Tham khảo nhé:
Trên đường từ nhà tới trường, em có đi qua con đường Lê Lai. Con đường này đã gắn bó với em suốt những năm tháng tiểu học.
Buổi sáng, nhất là vào khoảng sáu giờ đến bảy giờ sáng, những chiếc bạt giăng kín vỉa hè, chăng từ những cành lan bên đường từ cành này tới cành kia. Những quán ăn sáng bắt đầu nhộn nhịp. Tiếng bàn ghế cộc cộc gõ lên vỉa hè. "Ực, ực" tiếng những giọt nước lót dạ chảy vào cốc và tiếng uống nước ừng ực, từng giọt nước mát lành buổi sớm uống vào thấm thía ruột gan. Người ta trải những tấm bạt rộng lên vỉa hè, bày trên đấy nào những mớ hành đã buộc lạt, những mớ rau ngót còn tươi những giọt nước,... Người qua người lại lũ lượt ghé vào quán. Vì vậy, dù mới sớm nhưng tiếng trò chuyện vui vẻ nghe rõ mồn một. Vài chiếc xe con đậu ven đường. Những ngôi nhà ven đường như bật dậy trong nắng sớm đang chiếu chênh chếch vào khe cửa, những ngọn đèn điện tắt dần, nhường chỗ cho nắng vào. Gần bảy giờ sáng thì đường bắt đầu đông.
Người đi làm tấp nập. Ai nấy đều phóng vù vù với chiếc xe máy của mình qua đường, đầu đội mũ bảo hiểm, tay nắm chặt tay lái. Những chiếc ô tô to lấn nhiều phần đường nhất, cái thân hình to chềnh ềnh của chúng luôn ở đằng sau những chiếc xe máy. Những chiếc xe buýt chở học sinh chật ních chỗ ngồi. Con người nào cũng hối hả, vội vã, xe nào xe nấy đều phóng như có vẻ bận rộn. Tiếng động cơ nổ giòn, tiếng lộc cộc bàn ghế ở những quán ăn, tiếng trò chuyện cởi mở, bao nhiêu thứ âm thanh cùng hòa vào nhau, tạo nên một sự tạp âm thú vị. Mặt trời càng lên cao, đường càng đông dần. Nắng tuôn trên mặt đường. Nắng chảy êm đềm trên những tán lá. Nắng tô điểm cho những bông hoa thêm rực rỡ. Nắng hối thúc, giục giã những con người đang phóng xe trên phố. Bao nhiêu dư âm chưa tan trong nắng của ngày cũ lai tạp với âm thanh rộn ràng, náo nức của ngày mới. Con đường như cũng mang chút háo hức, bổi hổi gì đó, khiến cho những ai gắn bó với con đường này dù là trong thời gian ngắn cũng sẽ lưu luyến nó.
Nắng tuôn đẫm cả con đường. Con đường sáng quá, đẹp quá đi!