Bài làm:
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú.
Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi.
Nguồn: https://baiviet.com/ta-co-giao-chu-nhiem-lop-em-10-bai-van-mau-hay-nhat/
Home
Văn Mẫu Hay
Tả cô giáo chủ nhiệm lớp em – 10 bài văn mẫu hay nhất
Tả cô giáo chủ nhiệm lớp em – 10 bài văn mẫu hay nhất
Quỳnh Anh 04/05/2018 Văn mẫu hay, Văn mẫu lớp 3, Văn mẫu lớp 4, Văn mẫu lớp 5, Văn mẫu lớp 6, Văn miêu tả lớp 3, Văn miêu tả lớp 4, Văn miêu tả lớp 5, Văn miêu tả lớp 6, Văn miêu tả lớp 7, Victor Hugo Online 5 Bình luận
NỘI DUNG CHÍNH
Đề bài: Em hãy tả cô giáo chủ nhiệm lớp emTả cô giáo chủ nhiệm – Lớp 3Tả cô giáo chủ nhiệm – Lớp 4Tả cô giáo chủ nhiệm – Lớp 5Tả cô giáo chủ nhiệm – Lớp 6Viết về cô giáo chủ nhiệm – Lớp 7 – Rất hay4.2 (83.31%) 405Vote[s]
Mời các bạn và các em cùng bài viết tham khảo những bài văn mẫu tả cô giáo chủ nhiệm lớp em hay và ấn tượng nhất nhé, Cô giáo chủ nhiệm là người chăm lo cho lớp học của chúng ta, qua những lời văn miêu tả nhiều cảm xúc mà các bạn đã làm sau đây có thể giúp chúng ta học và làm bài tốt hơn khi gặp đề tài miêu tả này nhé. Bây giờ cô giáo chủ nhiệm của tôi đã là một cô giáo khác, nhưng hình ảnh về cô giáo chủ nhiệm năm lớp 4 làm tôi không bao giờ quên. Suốt cuộc đời này tôi sẽ luôn lưu giữ hình ảnh cô trong tim mình…
ĐỀ BÀI: EM HÃY TẢ CÔ GIÁO CHỦ NHIỆM LỚP EM
TẢ CÔ GIÁO CHỦ NHIỆM
Lớp 3Lớp 4Lớp 5Lớp 6Lớp 7Sau đây là tuyển tập nhiều bài văn mẫu về tả cô giáo chủ nhiệm đã để lại ấn tượng nhất trong lòng em của các bạn học sinh lớp 3 , 4 , 5 , 6, 7..là những bài mẫu hay nhất.
TẢ CÔ GIÁO CHỦ NHIỆM – LỚP 3
Bài làm 1 học sinh lớp 3 – Tả cô giáo chủ nhiệm
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy…
Bài làm:
Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân thương, tôi đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí tôi vẫn là cô giáo Thuận – người dạy tôi năm cuối của bậc tiểu học.
Cô Thuận kém tuổi mẹ tôi, trông cô rất trẻ. Dáng người cô hơi thấp nhưng khuôn mặt cô rất xinh. Cô có làn da rám nắng, mái tóc đen nhánh luôn được cặp gọn sau gáy bằng một chiếc cặp tóc nhỏ. Cô có đôi mặt sắc sảo, to và sáng, pha lẫn những ánh mắt ấm áp dịu hiền. Mũi cô cao, thanh tú.
Cô luôn nở nụ cười thân thiện với mọi người. Mỗi khi cô cười lại để lộ hàm răng trắng muốt.
Cô coi chúng tôi như chính những đứa con cưng của mình. Cô tận tình chăm sóc chúng tôi từng li từng tí. Cô cố gắng rèn luyện cho những bạn học kém, động viên, giúp các bạn ấy vươn lên trong học tập. Đối với chúng tôi học đội tuyển, cô luôn dành sự quan tâm đặc biệt. Nhiều bài toán khó cô luôn tìm ra phương pháp giảng ngắn gọn dễ hiểu nhất để chúng tôi tiếp thu tốt và nhớ lâu.
Cô đã làm cho chúng tôi say mê học toán, làm văn. Nhờ vậy, trong kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố năm ấy, sáu đứa chúng tôi đi thì thì cả sáu đều đạt giải rất cao: ba giải nhất, ba giải nhì.
Chúng tôi vui lắm và tôi biết cô đã thỏa lòng với đám học trò chúng tôi. Cả lớp ai cũng kính trọng cô. Nhờ cô mà chúng tôi mới có được như ngày hôm nay. Tôi thầm hứa lên cấp hai rồi sẽ học tốt để cô vui lòng. Và mái trường Trần Quốc Toản thân yêu và thầy cô yêu dấu sẽ luôn ở trong tim tôi
ti ck mik
Nếu nhắc đến người mà suốt đời tôi không thể nào quên được bên cạnh gia đình tôi thì đó chính là cô giáo chủ nhiệm năm lớp bốn của tôi. Cho đến bây giờ, hình bóng của cô vẫn luôn tồn tại trong tâm trí tôi.
Cô giáo tôi năm nay đã ngoài ba mươi, nhưng trông cô vẫn trẻ trung lắm. Dáng người cô cao, hơi gầy. Cô có mái tóc dài, đen óng ả, mượt mà lúc nào cũng được cô để xõa đến ngang lưng. Ở người giáo viên ấy tỏa sáng với làn da trắng hồng hào, khiến cô lúc nào trông cũng trẻ hơn so với tuổi. Khuôn mặt cô tròn, cân đối, với một vầng trán cao. Trên khuôn mặt ấy nổi bật lên đôi mắt đen láy, sáng như vầng trăng trên bầu trời, lúc nào cũng ngắm nhìn chúng tôi bằng cái nhìn trìu mến đầy tình yêu thương. Làn môi hồng, mỏng manh, cô hay cười lắm, mỗi lần cô cười lại để lộ hàm răng trắng như sứ, đều tăm tắp cùng hai lúm đồng tiền khiến cô càng thêm duyên dáng. Đôi bàn tay cô mềm mại như búp măng non, ngày ngày viết những dòng chữ nắn nót như rồng múa phượng bay trên bảng.
Cô có giọng nói trầm ấm, dịu dàng, mỗi giờ học của cô, tôi như đắm chìm vào trong từng câu từng chữ của bài giảng, lời cô như tiếng ru ấm áp của mẹ ngày tôi còn bé thơ vậy. Trang phục thường ngày của cô rất giản dị mà duyên dáng, khi thì bộ váy công sở nhạt màu, khi thì áo sơ mi cùng quần âu đen nghiêm túc , tất cả đều không làm mất đi vẻ xinh đẹp vốn có của cô mà càng làm cô trở nên đầy thu hút.
Cô là một người giáo viên tận tâm và hết mình với nghề, cô luôn chăm lo, dạy dỗ chúng tôi từng li từng tí, truyền đạt kiến thức cho chúng tôi. Cô luôn yêu thương, dạy dỗ chúng tôi đến nơi đến chốn. Có đôi khi tôi thoáng nhìn thấy những cái nhăn mày, những ánh mắt buồn rầu của cô vì học sinh, những lúc như vậy, tôi càng thương cô hơn. Cũng có lúc cô thường tâm sự, cho học sinh lời khuyên bảo chân thành khi gặp khó khăn. Cô đã từng nói “ Niềm vui của cô mỗi khi đi dạy là được nhìn thấy nụ cười của học sinh, đó là động lực để cô tiếp tục công việc của mình” . Cô chính là một người giáo viên luôn tận tình, gần gũi với học trò, một người giáo viên luôn tràn đầy tâm huyết trong nghề nghiệp.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất nhớ cô giáo của tôi,tôi yêu quý cô rất nhiều. Dù sau này có thế nào , tôi cũng sẽ luôn cố gắng để trở thành một người học trò khiến cô tự hào.
Thầy giáo, cô giáo luôn là những người mà chúng ta yêu mến, nể phục và tôi cũng vậy. Người cô giáo đã và đang để lại trong tôi niềm kính phục và ấn tượng nhất là cô giáo chủ nhiệm – người mẹ hiền thứ hai trên con đường học vấn của tôi và cả lớp.
Thầy giáo, cô giáo luôn là những người mà chúng ta yêu mến, nể phục và tôi cũng vậy. Người cô giáo đã và đang để lại trong tôi niềm kính phục và ấn tượng nhất là cô giáo chủ nhiệm – người mẹ hiền thứ hai trên con đường học vấn của tôi và cả lớp.
Lớp tôi biết đến cô từ đầu năm học lớp Sáu. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày hôm đó, cô bước vào lớp với dáng vẻ hiền lành và giọng nói ấm áp khi cô nới cô sẽ là chủ nhiệm lớp tôi. Tôi nghĩ là một cô giáo chủ nhiệm thì sẽ rất nghiêm khắc nhưng không phải, cô luôn lo lắng cho chúng tôi như người mẹ lo lắng cho những đứa con của mình vậy. Có lẽ cái lớp tôi học là cái lớp nghịch ngợm, mất trật tự nhất khối khiến cô luôn luôn phải đau đầu kỉ luật. Cô cũng đã ngoài năm mươi tuổi, cái tuổi mà không còn trẻ trung gì, cái tuổi mà đã bắt đầu có dấu hiệu của tuổi già nhưng ngày nào cô cũng tới trường, dù không có tiết hay có tiết của cô thì cô đều đến, cô lo cho tình hình trực nhật lớp mỗi sáng của chúng tôi, cô nhắc nhở những bạn đi học muộn, và cô lo cho từng điểm thi đua của lớp. Thế nhưng lớp tôi vẫn có kha khá hiện tượng đi học muộn, nói chuyện, làm việc riêng trong giờ khiến cô phải buồn lòng rất nhiều, những lúc như thế tôi thương cô lắm. Cô ra các hình phạt để kỉ luật chúng tôi nhưng nhiều lúc thương học sinh nên cô lại giảm đi một tí và nhắc nhở nhiều hơn. Lớp tôi là lớp chọn nhưng có lẽ là chọn nghịch, chọn đùa – câu nói thân thuộc mà cô vẫn hay nói với tôi như vậy. Các bạn lớp tôi ai cũng bảo cô ghê gớm, cô hay mắng lớp nhưng đâu biết cô đã buồn phiền và vất vả như thế nào vì lớp khi có bạn không thuộc bài, không làm bài tập đầy đủ khiến lớp bị các cô giáo khác chê. Bây giờ thì lớp tôi cũng đã tiến bộ nhiều hơn trước, không có bạn nào đi học muộn và ít mất điểm lớp.
Cô là một giáo viên dạy Toán. Mỗi tiết học cô lại truyền cho chúng tôi những bài học hay, lí thú khiến tôi càng thêm yêu quý cô hơn. Cô cho nhiều bài tập về nhà nhưng nghĩ đến học trò nên cô lại bớt đi một tí, kéo dài hạn nộp và nhân nhượng hơn. Giờ Toán của cô quả là hay như vậy nhưng giờ Công nghệ lại làm chúng tôi thích thú hơn vì cô kiểm tra ít bài và cho chúng tôi kĩ năng cơ bản về nông nghiệp, lĩnh vực sản xuất quan trọng của nước ta đồng thời tiếp cận với những tiến bộ kĩ thuật mới mẻ, hay ho. Hai giờ Toán và Công nghệ của cô dạy có vẻ không làm chúng tôi sôi nổi như môn Tiếng Anh nhưng tôi cảm thấy nó thật ý nghĩa và chứa chan nhiều tình cảm của cô dành cho học trò.
Có thể đối với lớp tôi cô không hẳn là một người cô giáo chủ nhiệm tâm lý nhất, nhưng đối với tôi, cô là người đã luôn đồng hành với tôi trong hai năm học ở trung học cơ sở. Bây giờ tôi đã là một học sinh lớp Bảy, tôi hứa với cô sẽ ngoan hơn, học giỏi hơn để dành tặng cô những đóa hoa điểm Mười tươi thắm nhất vào ngày 20-11 sắp tới.
k cho minh
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”
Đó chính là những câu thơ nói về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.
Cô có mái tóc rất dài, mượt mà, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. Đôi mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn tập trung vào bài học, quên cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với công việc của mình. Hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi nhưng khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn sử dụng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đó là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.
Tôi nhớ nhất là khi cô đi thăm quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong đôi mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đó, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô sợ rằng có vấn đề gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.
Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo sợ do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. Lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cảm ơn cô và các bạn.
Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. Đó cũng là nghề mà tôi mong ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gửi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”