuộc sống;''Nếu mắc lỗi thì hãy nhận lỗi và sửa sai.''

đúng thì tích mk nha

minh phượng
14 tháng 11 2018 lúc 16:10

Đến bây giờ đã ba năm trôi qua, mảnh giấy đó vẫn nằm yên trong tủ đồ của mẹ. Tôi yêu mẹ vô cùng, và tự nhủ sẽ không bao giờ để mẹ buồn nữa. Tôi cũng rút ra được bài học quý báu: Khi bạn biết xin lỗi bố mẹ, bạn sẽ có nhiều hơn một thứ bạn vẫn đang có, đó là tình thương.

"Từ thuở sinh ra tình mẫu tử

Trao con ấm áp tựa nắng chiều".

minh phượng
14 tháng 11 2018 lúc 16:11

Thời gian đã đẩy lùi mọi chuyện vào dĩ vãng nhưng nỗi ân hận vẫn còn nguyên đó. Giờ em kể lại chuyện này mà lòng chưa hết day dứt. Mong thầy cô, cha mẹ và các bạn tha thứ cho em. Em hứa không bao giờ mắc lỗi lầm đó nữa.

học tốt.

Đức Minh Nguyễn 2k7
14 tháng 11 2018 lúc 18:32

Đã ba năm trôi qua, mỗi khi nghĩ lại em vẫn tự hỏi nếu ngày đó không có sự bao dung, rộng lượng của cô Thơ, cô chủ nhiệm và cả chú Thành nữa thì em sẽ ra sao? Có thể em chỉ phải chịu một án kỷ luật nhẹ, có thể là nêu tên trước toàn trường… chỉ thế thôi cũng quá đủ cho một dấu chấm hết đối với một học sinh ngoan ngoãn. Một ai đó đã nói: “Đình chỉ học, buộc thôi học… án kỷ luật nặng nhẹ khác nhau nhưng đều làm một học sinh tuột dốc nhanh hơn mà thôi”. Sự bao dung của các cô và chú đã ngăn không cho tôi tự coi mình là người bỏ đi để mà tự do tuột dốc, để giờ đây em luôn cố gắng phấn đấu trở thành con người trung thực và để câu chuyện này mãi là lần mắc lỗi đầu tiên và duy nhất của em.

Chúc bạn học tốt!!!


Các câu hỏi tương tự
Phạm Thùy Linh
Xem chi tiết
Phạm Thùy Linh
Xem chi tiết
Xem chi tiết
Phạm Thùy Linh
Xem chi tiết
phanlehoangngan
Xem chi tiết
do thi anh
Xem chi tiết
NHQT_tram
Xem chi tiết
do thi anh
Xem chi tiết
Kasumi Yozora
Xem chi tiết