Bạn chưa đăng nhập. Vui lòng đăng nhập để hỏi bài
đỗ thị thanh

viết một đoạn văn kể về một việc tốt em đã làm

Guen Hana  Jetto ChiChi
24 tháng 10 2017 lúc 20:52

Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi và Hoa sánh vai nhau trên con đường làng quen thuộc tới trường thì những kỉ niệm năm nào lại hiện về trước mắt tôi như mới hôm qua. Kỉ niệm đó là việc tốt mà tôi và Hoa không bao giờ quên được.

Lúc ấy, đã gần đến giờ vào lớp. Các bạn đã đến gần đông đủ, riêng chỉ có bàn trực nhật của cái Hoa là vẫn chưa thấy ai đến. Thấy vậy, tôi lên tiếng: “Các bạn ơi, hôm nay bàn nào trực nhật mà chưa làm nhỉ?”. Mi lên tiếng: “Hôm nay là bàn cái Hoa đấy, ban nãy tớ đi học còn thấy nó đang gánh nước tưới rau”. Thấy thế, tôi suy nghĩ một lát rồi nói: “Chúng mình mỗi người một tay giúp bạn ấy vào lớp chẳng vào lớp bây giờ”. Cái Uyên lên tiếng: “Mặc kệ, chúng mình cứ thoải mái chơi đi, có phải bàn mình đâu mà phải lo, cậu thích thì đi mà làm”. Tôi không nói gì, lặng lẽ đi mượn chổi quét lớp.

Đầu tiên, tôi vẩy nhẹ một ít nước lên nền nhà rồi quét cho đỡ bụi, tôi móc từng gậm bàn, gậm ghế chẳng mấy chốc lớp đã sạch bóng. Xong rồi kê lại bàn ghế cho ngay ngắn và chạy đi xách nước, giặt giẻ lau bảng. Vừa xách nước vào tới lớp thì cái Hoa đã hớt hả chạy vào đã thấy lớp sạch tinh tươm. Từ cửa văn phòng, ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp. Tôi nhanh chân vào vị trí xếp hàng với khuân mặt đỏ bừng, lấm tấm mồ hôi. Bạn cờ đỏ cũng đã có mặt. Cô giáo bước vào lớp, tất cả đứng dậy chào cô. Cô giáo đưa mắt nhìn xung quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng rồi cho chúng tôi ngồi xuống. Cô nói:

- Hôm nay bàn em Hoa trực nhật rất tốt, lại đúng giờ. Cô mong cả lớp học tập tinh thần làm việc của bàn bạn Hoa thì lớp ta sẽ rất tốt. Cả lớp tôi không có ai nói gì, đều đưa mắt về phía tôi. Hoa nghẹn ngào lên tiếng:

- Thưa cô, em xin lỗi cô và bạn Ánh. Hôm nay đến phiên bàn em trực nhật nhưng mẹ em ốm, sáng sớm em phải đi tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên em không đi sớm được chính bạn ấy đã giúp em đấy ạ.

Nghe Hoa, cô giáo nhẹ nhàng nói:

- Cô hiểu rồi, thế là bàn em Hoa không trực nhật, nếu không có bạn ấy thì lớp ta bây giờ sẽ ra sao đây? Ánh quả là một học sinh đã làm được việc tốt rồi đó. Chúng ta nên học tập bạn Ánh nhé! Cả lớp mình có đồng ý không?

Chúng tôi thi nhau: "Có ạ!" Nghe cô giáo nói, các bạn cảm thấy thật xấu hổ về hành động của mình. Việc tốt của tôi là như thế đấy, tuy nó rất nhỏ bé thôi nhưng thật ý nghĩa. Qua câu truyện này tôi cũng muốn gửi tới các bạn một thông điệp: Phải biết chia sẻ, cảm thông với bạn bè trong những lúc họ gắp khó khăn. Có như thế thì cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp hơn.

Tiến Đạt Inuyasha
21 tháng 10 2017 lúc 17:47

bạn đọc văn tham khảo rồi áp dụng vào mà làm đừng có sao chep các bạn

không có tên
21 tháng 10 2017 lúc 18:14

Hôm đó, cô trả vở Toán cho cả lớp. Đó là môn yêu thích nhất của Linh. Nhưng không hiểu sao hôm nay vẻ mặt của Linh rất lo lắng, và tôi còn thấy Linh cứ quay bên này, quay bên kia mãi.

Cô vừa trả vở xong cho các bạn thì đến giờ ra chơi. Tôi liền đến bên Linh. Linh nó: Hôm nay, bố mẹ tớ đi làm sớm, tớ không kịp xin mẹ 9.000đ để mua bút Nét hoa viết vào vở Toán. Linh sực nhớ ra và reo lên, A! Đúng rồi! Cậu có hai cái bút Nét Hoa, cậu có thể cho tớ mượn một chiếc được không? Tôi đứng ngẫm nghĩ một lúc rồi tự đặt câu hỏi cho chính mình: Có nên cho Linh mượn bút không nhỉ? Tôi hơi băn khoăn. Tiếng trống đã vang lên. Tôi liền về chỗ của mình. Cả lớp ngồi vào chỗ hát xong và Linh cắm cúi viết bài ngay để khỏi trễ giờ. Linh thấy thế nài nỉ tôi cho mượn bút. Cuối cùng tôi cũng quyết định được và gọi nhỏ: Linh ơi! Tớ cho cậu mượn bút này. Chiếc bút đó do mẹ tặng tôi nhân ngày sinh nhật. Màu mực của chiếc bút rất đẹp. Linh nhận được, vẻ mặt phấn khởi lắm. Mỗi khi viết xong mấy chữ, tôi lại ngẩng lên và cảm thấy mực cứ vơi dần đi theo dòng chữ, con số ngay ngắn, thẳng hàng nằm trên trang giấy của bạn. Hết giờ Toán, Linh trả cho tôi chiếc bút và nói: Cảm ơn cậu vì đã cho tớ mượn chiếc bút nhé! Hôm sau, cô trả vở Toán, cả tôi và Linh đều được điểm 10. Tôi mừng lắm vì đã làm được một việc giúp bạn.

Khi về đến nhà tôi kể lại cho mẹ nghe. Mẹ nói: Con hãy cố gắng giúp bạn nhiều hơn khi gặp khó khăn nhé! Tôi như thấm thía câu nói đấy của mẹ và tôi không bao giờ quên được câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

dotiendung
21 tháng 10 2017 lúc 18:37

Hôm đó tới phiên em trực nhật lớp . Khi đang quét dọn phòng học em chợt nhìn thấy một vật lấp ló trước cửa lớp. Em tới gần và nhận ra đó là chiếc ví màu hồng hình mèo kitty rất dễ thương. Tò mò em đã mở ví ra để xem. Nhưng trong ví chỉ có vài chục tiền lẻ cùng với một tấm hình em bé rất dễ thương. Em vội mang tới phòng thầy hiệu trưởng, giao nộp cho thầy, mong thầy tìm được chủ nhân của chiếc ví đó. Thầy hiệu trưởng đã vui mừng và khen em là người có lòng tốt. 

Vài hôm sau có một bạn đi cùng thầy hiệu trưởng tới gặp em. Thì ra đó là chủ nhân của chiếc ví mà em đã nhặt được. Bạn ý đã nói lời cảm ơn em! Và đề nghị được làm bạn cùng với em. Em vui vẻ nhận lời. Sau đó em còn được thầy hiệu trưởng tuyên dương trước toàn trường, và được nhận giấy khen"người tốt, việc tốt"do trường ban tặng. 



mk k xem trên mang đâu ra mà xem

Nguyễn Huyền My
21 tháng 10 2017 lúc 20:37

mik gợi ý cho bạn đó là nhặt đc tiền trả lại người mất

le ngoc duyen
24 tháng 10 2017 lúc 20:45

ko rảnh đâu nhé bạn

Chu Diệu Linh
24 tháng 10 2017 lúc 20:45

Bạn có thể kể về việc trực nhật giúp bạn

Viết được dài lắm

o0o Sát Thủ Bóng Đêm o0o
24 tháng 10 2017 lúc 20:46

Copy trên mạng về hết à mấy bạn

Trần Thiều Cương
24 tháng 10 2017 lúc 20:46

đây là toán sao bạn lại hỏi ngữ văn lớp 6

Nguyễn Hồng Khánh Linh
25 tháng 10 2017 lúc 20:02

Toán, văn gì hỏi cũng đc mà. Không biết thì hỏi thôi


Các câu hỏi tương tự
Lê Minh Trí
Xem chi tiết
Cong chua hanh phuc
Xem chi tiết
Nguyễn Phương Linh
Xem chi tiết
Nguyễn Ngọc Quỳnh
Xem chi tiết
~♥♥Nhok_#Đanh_# Đá♥♥~
Xem chi tiết
Vũ Thành Hưng
Xem chi tiết
Phạm Hồng Linh
Xem chi tiết
hoàng hà my
Xem chi tiết
Đinh Hoàng Yến Nhi
Xem chi tiết