Tham khảo!
Mỗi năm có bốn mùa: Xuân, Hạ, Thư, Đồng. Nhưng em thích nhất là mùa hè. Mùa hè bắt đầu từ tháng tư dương lịch khi những bông hoa phượng nở. Những tia nắng vàng sánh như mật ong xuất hiện, không gian náo nhiệt khi những chú ve đánh những bài ca ngân vang rộn ràng. Mặt trời đỏ rực, chói chang, tỏa những tia nắng gay gắt, nóng bỏng xuống làm cho không khí trở nên oi bức, nóng nực. Cây cối trong vườn nhà em đâm hoa kết trái, bao nhiêu là trái ngon, quả ngọt. Bố mẹ đưa em về quê chơi thăm ông bà, bố mẹ. Em rất yêu thích mùa hè.
Quan hệ từ: nhưng, những,...
Tính từ: vàng sánh, náo nhiệt,...
THAM KHẢO: NÓ CÓ TÍNH TỪ VÀ QUAN HỆ TỪ NHÉ VÀ ĐỘNG TỪ
Hạt gạo có được là bao công lao, bao vất vả của người nông dân. Thấm đượm những khó khăn vất vả của những ngày bão tháng bẩy, ngày mưa của tháng ba, những ngày nắng như thiêu như đốt của tháng sáu. Đó là bao vất vả khó nhọc, mồ hôi rơi xuống cánh đồng, cho dù Trần Đăng Khoa chỉ nhắc đến thời tiết trong đoạn này nhưng chúng ta có thể cảm nhận được nỗi cực nhọc của người nông dân một nắng hai sương, bán mặt cho đất bán lưng cho trời để làm ra hạt gạo. Những từ ngữ " mồ hôi sa", "chết cá cờ", "cua ngoi lên bờ", như hiện rõ lên mồn một trước mắt chúng ta cái nắng nóng khủng khiếp của ngày hè, cái nóng như thiêu rụi, cua cá chịu đựng không thể nổi, "cá" đến "chết" và "cua" phải ngoi lên bờ, vậy mà "mẹ em" có nề hà gì nhưng "mẹ" vẫn chịu đựng cái nóng đó để xuống cấy. Những vất vả đó được tác giả nói đến như một lời nhắc nhở đến người đọc, những người hưởng thành quả " hạt gạo", trân trọng giá trị lao động. Biết được những vất vả, những khó nhọc đó, mỗi khi cầm bát cơm, hạt gạo như dẻo thơm muôn phần.