Ai người bơi giỏi lặn tài / Khoan thủng thuyền giặc đánh tan quân thù?
A. Dã Tượng
B. Cao Thắng
C. Yết Kiêu
D. Lê Lai
viết đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện : cây khế
viết đoạn văn tưởng tượng về câu chuyện : cây khế
Viết văn cảm thụ
Có cần tưởng tượng đâu xa
Nụ cười của mẹ chính là mùa Xuân
Mọi người giúp mình với mình đang cần gấp
viết đoạn văn tưởng tượng dựa trên câu chuyện cô bé lọ lem
Viết đoạn văn tưởng tượng em được đến trường học mơ ước trong tương lai
Dựa vào bài thơ dưới đây, em hãy viết đoạn văn kể về giọt sương kiều diễm mà kiêu kì.
Giọt sương kiều diễm
Giọt sương kiều diễm
Có giọt sương kiều diễm
Tính đỏng đảnh, kiêu kì
Chẳng coi ai ra gì
Luôn nghĩ mình đẹp nhất.
Sương bảo chị cỏ Mật :
-Đấy, chị cứ nghĩ xem
Không có tôi đậu lên
Chị làm sao lấp lánh
Sương còn bảo chị Nấm :
- Nếu tôi không đánh đu
Vành nón chị rất thô
Chị làm sao duyên dáng?
Khoe mãi không biết chán
Bỗng nắng ập đến rồi
Đang khoác lác liên hồi
Sương thấy mình tan chảy…
Cỏ cây càng lộng lẫy
Hạt sương càng nóng ran
Có phải thấy bẽ bàng
Mà hạt sương trốn biệt ?
Dựa vào bài thơ dưới đây, em hãy viết đoạn văn kể về giọt sương kiều diễm mà kiêu kì.
Giọt sương kiều diễm
Giọt sương kiều diễm
Có giọt sương kiều diễm
Tính đỏng đảnh, kiêu kì
Chẳng coi ai ra gì
Luôn nghĩ mình đẹp nhất.
Sương bảo chị cỏ Mật :
-Đấy, chị cứ nghĩ xem
Không có tôi đậu lên
Chị làm sao lấp lánh
Sương còn bảo chị Nấm :
- Nếu tôi không đánh đu
Vành nón chị rất thô
Chị làm sao duyên dáng?
Khoe mãi không biết chán
Bỗng nắng ập đến rồi
Đang khoác lác liên hồi
Sương thấy mình tan chảy…
Cỏ cây càng lộng lẫy
Hạt sương càng nóng ran
Có phải thấy bẽ bàng
Mà hạt sương trốn biệt ?
Dựa vào bài thơ dưới đây, em hãy viết đoạn văn kể về giọt sương kiều diễm mà kiêu kì.
Giọt sương kiều diễm
Giọt sương kiều diễm
Có giọt sương kiều diễm
Tính đỏng đảnh, kiêu kì
Chẳng coi ai ra gì
Luôn nghĩ mình đẹp nhất.
Sương bảo chị cỏ Mật :
-Đấy, chị cứ nghĩ xem
Không có tôi đậu lên
Chị làm sao lấp lánh
Sương còn bảo chị Nấm :
- Nếu tôi không đánh đu
Vành nón chị rất thô
Chị làm sao duyên dáng?
Khoe mãi không biết chán
Bỗng nắng ập đến rồi
Đang khoác lác liên hồi
Sương thấy mình tan chảy…
Cỏ cây càng lộng lẫy
Hạt sương càng nóng ran
Có phải thấy bẽ bàng
Mà hạt sương trốn biệt ?