Tham khảo: Đêm, sau mấy tháng miệt mài bên sách vở tôi tự thưởng cho mình một chuyến về quê, tìm về với vầng trăng quê hương đã làm say lòng biết bao thế hệ. Như chẳng nhận ra sự náo nức non trẻ trong tâm hồn tôi, vầng trăng cứ chậm chạp nhích từng chút, từng chút, trèo qua những ngọn núi, trèo lên cả ngọn tre cao tít tắp, để khi nàng gió vô tình lướt qua làm đung đưa ngọn tre già tôi có cảm giác như ngọn tre kia đang cố với tay níu lấy vầng trăng tròn. Tôi khẽ thích thú với phát hiện của mình rồi nhìn thật lâu vào thứ ánh sáng dìu dịu ấy, tôi đang cố tìm cây đa, chú cuội, chị hằng như ngày còn bé, cố cảm nhận cái ôm ấm áp của thiên nhiên, đất mẹ. Trên cao kia, vầng trăng vẫn cần mẫn như chiếc đèn hải đăng mang ánh sáng của mình gọi nhắc những tâm hồn xa xứ.
Tham khảo:
Trưa hè, cái nóng lên đến đỉnh điểm. Đất trời như một cái lò nướng khổng lồ. Ánh nắng chuyển sang màu vàng cam, nướng chín già vạn vật. Dưới sức nóng ấy, cảnh vật bên ngoài như nhòe đi. Hàng cây bên đường ỉu xìu, mấy con gà ngoài vườn ỉu xìu, chú chó bên hiên ỉu xìu, tất cả mọi người cũng ỉu xìu. Đến ngay cả cơn gió, cũng chẳng đem đến sự mát mẻ như ban sáng. Theo làn gió, cái nóng khô khốc lùa vào từng kẽ lá, từng nhành cỏ, từng sợi tóc. Khiến cho cái nóng bức, oi ả càng thêm khó chịu.
Tham khảo
Tôi yêu mê đắm những buổi sáng mùa đông. Khi mà trời vẫn còn tờ mờ, ánh sáng vẫn còn nhập nhoạng. Những cơn gió lúc ấy lạnh và rét buốt, lùa thẳng vào tận đáy lòng tôi. Trong hương gió ấy, tôi mơ màng mà ngửi thấy hơi sương lạnh, ngửi thấy mùi lá xanh, ngửi thấy cả mùi ngô khoai luộc từ đầu ngõ. Những hơi thở của tôi sẽ tản ra từng quãng khói, hòa vào sương giá, rồi tan biến hẳn. Nhìn quanh, phố phường còn say sưa trong giấc ngủ. Và tôi, như một kẻ ngốc, cứ phơi ra giữ gió lạnh mà chờ dãy đèn phố bên kia tắt đi.
TK:
Trái đất bây giờ đang này càng nóng lên. Sinh vật khó phát triển vì nhiệt độ cao gây thiếu nước, ngay cả nước sử dụng trong sinh hoạt còn không có đủ nói chi cây cối. Thiếu nước, con người và sự vật thiếu sức sống. Thiếu nước, nguy cơ hỏa hoạn ra tăng. Hiện nay, nhiệt độ không chỉ dừng lại ở con số 40 độ C nữa mà còn có thể tăng lên tăng lên cao nữa do biến đổi khí hậu. Mà biến đổi khí hậu do đâu ? Do con người chúng ta không biết cách bảo vệ môi trường, do chúng ta không biết xử lý rác thải sinh hoạt, do con người chúng ta không có ý thức về việc tiết kiệm nguồn tài nguyên rừng... Khó khăn là vậy, nguy hiểm là vậy, nhưng có ai đã từng suy nghĩ về tương lai về hậu của của nó chưa? Giờ đây, trên các con đường lớn giờ đi xe mệt cũng không biết dừng lại ở đâu. Cây xanh to hai bên đường thì chặt sạch, bán gỗ lấy tiền khiến mặt đường đến mùa hè thì nóng như trên "lò bát quái". Thấy đấy, chúng ta tự phải ý thức được điều đó và đừng im lặng nữa mà im lặng thì các bạn đã tự giết đi sinh mạng của các bạn từng ngày. Hãy đứng lên kêu gọi sự giúp đỡ từ cấp cao hơn, và đơn giản hơn là ngay chính các bạn hãy tuyên truyền mọi người bảo vệ môi trường.
Bầu trời buổi sáng sớm thật là trong lành làm sao. Những cô mây dậy thật sớm, dạo chơi trên những đồi núi cao đằng xa. Các bé sương tinh nghịch đang nhảy nhót trên những chiếc lá non. Ông mặt trời như lòng đỏ trứng gà được đặt trên chiếc mâm màu xanh dương. Còn chị gió thì mải miết rong chơi và nô đùa cùng hoa lá. Từng chú chim đua nhau ca hát để đón chào một ngày mới. Tất cả hài hòa và cùng tạo nên một bức tranh thiên nhiên thật sống động.